Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 373

Chương 373
Sau đó Tô Kỳ lại nói: ͏ ͏ ͏
- Còn nữa, không được để người bình thường biết anh là Ma Pháp Sư, cũng không được ở nhà đánh nhau với Hỏa Nguyên tố, nếu em về mà nhìn thấy nhà bị cháy, em sẽ... sẽ thật sự thiêu anh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, dù sao Tô Kỳ nói cái gì cũng đúng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ còn định nói gì đó, đây là lần đầu tiên cô để cho Giang Tả tiễn cô đi công tác như vậy, cô còn muốn bàn giao rất nhiều chuyện. ͏ ͏ ͏
Nhưng còn chưa kịp nói, Tĩnh Nguyệt đã trực tiếp kéo Tô Kỳ lên, sau đó để Miên Vân lên đường. ͏ ͏ ͏
Trước lúc lên đường còn nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Em rể cứ yên tâm, tiểu oán phụ đã có chị em chúng ta chăm lo, nhất định sẽ bình an vô sự. Cho nên, trên đường đừng gọi điện thoại cho em ấy, cậu sẽ hại chết chúng tôi đó... ͏ ͏ ͏
Nửa câu sau gió thay đổi đột ngột, khiến Tĩnh Nguyệt phải cắn răng nghiến lợi. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Tĩnh Nguyệt vừa nói xong, Miên Vân đã bay thẳng lên trời. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vốn đang vẫy tay, nghe thấy Tĩnh Nguyệt nói, cũng sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Hoá ra không cho gọi điện thoại, là vì nguyên nhân này. ͏ ͏ ͏
Đều nói con gái khi yêu chỉ số thông minh bằng không, Tô Kỳ không phải chứ ? Cô ấy đã là phụ nữ rồi mà. ͏ ͏ ͏
Đợi bọn họ xuất phát, Giang Tả cũng dự định rời đi, hắn cũng phải chuẩn bị đi Thiên Vân Sơn Mạch. ͏ ͏ ͏
Về phần làm sao đi Thiên Vân Sơn Mạch cũng không khó, đi máy bay là được. ͏ ͏ ͏
Lúc trước đến sân bay, cũng không phải chỉ đi Thánh Địa, còn rất nhiều địa phương khác. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa hắn đã điều tra, hai ngày nay mới mở chuyến bay, thẳng tới Thiên Vân Sơn Mạch. ͏ ͏ ͏
Ma Tu cũng thật là hào phóng, vậy mà không sợ bị đoạt mối làm ăn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết những người đó có dự định gì, nhưng làm như vậy, khẳng định có không ít người đi. ͏ ͏ ͏
Hắn cũng không để ý, cứ tiện lợi là được. ͏ ͏ ͏
Về nhà, Giang Tả cầm thêm chút lê lên sân thượng, sau đó nói với Hồng Thự: ͏ ͏ ͏
- Mấy ngày này trông nhà. ͏ ͏ ͏
Hồng Thự nháy mắt mấy cái, có chút vui vẻ gật đầu. ͏ ͏ ͏
Không cần đi ra ngoài, ý nghĩa không bị tổn thương. ͏ ͏ ͏
Sau đó Đoạn Kiều bị hắn thu lại, tuy nói bên kia có tín hiệu, nhưng khẳng định không tốt bằng Đoạn Kiều. ͏ ͏ ͏
Mang theo phòng ngừa vạn nhất. ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều không biết nói gì, lại bắt nó vào trong cần câu, ngay cả một câu cũng không nói. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng nó biết, so với việc cô đơn lẻ loi đợi ở trong không gian trữ vật, bị giam cầm ở bên trong cần câu còn tốt hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa sẽ có lúc nó ra tay, đến lúc đó trở về có cái để khoe khoang với đám Tiểu Hồng. ͏ ͏ ͏
Đám sủng vật không tiền đồ, chỉ có thể bị nuôi ở nhà. ͏ ͏ ͏
Sau đó Đoạn Kiều nằm ở trên đất, tuyệt vọng. ͏ ͏ ͏
