Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 414

Chương 414
Sự xuất hiện của Hỗn Độn khiến mọi người sửng sốt, ngay cả Tĩnh Nguyệt cũng hơi ngạc nhiên, cô không ngờ Tô Kỳ lại có thể sử dụng cơ hội duy nhất cho một việc như vậy. ͏ ͏ ͏
Đúng là làm chuyện vô nghĩa. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt và Thanh Liên đều khiếp sợ, cả hai không biết rằng Tô Kỳ có thể làm được điều này. ͏ ͏ ͏
Đây quả thực là mở mang đầu óc. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên cũng có thể triệu hoán, nhưng nó chỉ là một hình bóng mà thôi, không có quá nhiều sức mạnh. Nó chắc chắn không phải đối thủ của một đống Ngũ giai trước mắt ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê choáng váng, lần này có vẻ nó lại đá phải cửa sắt nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Theo lệnh của Tô Kỳ, Hỗn Độn không chút do dự dùng khí thế nghiền nát tất cả hướng về phía các linh thú. Đối mặt với sức mạnh hung hãn của thượng cổ mãnh thú, hầu hết các linh thú đều quỳ rạp trên mặt đất, không thể địch nổi. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Hỗn Độn vẫn không ngừng lại, nó vung một chưởng quét qua tất cả khiến hầu hết linh thú bị thương nặng và chết. ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê hét lên: ͏ ͏ ͏
- Súc sinh, không, Giang đại gia, không đúng, Giang đại thẩm, tôi đã nói sai rồi, tôi mới là món ngon tuyệt nhất, để tôi hiến thịt đi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không háu ăn nên không quan tâm tới món ngon tuyệt thế gì, cô trực tiếp nói: ͏ ͏ ͏
- Phân thây nó. ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức, Hỗn Độn nắm lấy tứ chi của Vịnh Tê. Đang chuẩn bị cho nó một đòn trí mạng thì cánh cửa của trận pháp mở ra, một luồng ánh sáng phủ lên người Vịnh Tê, sau đó dịch chuyển nó rời khỏi nơi này ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sững sờ, cô không nghĩ chuyện này sẽ xảy ra. Thù đã kết, không giết được đối phương thì cô không thể nào thoải mái được. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng lo lắng, quyền hạn của chị nói rằng nó đã được bảo vệ, trong thời gian ngắn sẽ không thể thoát ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Tại sao? ͏ ͏ ͏
- Bởi vì nó thật sự là món ngon tuyệt thế, hơn nữa toàn thế giới chỉ còn có một con. Biết được chuyện này thì không thể dễ dàng xuống tay, nào giống như em nói giết liền giết. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt bất lực. ͏ ͏ ͏
- Nó muốn giết Tả ca! ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nghiêm túc nói. Đụng tới cái gì cũng có thể thương lượng, trừ đụng tới chồng cô. ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, Tĩnh Nguyệt càng thêm bất lực. ͏ ͏ ͏
- Được rồi, chị biết, chị biết. Nhưng mà em không cần lo nữa, giờ con linh thú đó không trở mình tạo nên cơn sóng dữ nào được đâu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chỉ vào đám linh thú bị thương nặng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đám này thì sao? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cau mày, những linh thú này bị thương nặng nhưng không có nghĩa là sẽ chết, giết hết sao? ͏ ͏ ͏
Có chút lãng phí. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt bước tới và nói: ͏ ͏ ͏
