Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 516

Chương 516
Sau đó, Giang Tả nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Đi thôi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ buồn bực nói: ͏ ͏ ͏
- Không có luân hồi có phải sẽ không có kiếp sau? Không có kiếp sau, làm sao chúng ta còn có thể cùng nhau? ͏ ͏ ͏
Giang Tả trợn tròn mắt: ͏ ͏ ͏
- Vậy thì kiếp trước, có lẽ kiếp trước chúng ta đã ở bên nhau. ͏ ͏ ͏
Bị giết bị ghê tởm cũng là ở bên nhau. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Anh qua loa với em. ͏ ͏ ͏
“Nói thật em lại không tin.” Giang Tả thầm nghĩ. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Giang Tả và Tô Kỳ rời khỏi tử thủy tiểu đảo. ͏ ͏ ͏
Nhưng Tô Kỳ không dừng lại, mà dự định trực tiếp bay ra khỏi boong tàu. ͏ ͏ ͏
Dường như không còn gì ở đây. ͏ ͏ ͏
May mà chỗ này đủ lớn, nếu không sẽ không thích hợp để ngự kiếm phi hành. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó Tô Kỳ liền bay ra khỏi khoang thuyền, lúc này trời đã rạng sáng. ͏ ͏ ͏
Điều khiến đám Tô Kỳ kinh ngạc là họ đã cập bờ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả trước tiên lấy điện thoại di động ra, ngạc nhiên phát hiện đã có sóng, và hiện vị trí của hắn rất có thể đang ở trong thánh địa. ͏ ͏ ͏
- Chúng ta hình như đã đến nhà của em rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bất mãn nói: ͏ ͏ ͏
- Nhà của em không phải nhà của anh sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả đen mặt, sau đó triệu hoán Hỏa Nguyên tố tiểu đệ nói: ͏ ͏ ͏
- Ý anh là, rất có thể đã tới Thánh địa. ͏ ͏ ͏
Hỏa Nguyên tố tiểu đệ lại được xuất hiện để hỗ trợ đại ca, chúng vô cùng phấn chấn. ͏ ͏ ͏
Bốn phía nơi này đều là tuyết, nếu Giang Tả không triệu hoán chúng ra thì sẽ bị lạnh. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hừ lạnh một tiếng, sau đó bay lên trời, hoàn toàn rời khỏi con thuyền cổ xưa kia. ͏ ͏ ͏
Họ vừa rời khỏi, bốn phía lại tiếp tục tỏa ra sương mù lần nữa. ͏ ͏ ͏
Chỉ có điều lúc này sương mù rất mỏng, phạm vi rất bé. ͏ ͏ ͏
Sau đó con thuyền lớn di chuyển, cứ thế lao vào màn sương. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng nó hoàn toàn tiến vào bên trong, sau đó màn sương tan đi, con tàu cũng biến mất. ͏ ͏ ͏
Cách rời đi vô cùng bí ẩn. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả không quan tâm đến điều này, dù sao, họ đã đến bờ rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ lập tức lấy điện thoại di động ra và gọi cho Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏
Ngay sau khi điện thoại được kết nối, Tĩnh Nguyệt kêu lên: ͏ ͏ ͏
- Tiểu oán phụ, bọn em đang ở đâu? Chị liên lạc với Đông Thủy Đảo, họ nói em đã rời đi và không thể tìm thấy nữa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, em ở dưới chân núi, em sẽ tới chỗ chị rất nhanh thôi. ͏ ͏ ͏
Nghe được những lời này, Tĩnh Nguyệt liền tự cảm phục sự khôn ngoan của mình. ͏ ͏ ͏
Cô đã nghe được chuyện Tô Kỳ độ kiếp thành công, giờ Tô Kỳ còn nói sẽ tới chỗ mình rất nhanh. ͏ ͏ ͏
Vậy nên không nghi ngờ gì nữa, Tô Kỳ sẽ ngự kiếm phi hành đến chỗ này. ͏ ͏ ͏
Ngây thơ, nhìn chị ngự kiếm phi hành bay tới đây. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ gặp nhau trên bầu trời Thánh địa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt với vẻ mặt suy sụp: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, tại sao chị cũng bay được? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt vô cùng bình thản nói: ͏ ͏ ͏
- Bởi vì chị mạnh hơn. ͏ ͏ ͏
Lúc nói những lời này, Tĩnh Nguyệt đặc biệt đau lòng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không nỗ lực chút nào, nhưng tu vi của cô ấy tuyệt đối khong bao giờ thấp hơn hai cảnh giới nhỏ. ͏ ͏ ͏
Thật không biết là mình giúp Tô Kỳ, hay Tô Kỳ đang giúp mình đây nữa. ͏ ͏ ͏
Nghiệp chướng mà. ͏ ͏ ͏
- Đi thôi, dẫn em đi gặp sư phụ. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt ở phía trước nói. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, Tĩnh Nguyệt đưa Giang Tả và Tô Kỳ đến nơi ở của Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Vừa nhìn thấy Giang Tả và Tô Kỳ, Nguyệt Tịch liền mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Đã sử dụng Tố Tạo Đan rồi? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cúi đầu, cô cũng biết đan dược ấy vô cùng quý giá, nhưng lúc đó cô không dùng không được. ͏ ͏ ͏
Cô không cảm thấy lãng phí. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Nguyệt Tịch vẫn không nói gì, cô hiểu rất rõ đệ tử của mình. ͏ ͏ ͏
Sau đó Nguyệt Tịch nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Khi đó con đã đánh nhau với Nguyên tố sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Con không làm, Nguyên tố tiểu đệ của con làm. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Thế con có vào khuyên can không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Con đi vào và ra lệnh cho chúng động thủ. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói nghe đúng lý hợp tình thế, đấy chẳng phải vẫn là hắn động thủ hay sao? ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tĩnh Nguyệt không muốn truy cứu nữa, dù sao chuyện qua rồi, không có việc gì là được. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo cô hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ta rất tò mò, bên trong đã xảy ra chuyện gì? Nghe nói có ba thế lực cạnh tranh trong đó vào thời điểm ấy. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Vâng, chỉ là con không biết bọn họ nghĩ như thế nào. Con cũng không biết đó là ai. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thật sự không biết bọn họ nghĩ gì, thiếu niên kia cùng Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh, ai biết bọn họ nghĩ trong đầu ra sao. ͏ ͏ ͏
Dù sao một kẻ gây nguy hiểm cho Tô Kỳ, một cái đáng ghét nhìn ngứa mắt. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Nguyệt Tịch thở dài, xem ra không có cách nào biết nhiều hơn. ͏ ͏ ͏
Cô nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Một số thay đổi đã diễn ra với ấn ký của Thánh nữ, Tô Kỳ phải ở lại thánh địa một thời gian, cụ thể bao lâu còn chưa biết. ͏ ͏ ͏
Con muốn ở lại Thánh địa chờ Tô Kỳ, hay là muốn trở về? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch không thảo luận vấn đề này với Tô Kỳ, xem ra không có cách nào thương lượng hết. ͏ ͏ ͏
Ấn ký thực sự đã trải qua những thay đổi không rõ, cần phải nghiên cứu là điều tất yếu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng không cự tuyệt, ngược lại hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy chắc cũng không lâu lắm phải không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng lo lắng, sẽ không quá lâu. Trong vòng một tháng, chị đảm bảo em có thể ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hét lên: ͏ ͏ ͏
- Một tháng còn không lâu? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất