Chương 468
Sau đó, Giang Tả liền gửi những tài liệu cần thiết liên quan tới trận pháp cho Liễu Y Y, những tài liệu này chỉ cần gửi tới, hắn có thể tiến hành sắp xếp. ͏ ͏ ͏
Lúc này Liễu Y Y hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, anh đã liên lạc với lão sư của tôi chưa? ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
- Chưa, nhưng đã nắm được vấn đề. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
- Vậy đạo hữu có cách nào không? ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
- Cứ chuẩn bị tài liệu đi, đây có lẽ chính là nhân tố quyết định để phá vỡ thế cục. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, tôi sẽ liên lạc với họ ngay bây giờ. Tiền mua tài liệu lão sư của tôi sẽ trả, không để Phá Hiểu đạo hữu phải tiêu phí. Tiêu Tiểu Mặc, mấy món đồ của cô cũng chuẩn bị nhanh lên. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y không nghĩ Phá Hiểu sẽ nói vậy vì muốn cô tích cực chuẩn bị tài liệu, bởi cho dù Phá Hiểu không nói gì, cô cũng sẽ liên hệ và mua càng sớm càng tốt. ͏ ͏ ͏
Quan trọng nhất là, bằng sự hiểu biết của họ với Phá Hiểu, đối phương căn bản không thèm làm như vậy. ͏ ͏ ͏
Còn Tiêu Tiểu Mặc thì đặc biệt bất lực, cô trở thành chân sai vặt rồi sao. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏
- Lục Nguyệt Tuyết, bảo người của cô gửi đồ tới nhanh đi. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
- Đã gọi rồi, còn lại chỉ đành dựa vào Tiểu Mặc tiên tử thôi. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: “...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sớm biết vậy cô cũng nên đi qua, nhưng nghĩ lại không đi cũng không sao, ít nhất không cần chăm sóc hai con gấu con kia nữa. ͏ ͏ ͏
Cô đã được tự do rồi. ͏ ͏ ͏
Còn bài vở và quần áo thì gửi cái gì, gửi bao nhiêu, nhiều hay ít, bọn họ có nói cụ thể đâu? Cô sẽ cho hai đứa đang ở trên Đông Thủy đảo kia, một đứa đau đầu vì quần áo, một đứa chỉ có thể làm bài tập về nhà. ͏ ͏ ͏
Ở bên kia, khi Giang Tả đang định ngừng tán gẫu trong nhóm, đột nhiên nghĩ tới gì đó. ͏ ͏ ͏
Hình như vừa rồi hắn thấy ma tu Mặc Ngôn nói chuyện thì phải. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, Mặc Ngôn gửi tới một tin nhắn thoại: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu, Phá Hiểu đại lão, tôi xuất quan rồi. Mộng tinh thạch đã được tinh luyện xong, tôi thật sự đã lĩnh ngộ được Mộng Yểm Không Gian. Nếu sau này cần giúp đỡ gì thì có thể tìm tôi, tôi là người giỏi nhất trong việc tìm mộ. ͏ ͏ ͏
Tin nhắn vừa gửi liền biến mất. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn tiên tử đã thu hồi tin nhắn. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn tiên tử gửi lại: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu, Phá Hiểu đại lão, tôi xuất quan rồi. Mộng tinh thạch đã được tinh luyện xong, tôi thật sự đã lĩnh ngộ được Mộng Yểm Không Gian. Nếu sau này cần giúp đỡ gì thì có thể tìm tôi, tôi là người làm việc giỏi nhất. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đen mặt. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên Mặc Ngôn có thể lĩnh ngộ Mộng Yểm Không Gian nhanh như vậy khiến hắn rất ngạc nhiên, có vẻ như chuyến đi tới Thánh địa đã mang lại cho cô rất nhiều lợi ích. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
- Cho tôi xem ảnh chụp của Mộng tinh thạch. ͏ ͏ ͏
Một bức ảnh được đăng ngay sau đó bởi Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Ảnh chụp một cô gái xinh đẹp với mái tóc thẳng đen dài, mặc đồ đen và cầm trên tay một viên tinh thạch màu đỏ sẫm. ͏ ͏ ͏
Trong tinh thạch có rất nhiều đường tơ hồng đang chạy giống như huyết mạch. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, xem ra Mộng tinh thạch đã được tinh luyện vô cùng hoàn mỹ. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên hình người xuất hiện bên cạnh đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến suy nghĩ và giả thuyết của Giang Tả, ngăn cản việc hắn mở rộng huyết mạch của Mộng tinh thạch. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
- Gửi lại, không cần gửi hình người. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn tiên tử: “...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy những lời này của Phá Hiểu, Xích Huyết Đồng Tử và những người khác đang ngồi trên máy bay trực tiếp bật cười. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử đang ăn kem cũng phải phun ra. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết ngồi đối diện Xích Huyết Đồng Tử đen mặt, nếu có thể, cô chỉ muốn dùng Phá Thiên Thương đâm cho tên này một nhát. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh nhìn Lục Nguyệt Tuyết như vậy càng cười hớn hở hơn. Sơ Tình ngồi một bên quay sang hỏi Sơ Thanh: ͏ ͏ ͏
- Có gì vui mà cười? ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh nghiêm mặt, nụ cười biến mất ngay lập tức. ͏ ͏ ͏
- Không, không có gì vui cả. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình thật sự không biết làm sao mà buồn cười. Một chút thú vị cũng không có. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải Tiêu tỷ ra lệnh cho cô đi, cô mới không đi đâu. Những người này không được bình thường cho lắm. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên cô lại muốn đánh nhau rồi. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn không phục nói: ͏ ͏ ͏
- Có cái gì buồn cười chứ, mấy đạo tu các người cảm xúc không ổn định, sớm muộn gì cũng tẩu hỏa nhập ma. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách hồi phục rất nhanh, nói với Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
- Vậy tại sao không có việc gì tự nhiên cô đi chụp ảnh mình vậy? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y cầm di động nói: ͏ ͏ ͏
- Cô ấy muốn dọa Phá Hiểu đạo hữu, thoạt nhìn giống như ác mộng. ͏ ͏ ͏
Ma tu Mặc Ngôn trừng mắt nhìn Liễu Y Y, trông cô rất được đó nhé, vô cùng đáng yêu. ͏ ͏ ͏
Sau đó Mặc Ngôn khinh thường mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Các người không có một chút nhìn xa trông rộng gì, Phá Hiểu đại lão đối với rất nhiều chuyện đều không để ý, còn dễ dàng quên mất. Giờ không tranh thủ gửi chút ảnh qua để anh ấy nhìn cho quen, nhỡ ngày nào đó tình cờ gặp nhau trên đường, anh ấy không nhận ra tôi thì làm sao? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử đang liều mạng xin lỗi Lục Nguyệt Tuyết, nghe thấy Mặc Ngôn nói vậy liền không khỏi chen ngang: ͏ ͏ ͏
- Rút lại lời cô vừa nói ban nãy, có khi Phá Hiểu đạo hữu sẽ nhớ kỹ cô. ͏ ͏ ͏