- Những linh thú này tương đối hiếm và có thể bán được cho Ngự Linh Tông. Tôi biết một số đệ tử Ngự Linh Tông, có cần tôi giúp đỡ liên hệ không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ đều sửng sốt, còn có thể làm như vậy sao? Bán được thì đương nhiên các cô sẽ bán rồi. ͏ ͏ ͏
- Tôi gọi đại sư huynh trở về trước đã. Anh ấy giỏi suy luận, sẽ không để chúng ta bị lừa. ͏ ͏ ͏
Nói rồi Lam Nguyệt bắt đầu liên lạc với Tử Phong. Nhưng trong lòng cô thật sự đang rất tò mò, mình vừa mới nghe được chuyện gì thế? ͏ ͏ ͏
Cửu tịch đã kết hôn? ͏ ͏ ͏
Cô thực sự chưa nghe ai nói tới chuyện này. Nhắc mới nhớ, liệu mình nói ra có bị giết người diệt khẩu không nhỉ? Nhìn Hỗn Độn đứng ở một góc, Lam Nguyệt cảm thấy mình cần phải giữ bí mật chuyện này. ͏ ͏ ͏
Hỗn Độn đứng ở một bên, mặc dù mọi chuyện đã xong nhưng Tô Kỳ chưa mở miệng, nó chưa dám trở về. ͏ ͏ ͏
Nó có chút sợ hãi, chẳng may lại chọc cô ấy rồi chết thì làm sao. Chủ nhân trước đây của nó nào có nhẫn tâm như vậy, lần trước người này còn cắt sạch hết móng của nó, không cho nó chút cơ hội cầu xin tha thứ nào. ͏ ͏ ͏
Khi ấy nó có cảm giác nhất định mình phải chết không thể nghi ngờ, thật tàn nhẫn mà. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt mới nhìn về phía Hỗn Độn nói ͏ ͏ ͏
- Ta hỏi ngươi một chuyện, có phải sau này ta không thể triệu hoán chân thân của ngươi nữa đúng không? ͏ ͏ ͏
Hỗn Độn có chút không rõ, triệu hoán nó ra chẳng lẽ còn không phải chân thân? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt đọc được sự nghi ngờ của nó, cô nhíu mày, xem ra là vấn đề với ấn ký. Việc cài đặt đóng mở, trước đó là triệu hoán chân thân, sau đó rất có thể là hấp thu sức mạnh. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không nói gì về chuyện này, có lẽ cô ấy sợ dựa dẫm quá nhiều vào Hỗn Độn. ͏ ͏ ͏
- Ngươi trở về đi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói. Nhưng mà Hỗn Độn không dám, nó nhìn Tô Kỳ, Tô Kỳ không mở miện nó không dám động đậy. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cũng nhìn Tô Kỳ, Tô Kỳ thở dài: ͏ ͏ ͏
- Được rồi. ͏ ͏ ͏
Cơ hội duy nhất cứ thế bị dùng mất, nhưng cô không hối hận, chỉ có điều không giết được con linh thú kia nên có chút không cam lòng. ͏ ͏ ͏
Cô hiểu ý của sư tỷ, nếu cứ giữ lại thì chuyện của Hỗn Độn sẽ bị tiết lộ. Loại chuyện này, ít nhất trong giai đoạn đầu, càng ít người biết càng tốt. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Giang Tả cau mày, hắn cảm nhận được hơi thở của Hỗn Độn. Hơn nữa còn là chân thân. ͏ ͏ ͏
- Ai đã sử dụng nó? Bọn họ gặp nguy hiểm? Hơn nữa họ có thể triệu hoán chân thân? Có sự khác biệt giữa nam và nữ không? ͏ ͏ ͏
Nhưng nghĩ kiểu gì cũng không thấy giống, Giang Tả cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. May là họ có ba người, còn có chân thân được triệu hoán, nhất định không có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không mất nhiều thời gian liền tìm được đám Tây Môn Xuy Hỏa, công phu ẩn náu của những người này vẫn khá là lợi hại. Tất cả mọi người ở đây có lẽ không ai phát hiện ra. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên những sự che giấu đó không ảnh hưởng nhiều đến Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi đến dưới tàng cây không một bóng người, nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi phải đi ra ngoài rồi, các người thì sao? ͏ ͏ ͏
Không ai trả lời. ͏ ͏ ͏
- Không trả lời thì tôi đi đây. ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, sao anh tìm được chúng tôi? ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất