Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 518

Chương 518
Ngẫm nghĩ một hồi, Giang Tả vẫn thấy nên bỏ qua, trước rời khỏi chỗ này rồi tính. ͏ ͏ ͏
- Buổi tối nhớ đi ngủ sớm, đến lúc em trở về, anh đừng có nói thân thể vẫn chưa dưỡng khỏe. ͏ ͏ ͏
Nhưng em không quan tâm đâu, em còn thích nữa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười. ͏ ͏ ͏
Đối với chủ đề này, Giang Tả từ chối bắt chuyện, cái nhìn phụ nữ, biết gì đâu. ͏ ͏ ͏
Cứ chờ đi, chờ hắn bước tới đỉnh cao, không cần áp bức thân thể nữa, Tô Kỳ sẽ biết mình đã sai lầm đến nực cười như thế nào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả giúp Tô Kỳ buộc tóc và nói: ͏ ͏ ͏
- Lúc anh không ở, em cũng phải tự mình buộc tóc cho chặt. ͏ ͏ ͏
- Tuân mệnh, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy anh cũng phải nhớ em. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏
Sau khi ăn xong, Giang Tả và Tô Kỳ rời đi. ͏ ͏ ͏
Vừa mới đi ra ngoài, Giang Tả liền nhìn thấy bên ngoài có mấy nữ đệ tử thánh địa đang chơi đùa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng nhìn thấy Tĩnh Nguyệt, cô đang ngồi ở bàn đá uống trà. ͏ ͏ ͏
Lúc đoan trang quả thực trông cũng giống Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Khi Tĩnh Nguyệt nhìn thấy họ bước ra, cô liền nói với các đệ tử đang chơi đùa: ͏ ͏ ͏
- Mau tới đây, giới thiệu với mấy đứa ông xã của sư tỷ mấy đứa. ͏ ͏ ͏
Những người đó chạy tới rất nhanh. Sau khi họ tập hợp, Tĩnh Nguyệt chỉ vào Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Hắn là chồng của Cửu Tịch, Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên cười nói: ͏ ͏ ͏
- Giang đại ca, chúng ta lại gặp mặt. ͏ ͏ ͏
Cô gái với mái tóc ngắn ngang tai đứng bên cạnh Thanh Liên cũng mỉm cười: ͏ ͏ ͏
- Tên tôi là Tuyết Ngọc, một trong những Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏
Một cô gái ngốc nghếch tự nhiên bên cạnh Tuyết Ngọc nói: ͏ ͏ ͏
- Y Nhược, cũng là Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏
Người cuối cùng là cô gái nhỏ nấp sau Tĩnh Nguyệt, cô nhìn Giang Tả có chút ngượng ngùng: ͏ ͏ ͏
- Tôi tên là Tiêu Tiêu, tôi cũng là Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: “???” ͏ ͏ ͏
Đang làm cái gì vậy? ͏ ͏ ͏
Sao tự nhiên Thánh nữ và Thánh nữ dự khuyết đều tụ tập về đây? ͏ ͏ ͏
Đúng thế, tất cả đều ở đây, Giang Tả cũng là một Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Sao đột nhiên các người đều ở đây? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏
- Nghĩ là sau này có thể dùng nên trước tiên cứ làm quen với nhau đã. ͏ ͏ ͏
Được rồi, đi thôi, chúng tôi sẽ không làm phiền đôi bạn trẻ. ͏ ͏ ͏
Nói rồi, Tĩnh Nguyệt thực sự đưa người rời đi, Giang Tả và Tô Kỳ đều mờ mịt chẳng hiểu gì. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt này chẳng hiểu đang làm gì nữa. ͏ ͏ ͏
Nhưng họ cũng không quan tâm lắm, tiếp tục rời đi và hướng đến sân bay. ͏ ͏ ͏
Khi đến sân bay, Giang Tả bắt chuyến bay đầu tiên. ͏ ͏ ͏
- Nhớ tan làm đúng giờ, có thời gian em sẽ gọi điện cho anh, không tiếp thì anh tiêu đời. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vẫy tay chào tạm biệt Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả phất tay và không nói gì. ͏ ͏ ͏
Xem ra lúc nào cũng phải mang Đoạn Kiều bên cạnh. ͏ ͏ ͏
Chờ đến khi máy bay của Giang Tả cất cánh, Tô Kỳ mới xoay người trở về Thánh địa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả trên máy bay vẫn cứ nhìn theo. ͏ ͏ ͏
