Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 353

Chương 353
Giang Tả nhìn cột đá, suy nghĩ một chút rồi nói với giám khảo: ͏ ͏ ͏
- Toàn lực thật sao? ͏ ͏ ͏
Giám khảo gật đầu. ͏ ͏ ͏
Ông ta thật sự muốn nhìn xem Giang Tả mạnh như thế nào, hoặc có lẽ là Giang Tả mạnh hay yếu, để còn quyết định có giai đoạn thứ hai hay không. ͏ ͏ ͏
Nếu cũng giống như Không Vũ, vậy thì phải tiến hành giai đoạn khảo hạch thứ hai. ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả lấy được câu trả lời liền thò một ngón tay ra, điểm lên cột đá. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo một luồng linh khí tràn vào. ͏ ͏ ͏
Cột đá không có phản ứng quá lớn. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều sững sờ, bọn họ hoàn toàn không biết Giang Tả đang làm cái gì, nhưng Giang Tả đã đụng vào cột đá, ý nghĩa đây cũng là một lần công kích. ͏ ͏ ͏
Mà cột đá không phản ứng, ý nghĩa hắn thất bại. ͏ ͏ ͏
Thời điểm giám khảo muốn mở miệng, rốt cuộc cột đá cũng xuất hiện phản ứng. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là khi giám khảo thấy phản ứng của cột đá, lập tức sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Bây giờ cột đá bên cạnh Giang Tả, xuất hiện cũng không phải là ánh sáng đỏ, mà là ánh sáng bảy màu, ánh sáng bảy màu không ngừng biến đổi bên trong cột đá, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, sau đó trực tiếp hóa thành lưu quang, làm cho không ai bắt được. ͏ ͏ ͏
Lúc ánh sáng bảy màu nhanh đến cực hạn, cột đá bắt đầu vỡ vụn từng tầng, cuối cùng chỉ còn lại một đống đá vụn. ͏ ͏ ͏
Giám khảo sững sờ, Không Vũ cũng sững sờ, Minh Hạo ở một bên càng kinh sợ. ͏ ͏ ͏
Cái tình huống gì vậy? ͏ ͏ ͏
Vượt qua hiểu biết của bọn họ. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả nhìn về phía giám khảo: ͏ ͏ ͏
- Như vậy được không? ͏ ͏ ͏
Giám khảo nhìn về phía Giang Tả, lắp bắp nói: ͏ ͏ ͏
- Cậu...cậu...cậu là Thất...Thất. ͏ ͏ ͏
Ông ta muốn nói Thất giai, nhưng Giang Tả lại lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Đừng để ý cái này, tu vi thực tế của tôi đúng là 2.1. Chẳng qua Linh thạch kiểm nghiệm với tôi mà nói, cũng không phải là không thể phá hỏng, toàn lực mà nói, cũng chỉ có thể làm đến bước này. Như vậy tôi có thể thông qua không? Hay là tiến vào giai đoạn kế tiếp? ͏ ͏ ͏
- Không, không có giai đoạn kế tiếp, cậu...cậu thông qua. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên ông ta đã hiểu tâm tình của giám khảo phòng bên. ͏ ͏ ͏
Ông ta tuyệt đối không phải đối thủ của người này. ͏ ͏ ͏
Sau khi lấy được tin tức này, Giang Tả liền rời đi, khảo hạch đã hoàn thành, hắn cũng không cần phải ở lại. ͏ ͏ ͏
Không Vũ kinh ngạc nhìn Giang Tả, người này chính là Phá Hiểu sao? ͏ ͏ ͏
Đột nhiên cô cảm thấy tin đồn không có thổi phồng chút nào, thậm chí đã làm yếu hắn. ͏ ͏ ͏