Hiện tại nó lại theo đuổi điểm này rồi, nó đã nói tìm lại một nửa kia, đã nói lấy việc khôi phục kiều thân làm mục tiêu. ͏ ͏ ͏
Bây giờ lại vì chuyện có thể đả kích đám sủng vật kia mà hài lòng. ͏ ͏ ͏
Nó là Đoạn Kiều mà, cây cầu nối liền các giới. ͏ ͏ ͏
Là chí bảo vô thượng, giá trị kiến thức càng cực kỳ trân quý. ͏ ͏ ͏
Nhưng cuối cùng lại rơi vào cảnh đi ra ngoài làm tín hiệu tháp, trở về khoe khoang với sủng vật. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không quan tâm Đoạn Kiều nghĩ gì, nếu như Đoạn Kiều không thể làm tháp tín hiệu, nó nhiều lắm cũng chỉ là một cái cần câu hơi tốt. ͏ ͏ ͏
Nếu như là cần câu, khả năng Giang Tả đã khiến cho tinh thần hóa thân của Đoạn Kiều biến mất. ͏ ͏ ͏
Sau khi làm xong những thứ này, Giang Tả liền dự định lên đường. ͏ ͏ ͏
Nhưng không chờ hắn đi ra sân bay, đã cảm giác thấy điện thoại một mực chấn động. ͏ ͏ ͏
Lấy ra nhìn một cái, là Trần Ức đang @hắn: ͏ ͏ ͏
"@Phá Hiểu, đại lão, chúng tôi biết Thánh Địa đi Thiên Vân Sơn Mạch, à, Thiên Vân Sơn Mạch chính là nơi động phủ cô xưa trong miệng Mặc Ngôn." ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi kinh ngạc, Tô Kỳ vừa mới lên đường, làm sao những người này lại biết? ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Trần Ức lại nhắn thêm một tin: ͏ ͏ ͏
"Vừa rồi người Thánh Địa yêu cầu cảm tri, mấy ngày nay chúng tôi phải đi làm rồi." ͏ ͏ ͏
Đơn giản mà nói, Trần Ức biết được tin tức, sau đó tới báo tin. ͏ ͏ ͏
Mọi người đều biết Phá Hiểu đại lão có ý tứ đối với Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Cảm tri? Giang Tả hơi kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Lúc này hắn mới nhớ, Cảm Tri Bộ còn phụ trách cảm tri. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
"Mấy người yếu như vậy, cảm tri được sao?" ͏ ͏ ͏
Trần Ức lập tức cảm giác đâm tâm. ͏ ͏ ͏
Gần đây bọn họ đã cố gắng làm cho mình trở nên mạnh mẽ, tiến bộ vẫn là rất lớn. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc gửi sticker phẩy tay xui xẻo: ͏ ͏ ͏
“Phá Hiểu đại lão, chúng tôi vẫn có chút dùng được, ba người chúng tôi cộng lại, không kém một Tam giai cảm tri, hơn nữa chúng tôi có sở trường, khu vực người khác không cảm tri tới, không nhìn thấy được, chúng tôi cũng gần như cảm tri được." ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý bọn họ mạnh hay yếu, đột nhiên hắn nghĩ đến một chuyện. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
"Lúc nào thì bọn họ bảo mấy người tiến hành cảm tri?" ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏
"Dưới tình huống bình thường, chỉ cần có địch, hoặc là xuất hiện tình huống dị thường, sẽ liên lạc chúng tôi." ͏ ͏ ͏
Giang Tả sững sờ, nói cách khác, Tô Kỳ có bị sao không, những người này sẽ biết trước tiên? ͏ ͏ ͏
Vậy không phải lúc trước hắn tìm Hắc Bào Ma Tu là lãng phí sao? ͏ ͏ ͏
Suy nghĩ một chút cũng không phải, nhiều người chú ý càng tăng thêm bảo đảm, có lúc người Cảm Tri bộ sẽ xuất hiện tình trạng tín hiệu bị cắt đứt, khó nói lần này có bị tuột xích hay không. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất