Chương 374
Cuối cùng Giang Tả trả lời: ͏ ͏ ͏
"Bọn họ có tình huống dị thường, trước tiên cho tôi biết." ͏ ͏ ͏
Tất nhiên đám người Tiêu Tiểu Mặc lập tức đáp ứng. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, Phá Hiểu đang để ý Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Phòng Cảm Tri số 1, đám người Trần Ức cùng lộ ra biểu tình quả nhiên là như thế. ͏ ͏ ͏
- Tôi nói không sai mà, khẳng định Tả ca rất hài lòng đối với tin tức của chúng ta. ͏ ͏ ͏
Một mình Trần Ức nói với ba người. ͏ ͏ ͏
- Mọi người nói Tả ca có đi không? ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc đánh xuống một đôi K. ͏ ͏ ͏
- Sếp, Lưu Vũ mới là địa chủ, chị đè tôi làm gì? ͏ ͏ ͏
Trần Ức vô cùng bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏
- Nhất định sẽ đi, đã nói có tình huống gì thì thông báo, không đi thì thông báo có lợi ích gì. Tả ca cũng không phải là một người xem tin tức mà không hành động. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc đánh ra một con ba nói: ͏ ͏ ͏
- Mấy người Xích Huyết Đồng Tử đều đang bế quan, lần này không đi thật đáng tiếc. ͏ ͏ ͏
Lưu Vũ đánh một con hai nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi đã chú ý hoạt náo viên kia, chờ hắn liều chết phát trực tiếp. ͏ ͏ ͏
Trần Ức yên lặng bỏ xuống tên lửa, nói: ͏ ͏ ͏
- Hắn đã nổi danh, lượng fan chỉ đứng sau Tĩnh Nguyệt Thánh nữ và Đan Tuyết Ma Nữ, chỉ là không biết có thể tồn tại bao lâu. ͏ ͏ ͏
Nói xong Trần Ức còn vứt xuống một đôi bốn. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc đánh một đôi năm, nói: ͏ ͏ ͏
- Lần này kiểm tra dụng cụ xong, linh kiện dự phòng cũng chuẩn bị kỹ càng, Tả ca bên kia cũng tùy thời giữ liên lạc. Như vậy sẽ không có gì đáng ngại. ͏ ͏ ͏
- Thế tối nay lại ăn lẩu ăn mừng sao? ͏ ͏ ͏
Trần Ức vứt xuống một đôi tám. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc đánh một đôi Q: ͏ ͏ ͏
- Ăn chứ, đúng lúc Y Y Tiên Tử bế quan, không ai nói chúng ta. ͏ ͏ ͏
Trần Ức đánh một đôi át: ͏ ͏ ͏
- Nhắc tới, trước kia trong nhóm chũng ta không có cách gọi Tiên Tử này đúng không? Ma Tu thật kinh khủng, dám đặt phong cách cho nhóm chúng ta. ͏ ͏ ͏
Lưu Vũ ném bài xuống, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Có phải không đánh đôi sẽ không có tư cách nói chuyện hay không? Còn nữa, mọi người lấy ở đâu nhiều đôi như vậy? Chơi bẩn à? ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy. ͏ ͏ ͏
Trần Ức cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Bây giờ anh mới phát hiện sao? ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã ngồi lên máy bay, hơn nữa còn là máy bay siêu nhanh, nơi này không có chỗ cho người bình thường. ͏ ͏ ͏
Chỉ tốn mấy giờ, máy bay đã đến bầu trời Thiên Vân Sơn Mạch. ͏ ͏ ͏
Thiên Vân Sơn Mạch, tên như ý nghĩ, chính là sơn mạch cao vút tận mây. ͏ ͏ ͏
Nơi này với Xuyên Hà Nhất Mạch của Thánh Địa không giống nhau, Xuyên Hà Nhất Mạch quanh năm tuyết đọng, một năm đều là mùa đông. ͏ ͏ ͏
Còn Thiên Vân Sơn Mạch thảm cỏ xanh tốt, bốn mùa hoa nở. ͏ ͏ ͏
Là địa phương tốt hiếm có. ͏ ͏ ͏
Đừng tưởng rằng là sơn mạch Ma Tu địa giới, thì nhất định là địa phương khô cằn vắng lặng, phần lớn nơi này có hoàn cảnh bình thường. ͏ ͏ ͏