Nhìn đến khi Tô Kỳ khuất bóng. ͏ ͏ ͏
- Tự nhiên có chút luyến tiếc. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bất lực lắc đầu. ͏ ͏ ͏
Thật ra, sợ Tô Kỳ vẫn sợ, nhưng vẫn muốn được ở cùng nhau, dẫu biết rõ chia tay là để sau này tái hợp. ͏ ͏ ͏
Nhưng cảm giác chia tay lúc nào cũng không tốt. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nghĩ nhiều nữa, tắt một loạt chế độ che chắn trên điện thoại của mình. ͏ ͏ ͏
Sau đó, hắn nhìn thấy một loạt tin tức trong nhóm, hắn không có thói quen đọc lại tin nhắn cũ nên trực tiếp nhắn cho Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
“Xích Huyết Đồng Tử, cậu vẫn ở Đông Thủy Đảo chứ?” ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách lại là người đầu tiên trả lời: ͏ ͏ ͏
“Phá Hiểu đạo hữu? Anh không gặp chuyện gì chứ?” ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
“Tôi nên gặp chuyện gì sao?” ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách gửi một icon xấu hổ: ͏ ͏ ͏
“Không, nhưng tôi không thấy đạo hữu còn trên đảo, đạo hữu đã rời đi rồi sao?” ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc gửi một icon cảm ơn: “Phá Hiểu đại lão, Sơ Thanh đã khỏe lại rồi, căn cơ cũng không bị hao tổn. Cha mẹ của Sơ Thanh nói rằng họ muốn cảm ơn cậu một lần nữa. ͏ ͏ ͏
Anh có thể mở công phu sư tử ngoạm một lần.” ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
“Không cần.” ͏ ͏ ͏
Giang Tả hoàn toàn không cần, có thể giúp được hay không, tất cả phụ thuộc vào việc hắn có muốn giúp hay không. ͏ ͏ ͏
Nếu đã giúp, hắn sẽ không cần đối phương báo đáp. ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, đối với hắn, đối phương mang ơn hay là trả thù, hắn hoàn toàn không quan tâm. ͏ ͏ ͏
Khi hắn làm việc, hoàn toàn không bao giờ nghĩ rằng đối phương sẽ trả ơn cho mình. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
“Phá Hiểu đạo hữu, anh đã đánh chìm Đông Thủy Đảo, anh có biết chuyện này không?” ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
“Không biết.” ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ đầu Giang Tả thật sự không biết, không nghĩ cuối cùng sẽ trở thành như vậy. ͏ ͏ ͏
Hắn không phải là ác quỷ, cũng không phải là kẻ mất trí. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
“Đạo hữu không cần quá bận tâm, Đông Thủy Đảo hình như vẫn còn đang cảm ơn các anh kia kìa. ͏ ͏ ͏
Sư phụ của Liễu Y Y còn bảo đã chuẩn bị một phần đại lễ.” ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
“Đúng vậy, sư phụ nói rằng mặc dù không thể giải thích được, nhưng lần này quan hệ của Nguyên tố với họ đã được cải thiện. ͏ ͏ ͏
Lễ vật đang được chuẩn bị và mất một chút thời gian.” ͏ ͏ ͏
Trần Ức gửi một icon tiếc nuối: “Thật đáng tiếc khi tôi không thể chứng kiến cảnh Đông Thủy Đảo bị chìm.” ͏ ͏ ͏
Lúc này, Lục Nguyệt Tuyết gửi một tin nhắn: ͏ ͏ ͏
“Ma tu Mặc Ngôn, đi ra.” ͏ ͏ ͏
Ma tu Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
“Để làm gì? Không có việc gì thì đừng gọi tôi, tôi bận lắm, tôi nói cho các cô biết, tôi đã tìm được một nơi rất tuyệt vời. ͏ ͏ ͏
Không ngờ Đông Thủy Đảo lại có một nơi tốt như vậy, phong thủy này đặc biệt mạnh mẽ, thực sự rất thích hợp. ͏ ͏ ͏
Tôi nghĩ Phá Hiểu đại lão nhất định sẽ thích an giấc ngàn thu ở đây.” ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết gửi một icon vô cảm. ͏ ͏ ͏
Đã tạm dừng giao diện trò chuyện. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất