Chương 352
Giám khảo giải thích: ͏ ͏ ͏
- Đúng, Linh thạch, có thể hấp thu linh khí của mọi người chuyển hóa thành màu sắc. Màu sắc phân chia ra đỏ cảm vàng lục lam tràm tím, Nhị giai là màu cam, màu cam càng đậm nói rõ linh khí càng tinh khiết. Có hai lần cơ hội. Ai tới trước? ͏ ͏ ͏
Ông ta cố ý không nói tới giai đoạn thứ hai, vì ông ta muốn quan sát một chút, nếu như Phá Hiểu thực sự nguy hiểm, thì bỏ qua giai đoạn thứ hai. ͏ ͏ ͏
Nếu như chỉ có bề ngoài, vậy lại tiến hành giai đoạn thứ hai. ͏ ͏ ͏
Ông ta cũng không muốn giống như người ở phòng bên, bóng ma trong lòng lớn đến mức cầu xin không được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả phát hiện nơi này không phải dùng thứ tự khảo sát, vừa mới muốn kết thúc sớm một chút, Không Vũ ở một bên đã nói: ͏ ͏ ͏
- Ta tới trước. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả cũng mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Có thể đồng thời tiến hành không? ͏ ͏ ͏
Giám khảo lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Từng người tới. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, chỉ nhìn Linh thạch, hắn rất muốn đấm một cái. ͏ ͏ ͏
Lúc này Không Vũ đã bắt đầu thi pháp, cô dùng linh khí Nhị giai, đánh ra một kích mạnh nhất của bản thân. ͏ ͏ ͏
Pháp thuật vừa ra, quanh thân Không Vũ xuất hiện mưa phùn kéo dài, nước mưa biến thành kiếm gào thét mà qua, đánh lên cột đá. ͏ ͏ ͏
Uy thế không tệ, thế nhưng chỉ có vẻ bề ngoài, quá yếu. Giang Tả thầm đánh giá trong lòng. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, cột đá bị công kích, chỉ từ màu đỏ hướng lên màu cam mấy cái, sau đó biến mất. ͏ ͏ ͏
Thất bại. ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Không Vũ tràn đầy lo lắng, cộng thêm còn có chút mất mát. ͏ ͏ ͏
Nơi này không phải Nhị giai đến là có thể qua, mà có yêu cầu nhất định. ͏ ͏ ͏
Chuyện này cô đã sớm biết. ͏ ͏ ͏
Không Vũ chẳng qua là nhân viên hậu cần, công pháp tu luyện cũng hơi yếu, muốn cô giống như những người phía trên, đánh ra công kích vừa mạnh vừa có lực, gần như là không có khả năng. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng quy định chính là như vậy, cô cũng hết cách, luôn có chuyện không công bằng. ͏ ͏ ͏
Nếu thất bại nữa thì cũng chỉ có thể chờ lên 2.2 lại đến, Nhị giai có trợ cấp Linh thạch, cô thật sự không muốn bỏ qua. ͏ ͏ ͏
- Lê Hoa Vũ Lạc, đây là công kích thiên về mềm mại, biến Lê Hoa Vũ Lạc thành Lê Hoa Bạo Vũ là được. ͏ ͏ ͏
Là thanh âm của Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Không Vũ kinh ngạc nhìn về phía Giang Tả, cô không quá rõ ràng: ͏ ͏ ͏
- Không biết đạo hữu nói như vậy là có ý gì, công pháp tôi tu luyện, không có kỹ năng Lê Hoa Bạo Vũ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn cột đá không quay đầu: ͏ ͏ ͏
- Dựa theo phương thức vận hành Lê Hoa Vũ Lạc tăng tốc lên gấp ba lần, ở thời điểm vận hành lần thứ hai trực tiếp thả ra. Đây chính là Lê Hoa Bạo Vũ. ͏ ͏ ͏
Không Vũ hoài nghi nhìn về phía Giang Tả, cô chưa từng nghe nói qua. ͏ ͏ ͏