Máy bay dừng lại ở sân bay tạm thời, nơi này vô cùng đơn sơ, trừ quá lớn ra, không còn thứ gì khác. ͏ ͏ ͏
Bao gồm cả đường bay về. ͏ ͏ ͏
Đúng, máy bay này là một chiều. ͏ ͏ ͏
Người tới nơi này đều biết, tám chín phần mười là âm mưu của Ma Tu. ͏ ͏ ͏
Nhưng cầu phú quý trong hung hiểm, người dám đến, không phải là có chỗ dựa vào, thì chính là mang tâm may mắn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không có cảm giác gì, hắn muốn tới thì sẽ không quản đối phương có âm mưu gì, nếu hắn không muốn đến, nơi này có an toàn, hắn cũng sẽ không bước vào một bước. ͏ ͏ ͏
Bây giờ là đêm khuya, Giang Tả chưa xác định được mấy người Tô Kỳ đã tới chưa. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng dựa theo tốc độ của Miên Vân, khả năng còn cần một chút thời gian. ͏ ͏ ͏
Đi ra sân bay, Giang Tả liền liên lạc với Tây Môn Xuy Hỏa. ͏ ͏ ͏
Sau khi điện thoại thông, Giang Tả đã nghe được lời nói nhỏ nhẹ của Tây Môn Xuy Hỏa: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu? ͏ ͏ ͏
- Các anh khẳng định Vịnh Tê còn tồn tại? ͏ ͏ ͏
Giang Tả mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
- Đúng. ͏ ͏ ͏
Giọng nói Tây Môn Xuy Hỏa rất nhỏ, nếu không phải người tu luyện, thật sự không nghe được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng nói ngay: ͏ ͏ ͏
- Biết rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả liền cúp điện thoại, hắn chưa nhìn thấy Vịnh Tê, nên cần những người này đi cùng, nếu không rất khó tìm. ͏ ͏ ͏
Vì vậy hắn không muốn phá hư hành động của những người này. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lấy tiền xu ra, mặc dù không biết Vịnh Tê ở đâu, nhưng hắn có thể biết Tây Môn Xuy Hỏa ở đâu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mang theo sương mù, rồi nhanh chóng hành động. ͏ ͏ ͏
Thiên Vân Sơn Mạch rất lớn, nhưng hắn có nắm chắc trong thời gian ngắn tìm được đám người Tây Môn Xuy Hỏa. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Ở trên Miên Vân. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói với Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Chị nghe được một tin quan trọng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nằm ở trên chăn, lười biếng nói: ͏ ͏ ͏
- Không có hứng thú, em buồn ngủ. ͏ ͏ ͏
- Thật, thật sao, có liên quan với chồng em đó. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏
Được rồi, Tô Kỳ bò dậy. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏
- Em còn nhớ Phá Hiểu không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Nhớ, nhưng nếu chị muốn nói anh ta là chồng em, em sẽ không vui, em không muốn nghe lời như vậy. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Sao em biết hay vậy? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ trợn mắt: ͏ ͏ ͏
- Bởi vì lần nào chị cũng nói như vậy, em nghe chán rồi. Hơn nữa để Tả ca nghe được thì làm sao bây giờ? Anh ấy sẽ nghĩ lung tung. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt xua tay: ͏ ͏ ͏
- Chị nói không phải là ý này, mà là hai ngày trước, tên Phá Hiểu đó đã đi khảo hạch tu vi 2.1, hơn nữa lấy tư thái kinh người đi qua. ͏ ͏ ͏