Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 389

Chương 389
Tô Kỳ đến, Giang Tả phải trốn, lòng hắn vẫn còn sợ hãi đối với trực giác không nói phải trái của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ và đám người Tĩnh Nguyệt nhảy xuống, mà Tử Phong cũng chờ ở phía dưới. ͏ ͏ ͏
Hắn ta rất không tình nguyện. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc, không ngăn được giao tình mọi người cùng nhau độ kiếp. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vừa đi ra đã hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vé vào cửa một viên Ngũ phẩm, có phải hơi đắt hay không? ͏ ͏ ͏
- Không việc gì, dù sao cũng có ‘nhà nước” trả. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏
Còn Tử Phong lại ném ngọc thạch cho Lam Nguyệt. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt giải thích: ͏ ͏ ͏
- Chúng tôi có vị trí miễn phí, là sư phụ Mặc Ngôn cho. ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt xạm lại, sau tất cả đây mới là nguyên nhân bọn họ đi tới? ͏ ͏ ͏
Chỉ vì không muốn lãng phí, ngọc thạch phù văn giá trị hai viên Ngũ phẩm Linh thạch? ͏ ͏ ͏
Vì vật này, ngay cả em gái mình cũng không ở cùng, đây chính là chị gái. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt đi mua vé vào cửa, năm người bọn họ không để lại ai liền hướng vào cửa. ͏ ͏ ͏
Tử Phong đi ở đằng trước, tu vi hắn mạnh nhất, tự nhiên thích hợp nhất. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là thời điểm đi tới cửa, đột nhiên Tô Kỳ quay đầu nhìn xuống. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Em nhìn cái gì vậy? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn một chút, sau đó quay đầu cười nói: ͏ ͏ ͏
- Không có gì, chẳng qua là cảm giác nhìn một chút có thể sẽ có chuyện tốt xảy ra. ͏ ͏ ͏
- Đi thôi, chắc là vấn đề bên trong không lớn, hơn nữa em xinh đẹp như vậy, sau này có người cho rằng em đang nhìn hắn sẽ không tốt. Ngộ nhỡ nhớ nhung không quên em thì sao. ͏ ͏ ͏
Vừa nói Tĩnh Nguyệt vừa dẫn đầu đi vào. ͏ ͏ ͏
Cô có cảm giác đối với nguy hiểm, không cảm giác được chắc là sẽ không chết. ͏ ͏ ͏
Nếu như không linh mà nói, vậy thì tính cô xui xẻo. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười cười đi vào. ͏ ͏ ͏
Cô sẽ không để ý ai. ͏ ͏ ͏
Nhưng người quay đầu vô tình, người bị nhìn lòng đầy rùng mình. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đứng ở nơi đó không dám động, ngay từ đầu hắn đã nhìn chăm chú Tô Kỳ, trong nháy mắt hắn thấy Tô Kỳ quay đầu, trái tim nhỏ đã thực sự đập bịch bịch. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải Giang Tả tỉnh táo, hắn đã cho rằng có phải mình bị phát hiện hay không. ͏ ͏ ͏
Cũng may ánh mắt Tô Kỳ không dừng lại ở trên người hắn, hoặc có lẽ là không có tiêu cự. ͏ ͏ ͏
Cô chỉ quay đầu mà thôi. ͏ ͏ ͏
Cho dù như vậy, hắn vẫn rất lo lắng. ͏ ͏ ͏
Giống như giác quan thứ sáu của Tô Kỳ, càng ngày càng kinh khủng. ͏ ͏ ͏
Nhất là khi để ý hắn. ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, bây giờ chúng ta đi vào sao? ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa hỏi. ͏ ͏ ͏
Lúc này người đã đi vào gần hết, còn lại là người không muốn đi vào, có lẽ là muốn ở chỗ này nhìn một chút xem có ai có đại cơ duyên không. ͏ ͏ ͏
Thấy người đi gần hết, Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đi thôi. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi đi mua vé, lần này có thể lấy được nhiều thịt Vịnh Tê như vậy, toàn bộ đều dựa vào đạo hữu. ͏ ͏ ͏
Nếu như là người trong nhóm, đương nhiên sẽ không nói ra lời nói ngu xuẩn bực này. ͏ ͏ ͏
Nhưng những người này không có nhận thức cụ thể đối với Phá Hiểu đại lão, cho nên vẫn dự định đi mua vé vào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tại sao phải mua vé? Trực tiếp đi vào không được sao? ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê lập tức tỏ rõ lập trường: ͏ ͏ ͏
- Hiện tại ta không giúp được gì, họ Phá, ngươi không thể hi vọng vào ta. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý những người này, mà đi thẳng tới cửa, thuận tiện nói: ͏ ͏ ͏
- Đi thôi. ͏ ͏ ͏
Mặc dù những người này nghi ngờ, nhưng vẫn theo sau. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Linh Lung ở phía sau kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
- Mọi người nói lát nữa Phá Hiểu có thể ăn quả đắng hay không? ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa lắc đầu một cái: ͏ ͏ ͏
- Cứ nhìn kỹ rồi hãy nói, quả thực không được thì mua vé. ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê cũng rất tò mò, người này lại kiêu ngạo như vậy. ͏ ͏ ͏
Sau đó nó suy nghĩ một chút, đột nhiên phát hiện, dường như Giang súc vật vẫn luôn kiêu ngạo. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Giang Tả đã đến cửa, một Ma Tu nhìn bọn họ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Mấy vị đạo hữu, linh thú cũng coi là một xuất. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý người này, mà quay đầu nhìn về phía Vịnh Tê: ͏ ͏ ͏
- Ngươi theo ta cùng nhau đi vào. ͏ ͏ ͏
Chờ Vịnh Tê khổ sở tới bên cạnh mình, Giang Tả mới nói với Tây Môn Xuy Hỏa: ͏ ͏ ͏
- Mấy người đi theo là có thể vào, không theo kịp thì tự mua vé. ͏ ͏ ͏
Tên Ma Tu bị Giang Tả không để ý vốn có chút bất mãn, nhưng khi nghe thấy Giang Tả muốn tự mình đi vào, thì càng châm chọc nói: ͏ ͏ ͏
- Tiểu bối không biết gì, nơi này chính là... ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hắn còn chưa nói hết lời, Giang Tả đã mang theo Vịnh Tê đi vào, giống như toàn bộ trở ngại vốn không tồn tại vậy. ͏ ͏ ͏
Tên Ma Tu này sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Đám người Tây Môn Xuy Hỏa cũng sững sờ, Tây Môn Xuy Hỏa không hổ là người thường xuyên dựa vào phản ứng ăn linh thú. ͏ ͏ ͏
Hắn ta lập tức tỉnh ngộ, sau đó kéo theo Tây Môn Linh Lung liền đi vào trong: ͏ ͏ ͏
- Đuổi theo. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất