Chương 425
Liễu Y Y không quan tâm bọn họ dùng cách gì, chỉ nhắc nhở nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu không có biện pháp thì nhớ nói sớm, để tôi còn biết đường tìm người khác lợi hại hơn, cho các người mở mang tầm mắt chút. ͏ ͏ ͏
Ba người nhóm Thiên Giải kinh ngạc. Thiên Ngữ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Liễu tỷ quen biết người lớn trong nhà chúng tôi? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không phải, anh ấy là một người bạn trong nhóm của tôi. ͏ ͏ ͏
Thiên Nhứ không phục nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy tại sao chị chắc chắn rằng anh ta có thể giải quyết được? ͏ ͏ ͏
Bởi vì hắn ta là đại lão trong nhóm bọn tôi chứ sao, nhưng Liễu Y Y không thể nói ra những lời này. Cô biết lòng tự trọng của họ rất cao. Nói nhiều sẽ chết sớm, vậy nên cô chỉ đáp: ͏ ͏ ͏
- Có lẽ vì anh ấy lớn tuổi hơn chúng ta đi... ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người câm nín. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Tại Ngự Linh Tông. ͏ ͏ ͏
Một người đàn ông trung niên đập nát bàn đá trong chớp mắt, tức giận nói: ͏ ͏ ͏
- Đồ khốn kiếp, không hiểu tình hình sao? Đó là nơi tranh đoạt của những người Vấn đạo, nó ở lại để chịu chết hả? ͏ ͏ ͏
Tây Môn Linh Lung ngoan ngoãn đứng phía dưới, sợ lửa giận của cha sẽ lan tới người mình. Anh trai cô không trở lại khiến cha vô cùng tức giận. ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ xinh đẹp ngồi bên cạnh lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Quên đi, ông cũng biết tính của Xuy Hỏa, nó không thể bỏ mặc những người khác và rời đi một mình được. Nó mà đi, hai người kia chỉ sợ không thể sống sót. Xuy Hỏa chính là người như thế, nếu không sao linh thú xung quanh lại tình nguyện đi theo nó? ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa là người ngoại tộc chân chính của Ngự Linh Tông. ͏ ͏ ͏
Khi họ biết Tây Môn Xuy Hỏa sẽ ăn linh thú, tất cả đều nghĩ không có linh thú nào theo hắn, cũng cho rằng hắn không có cách nào tu luyện công pháp của Ngự Linh Tông. ͏ ͏ ͏
Ngay cả cha mẹ của hắn cũng không ngoại lệ. ͏ ͏ ͏
Nhưng mọi người đã nhầm. ͏ ͏ ͏
Hắn không chỉ tu luyện được, còn tu luyện tốt hơn tất cả mọi người, linh thú cũng không yếu hơn ai. Có thể nói là bất khả chiến bại so với người cùng cấp. ͏ ͏ ͏
Ngay cả một số người được ca ngợi là thiên tài nhất cũng không đủ để Tây Môn Xuy Hỏa nhìn. ͏ ͏ ͏
Không ai hiểu vì sao lại thế. Đa số đều cho rằng do thân phận nên chưởng môn mới mở cửa sau cho hắn. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, chỉ có cha mẹ Tây Môn Xuy Hỏa biết rằng hắn không hề nhận được bất kỳ sự giúp đỡ nào. ͏ ͏ ͏
Dù là nổi loạn hay kiêu ngạo, ngay từ đầu Tây Môn Xuy Hỏa đã đi trên con đường riêng của mình, không để ý đến bất cứ ai. ͏ ͏ ͏
Ở trong mắt hắn, đối thủ phải vượt xa mình, thậm chí có thể là toàn bộ ngự linh tông. Cho nên không có ai trong cùng thế hệ này là đối thủ của hắn được. ͏ ͏ ͏
Tầm nhìn về cơ bản đã khác biệt. ͏ ͏ ͏
Và các linh thú của hắn đều bị khuất phục trước sự quyến rũ của hắn, không có sự "bắt buộc" nào ở đây cả. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông trung niên nghe vợ nói vậy càng tức giận hơn: ͏ ͏ ͏
- Cái bản lĩnh này của nó, có khi chết ở bên ngoài cũng không ai biết. ͏ ͏ ͏
- Ông cũng nói thế vào năm nó tám tuổi, tháo tay linh thú để nướng ăn, bây giờ thì sao? ͏ ͏ ͏
- Bà cứ chiều nó đi. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông trung niên xua tay. Người phụ nữ xinh đẹp liền lắc đầu phản bác: ͏ ͏ ͏
- Xuy Hỏa có nhận thức và con đường của riêng mình. Thằng bé khác với chúng ta, không, nó khác biệt với toàn bộ Ngự Linh Tông này. Cho nó một cơ hội, rất có thể nó sẽ cho chúng ta những bất ngờ thật lớn. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông trung niên nhìn vợ và nói: ͏ ͏ ͏
- Nhìn vào thực tế đi, con trai của bà chỉ vì ăn thôi, không tốt đẹp như bà nghĩ đâu. Làm gì có tham vọng lý tưởng gì, có thì cũng liên quan tới ăn linh thú hết. ͏ ͏ ͏
Sau đó người đàn ông trung niên xoay người rời đi, nhân tiện nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi đi nhìn đám linh thú, bà mau liên lạc với thằng nhóc kia, bảo nó có nguy hiểm thì nhớ gọi về. Đừng cố gắng tự mình chống cự như thằng ngốc, nói với nó, mọi người có thể bảo vệ được nó và bạn bè bình an vô sự, với điều kiện nó phải bị treo lên đánh ba ngày. ͏ ͏ ͏
Nói rồi, người đàn ông trung niên hoàn toàn rời khỏi. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Linh Lung đứng phía dưới nhẹ nhàng thở phào, may mà cha không trút giận lên người cô. Nếu không thật vất vả mới về được nhà lại phải tìm cách trốn đi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà cuối cùng cô cũng có thể nghỉ ngơi một thời gian rồi, tốt quá. ͏ ͏ ͏
Lúc này mẹ đi tới bên người, xoa đầu cô và hỏi: ͏ ͏ ͏
- anh trai con không có việc gì chứ? ͏ ͏ ͏
Tây Môn Linh Lung cười nói: ͏ ͏ ͏
- Con vừa hỏi, ma tu đã rời đi hết rồi, không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