Sau đó Không Vũ lại nhìn về phía giám khảo, hy vọng giám khảo cho ra câu trả lời chắc chắn. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà giám khảo cũng lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tôi chưa từng nghe qua, thử hay không thử do cô quyết định, công ty không chịu trách nhiệm. ͏ ͏ ͏
Sau khi Không Vũ đấu tranh, bắt đầu vận hành Lê Hoa Vũ Lạc. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo cô tăng thêm tốc độ, bởi vì không biết tốc độ lớn gấp ba lần là khái niệm gì, nên cô chỉ có thể thử. ͏ ͏ ͏
Khi tốc độ của cô vận hành đến trình độ nhất định, cô cảm giác mưa bụi chung quanh bắt đầu biến hóa mạnh mẽ, hơn nữa theo vận hành, những hạt mưa bụi này điên cuồng chuyển động quanh thân cô, giống như bão táp hàng lâm. ͏ ͏ ͏
Bạo vũ có uy thế kinh người, Không Vũ cũng cảm giác mình tiêu hao rất lớn. ͏ ͏ ͏
Cô giữ vững đến thời điểm Giang Tả nói, sau đó thả tay ra. ͏ ͏ ͏
Giờ khắc này những bão táp đó hóa thành từng đạo kiếm quang, lấy uy thế cuồng phong gào thét hướng về phía cột đá, mang theo khí tức cường đại, mang theo lực lượng phá hủy. ͏ ͏ ͏
Đông đông đông. ͏ ͏ ͏
m thanh va chạm to lớn kinh động đến tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏
Mà màu sắc trên trụ đá cũng trực tiếp bắt đầu từ màu cam, hơn nữa càng ngày càng đậm. ͏ ͏ ͏
Không Vũ sửng sốt, cô không thể tin nhìn các thứ này, linh khí của cô tiêu hao sạch, nhưng cô không thèm để ý. ͏ ͏ ͏
Cô kinh ngạc nhìn cột đá, không thể tin được cái này là do cô đánh ra. ͏ ͏ ͏
Hoá ra công pháp của cô lại mạnh như vậy? ͏ ͏ ͏
Đừng nói là cô, ngay cả vị giám khảo kia cũng khiếp sợ không thôi, công kích này làm ông ta sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vẫn không có quay đầu, hắn còn đang nhìn cột đá. ͏ ͏ ͏
Sau đó Không Vũ hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, đây là chuyện gì xảy ra? Là một phần thất lạc của công pháp này sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Lúc trước nhìn qua môn công pháp này một lần, vừa rồi căn cứ theo tu vi của cô tùy tiện đổi, tên cũng là tùy tiện lấy. ͏ ͏ ͏
Không Vũ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không, cô không tin, điều này sao có thể. ͏ ͏ ͏
Nhưng thân thể không có bất kỳ khó chịu nào lại là thật, thậm chí linh khí cũng tiêu hao vừa vặn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả lại nói: ͏ ͏ ͏
- Lê Hoa Bạo Vũ căn cứ thời gian tích lực, cô vận chuyển càng lâu uy lực càng lớn, vừa rồi là cực hạn của cô. ͏ ͏ ͏
Hai mắt Không Vũ co rụt lại, làm sao hắn ta biết? ͏ ͏ ͏
Cô vẫn chưa tin, nhưng tình trạng cơ thể thật sự như lời hắn ta nói. ͏ ͏ ͏
- Chẳng lẽ lại là thật? ͏ ͏ ͏
Không Vũ để tay lên ngực tự hỏi. ͏ ͏ ͏
Nhưng một người thuận miệng là có thể thay đổi công pháp sao? ͏ ͏ ͏
Đương nhiên Giang Tả không quan tâm cô có tin hay không, hắn nhìn giám khảo nói: ͏ ͏ ͏
- Bây giờ đến lượt tôi chưa? ͏ ͏ ͏
Giám khảo giật mình tỉnh lại nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể, có thể. ͏ ͏ ͏