Chương 351
Giang Tả không suy nghĩ quá nhiều về chuyện này, đi vào cửa số sáu. ͏ ͏ ͏
Không gian bên trong so với phòng số ba lớn hơn nhiều, hơn nữa chung quanh đều có vết tích trận pháp. ͏ ͏ ͏
Bắt đầu từ Nhị giai chính là pháp thuật làm chủ, cho nên không có trận pháp rất dễ dàng làm nổ tường. ͏ ͏ ͏
Trong căn phòng có rất ít người, trừ Giang Tả ra cũng chỉ có hai người, một giám khảo, một tiên tử? ͏ ͏ ͏
Nhị giai, mặc dù đang đi làm, nhưng gọi là tiên tử cũng không quá đáng, kiếp trước Giang Tả không có thói quen này. ͏ ͏ ͏
Nữ tu sĩ duy nhất đồng thời xuất hiện cùng với hắn, chỉ có Cửu Tịch, chẳng qua là hắn sẽ gọi đối phương là Cửu Tịch tiên tử sao? ͏ ͏ ͏
Làm sao có thể. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa tiến đến, giám khảo đã nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Đợi thêm một giờ, nếu như không có người thứ ba chúng ta liền bắt đầu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, tự giác ngồi ở một bên chờ đợi. ͏ ͏ ͏
Vị giám khảo kia hơi có chút kinh ngạc, rất nhiều tu sĩ khảo hạch nghe thấy lời ông ta nói, đều hỏi tại sao, hoặc là lộ ra vẻ nghi ngờ và ánh mắt tò mò. ͏ ͏ ͏
Nhưng người này không hỏi thì thôi, ngay cả một tia hiếu kỳ cũng không có. ͏ ͏ ͏
Có điều giám khảo cũng chỉ có chút kinh ngạc mà thôi, sau đó liền không quan tâm. ͏ ͏ ͏
Ông ta còn dự định nhắm mắt dưỡng thần một chút, mới sáng sớm, rất khó gộp đủ ba người. ͏ ͏ ͏
Lúc này cô gái nhìn về phía Giang Tả, cô cảm giác người này rất quen, không, nói thẳng thì cô đã gặp qua đối phương rồi. ͏ ͏ ͏
Bởi vì ấn tượng tương đối sâu, chính là hỏi người vấn đề không biết nói xin hỏi, trả lời vấn đề còn không biết nói cám ơn. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng sẽ bỏ lại Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Đúng là người kỳ quái. ͏ ͏ ͏
Nhưng cô cũng không mở miệng chào hỏi, dù sao bọn họ cũng không coi là quen biết, nhiều lắm chỉ coi như gặp qua. ͏ ͏ ͏
Còn Giang Tả thì đang quan sát gian phòng này, trong phòng có ba cái cột đá, trên trụ đá chạm trổ không ít hoa văn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn cột đá suy đoán. Linh thạch kiểm nghiệm? Bọn họ phải kiểm tra linh khí sao? ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bất kể khảo sát thế nào, đối với Giang Tả mà nói cũng không khác gì cả, đối với hắn mà nói, loại kiểm tra này không có gì hay cả. ͏ ͏ ͏
Nếu như không phải vì ủy thác, hắn thậm chí không tới đây. ͏ ͏ ͏
Lúc này người thứ ba đi vào. ͏ ͏ ͏
Tất cả đều nhìn sang, là một người người đàn ông còn trẻ tuổi. ͏ ͏ ͏
Đúng, là người ngứa mắt vừa mới thấy. ͏ ͏ ͏
Người kia vừa đi vào nhìn thấy Giang Tả, khóe miệng đã nhếch lên, thế nhưng trong lòng hắn ta lại có chút đắc ý. ͏ ͏ ͏
Đây là thời điểm nêu cao tên tuổi, hắn ta sẽ khiến cho người này biết thái độ vừa rồi của hắn là sai lầm bực nào. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng hắn ta không phải người ngu, không đến một khắc cuối cùng, hắn ta sẽ không biểu hiện ra. ͏ ͏ ͏
Chuyện này không khiến hắn ta coi thường Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên Giang Tả không có cảm giác gì, hắn cảm thấy không cần lãng phí thời gian nữa mà thôi. ͏ ͏ ͏
Lúc này giám khảo đứng lên, nói: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, người đã đến đông đủ, ba người đứng vào trung tâm đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả với hai người khác không nói gì nhiều, trực tiếp tới trung tâm. ͏ ͏ ͏
- Mỗi người chọn một cây cột đá. ͏ ͏ ͏
Giám khảo lại nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi tới cây cột ở giữa, không cần đánh với giám khảo, khiến cho Giang Tả cảm thấy khá đáng tiếc, tu vi người này 2.5, nếu như có thể đánh một trận thì tốt. ͏ ͏ ͏
Dùng người này để kiểm tra, với năng lực của hắn có thể vô địch bên trong Nhị giai hay không. ͏ ͏ ͏
Lúc này ba người đều đứng ở trước cột đá, tiên tử kia đứng ở cây cột đá thứ nhất, Giang Tả thứ hai, đạo hữu không vừa mắt thứ ba. ͏ ͏ ͏
- Báo tên đi. ͏ ͏ ͏
Tiên tử có chút căng thẳng nói: ͏ ͏ ͏
- Không Vũ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bình thản nói: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Vốn đến lượt người thứ ba mở miệng, nhưng mà Không Vũ lại kinh ngạc la lên: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu ư? ͏ ͏ ͏
Người thứ ba gắng gượng đem chữ đến cổ họng nuốt trở về. ͏ ͏ ͏
Ngay cả giám khảo cũng kinh ngạc, cái tên Phá Hiểu này rất vang dội đối với bọn họ. ͏ ͏ ͏
Người bên cạnh vừa nhắc tới Phá Hiểu, liền có tiếng thở dài, hiện tại ông ta đối mặt 1.1 cũng không dám buông lỏng. ͏ ͏ ͏
Giám khảo nghĩ nếu như người này thật sự là Phá Hiểu, vậy không phải nên hủy bỏ ý định chút nữa giao thủ sao? ͏ ͏ ͏
Tự nhiên vẻ mặt của Không Vũ và giám khảo rơi vào trong mắt người thứ ba, cậu ta có chút kinh ngạc nhìn Phá Hiểu, chẳng thể nghĩ tới đối phương lại nổi danh như vậy. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn ta không lo lắng, thiên tư của hắn ta cũng không thấp. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa hắn ta khác với người khác, từ nhỏ đã có kỳ ngộ, đồng giai gần như vô địch. ͏ ͏ ͏
Sở dĩ hắn ta nghe chị mình khiêm tốn, chính là vì muốn bỗng nhiên nổi tiếng. ͏ ͏ ͏
Lúc này giám khảo lấy lại tinh thần, hỏi người thứ ba: ͏ ͏ ͏
- Tên. ͏ ͏ ͏
Người thứ ba mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Minh Hạo. ͏ ͏ ͏
Sau khi ba người báo tên xong, giám khảo nói: ͏ ͏ ͏
- Thấy cột đá không? Mọi người dùng toàn lực phá hư nó. ͏ ͏ ͏
Lúc này Không Vũ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Có phải nhìn màu sắc hay không, đến màu cam coi như đạt tiêu chuẩn? Có thể vào giai đoạn khảo hạch thứ hai? ͏ ͏ ͏
Lúc cô tới đã tìm hiểu qua, cho nên biết một số quy tắc. ͏ ͏ ͏
------------