Mà Minh Hạo cũng cúi đầu, hắn ta thật sự cúi đầu. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên hắn ta cảm thấy chị mình nói không sai, đi ra khỏi nhà, phải khiêm tốn. ͏ ͏ ͏
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. ͏ ͏ ͏
Hắn ta không là gì. ͏ ͏ ͏
Những người này có ý tưởng gì Giang Tả cũng không để bụng, hiện tại hắn muốn đi kiểm tra nhiệm vụ. ͏ ͏ ͏
Thời điểm về đến nơi, quả nhiên Giang Tả thấy rất nhiều nhiệm vụ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả liếc một cái, thấy nhiệm vụ trả bằng tiền mặt. ͏ ͏ ͏
Phần thưởng: Hai triệu tiền mặt. ͏ ͏ ͏
Cái nhiệm vụ này đưa ra phần thưởng trước, rồi sau đó mới là nội dung: Ác mộng quấn thân, không cách nào chìm vào giấc ngủ, một khi chìm vào giấc ngủ ác mộng sẽ kéo tới, trong ác mộng mà bị thương, trên thực tế cũng sẽ bị thương. ͏ ͏ ͏
Tuổi: 16 ͏ ͏ ͏
Giới tính: Nữ ͏ ͏ ͏
Hình: Là một thiếu nữ mặc váy công chúa ngồi ở trên xích đu. ͏ ͏ ͏
- Thật là ít. ͏ ͏ ͏
Đây là cảm giác đầu tiên khi Giang Tả thấy phần thưởng này. ͏ ͏ ͏
Phần thưởng Nhị giai mới hai triệu, một chút thưởng thêm cũng không có. ͏ ͏ ͏
Phần thưởng này quá ít, không nhiều hơn so với Nhất giai bao nhiêu. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng trong cấp thấp, có lẽ tiền mặt là phần thưởng chủ yếu. ͏ ͏ ͏
Sau Tam giai, chắc là không có người nào vì tiền mặt mà nhận nhiệm vụ. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Giang Tả vẫn nhận nhiệm vụ, cái nhiệm vụ này khá thú vị, hơn nữa hắn cần tiền, quan trọng nhất là, gần. ͏ ͏ ͏
Người ra nhiệm vụ này, đang ở trong quán gần đây. ͏ ͏ ͏
Không có nhiệm vụ nào để nhận, Giang Tả dự định rời đi. ͏ ͏ ͏
Thời điểm đi ra ngoài vừa vặn thấy Minh Hạo đi tới, Minh Hạo thấy Giang Tả thì trực tiếp tránh ra. ͏ ͏ ͏
Sau khi hiểu rõ, rốt cuộc hắn ta cũng biết người này kinh khủng như nào. ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả rời đi, hắn ta nhìn lại thị trường nhị bộ, liền không có hào tình tráng chí như lúc trước, đột nhiên hắn ta phát hiện, rất có thể nơi này ẩn giấu vô số Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Khiêm tốn mới là vương đạo. ͏ ͏ ͏
Mà Tô Kỳ ở nhà giằng co thật lâu, rốt cuộc cũng đi ra khỏi cửa đến nhà sư tỷ. ͏ ͏ ͏
Bởi vì buổi trưa Giang Tả không về, cho nên buổi tối anh ấy về làm cơm cũng được, cả ngày đều là thời gian hoạt động tự do. ͏ ͏ ͏
Ừ, thật buồn chán. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Tô Kỳ đi tới biệt thự của Tĩnh Nguyệt, nơi này vẫn còn trận pháp. ͏ ͏ ͏
Vừa tới nơi này cô lại nhớ cái rương của cô, đây là biện pháp an toàn chuẩn bị cho Giang Tả, đáng tiếc không còn. ͏ ͏ ͏
Cô suy nghĩ một chút, hay là để cho sư phụ làm thêm cho một cái. ͏ ͏ ͏
Gần đây sư phụ cô vui vẻ, vấn đề không lớn. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua khi đi vào, Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên đều sầu mi khổ sở. ͏ ͏ ͏
Thấy Tô Kỳ tới cũng chỉ liếc một cái. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất