Chương 535
Lấy tu vi Lục giai của người kia, chắc hẳn không chết dưới tay một bộ xương được, có khi sắp tới đây rồi. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, sau đó kinh ngạc nhìn về phía Giang Tả, ý người này là gì? ͏ ͏ ͏
Hắn đang lợi dụng người kia để thu hút bộ xương tới đây? ͏ ͏ ͏
Không đợi bọn họ nghĩ nhiều, liền quả nhiên nhìn thấy kiếm tu kia. Kiếm tu đó bị thương, vừa đánh vừa lui, vô cùng chật vật. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thấy chỉ có một bộ xương đuổi theo, gật đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Xem ra không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Mà Bắc Thiên Kiếm Khách nhìn thấy Giang Tả lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, xin hãy giúp tôi, tôi có thể đồng ý làm bất cứ điều gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hoàn toàn không quan tâm đến lời nói của hắn, chỉ bảo: ͏ ͏ ͏
- Đến đây. ͏ ͏ ͏
- Nhưng, nó rất mạnh. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không trả lời, chỉ bình tĩnh đứng đó. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách nghiến răng nghiến lợi, sau đó chạy về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Lúc này, bộ xương cũng bước vào trận pháp của Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, ánh sáng của trận pháp bùng lên, bộ xương ban đầu cực kỳ nhanh nhẹn bỗng dừng lại trong giây lát. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách cũng ngây ngẩn cả người, cách vây hãm này. ͏ ͏ ͏
Làm sao có thể? ͏ ͏ ͏
Vừa nãy hắn đã sử dụng rất nhiều phương pháp nhưng không thể trói lại được. ͏ ͏ ͏
Lúc này, bộ xương bắt đầu run lên đầy thống khổ. ͏ ͏ ͏
Đúng, bộ xương đang rung chuyển. ͏ ͏ ͏
- Giết, giết, giết, giết. ͏ ͏ ͏
Giọng nói từ bộ xương điên cuồng truyền đến. ͏ ͏ ͏
Sự điên cuồng này khiến mọi người không khỏi lùi về phía sau, sự khủng bố của bộ xương vượt quá tưởng tượng của họ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để tâm tới sự điên cuồng này. ͏ ͏ ͏
Nói tới điên cuồng. ͏ ͏ ͏
Những bộ xương này làm sao so được với hắn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bước vào trận pháp, đứng trước mặt bộ xương khô. ͏ ͏ ͏
Bộ xương này rõ ràng cảm giác được Giang Tả, nó muốn nhấc đao lên, nhưng lại không thể động đậy. ͏ ͏ ͏
Nơi này kìm hãm lực lượng căn bản của nó. ͏ ͏ ͏
Những người khác kinh ngạc nhìn Giang Tả, bởi vì khí tức điên cuồng kia có thể ăn mòn ý thức của mọi người. ͏ ͏ ͏
Nhưng người đó không có một chút sợ hãi, thậm chí hơi thở điên cuồng kia còn đang sợ hãi hắn. ͏ ͏ ͏
Chỉ có Nam Cung Toái đứng trong góc, tình cờ thấy được trên vẻ mặt bình tĩnh bao lâu của Phá Hiểu bỗng xuất hiện nụ cười. ͏ ͏ ͏
Một nụ cười điên cuồng và tàn nhẫn. ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy nụ cười đó, trái tim tan nát của Nam Cung Toái đều run rẩy. ͏ ͏ ͏
Kẻ điên, con người nhìn có vẻ trầm tĩnh này chắc chắn bên trong là một kẻ mất trí. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không làm điều thừa thãi, vươn tay cầm lấy cốt đao của bộ xương: ͏ ͏ ͏
- Ta muốn cây đao này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã lịch sự lắm rồi, ít nhất hắn đã lên tiếng với bộ xương, không từ chối coi như đồng ý. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Giang Tả rời khỏi trận pháp, đối với bộ xương, Giang Tả không thể giết. ͏ ͏ ͏
Trận pháp này cùng lắm chỉ để giam cầm các bộ xương. ͏ ͏ ͏
Dù sao thứ hắn sử dụng cũng là trận pháp của chiến trường Viễn cổ, trận pháp của chiến trường Viễn cổ không thể gây ra thương tổn. ͏ ͏ ͏
Bằng không chiến trường đã sớm tan tành. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cầm cốt đao, nói với mọi người: ͏ ͏ ͏
- Đi thôi. ͏ ͏ ͏
Lúc này mọi người mới hoàn hồn. ͏ ͏ ͏
Giờ phút này, tất cả mọi người ở đây đều không ai dám khinh thường Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách biết ơn nói: ͏ ͏ ͏
- Cảm tạ ân cứu mạng của đạo hữu, tại hạ Bắc Thiên Kiếm Khách, xin hỏi tên của đạo hữu là gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Hắn chưa từng nghe nói về cái tên Bắc Thiên Kiếm Khách này ͏ ͏ ͏
Đời trước, kiếm tu duy nhất hắn biết là Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Những kẻ còn lại, không vào được trong mắt hắn. ͏ ͏ ͏
Nam Cung Toái đi theo phía sau, hắn có chút sợ Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Nhưng càng nhiều hơn sợ chính là mừng như điên, người này quá quỷ dị và mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
Điều này có nghĩa chỉ cần người này giữ vững phong độ, chắc chắn hắn có thể bình an vô sự đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Đây là vận may của hắn, bất kể ở nơi nguy hiểm đến mấy, hắn đều có thể tìm được đường sống trong chỗ chết. ͏ ͏ ͏
Về phần pháp bảo, đến lúc đó cho người này thêm một chút pháp bảo, ổn định hắn là tốt rồi. ͏ ͏ ͏
Đem linh bài đưa cho hắn cũng không sao. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Thánh địa ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, đi dạo lâu thế rồi, rốt cuộc chị đang suy nghĩ gì thế? Nếu không có chuyện gì thì em về nhà đây. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt ngăn Tô Kỳ lại và nghiêm khắc nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ có một ý tưởng táo bạo. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, có lúc nào ý tưởng của chị không táo bạo đâu? ͏ ͏ ͏
Không chỉ táo bạo còn bộc trực, thỉnh thoảng xảy ra chuyện xung quanh, thế là lại liên quan đến Giang Tả nhà cô. ͏ ͏ ͏
Mặc dù sư tỷ nói đúng là không tới mức tùy tiện, nhưng sau khi nghe nhiều quá, cô thực sự băn khoăn không biết Giang Tả phải làm gì bây giờ? ͏ ͏ ͏
Nhất là để những sư muội khác nghe được, chạy đi xác minh thực hư thì không hay. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Lần này không giống, lần này chúng ta thêm yếu tố kỹ thuật, không chỉ nói suông. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ sư tỷ đang làm gì vậy? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏
- Mỗi người chúng ta đều có ấn ký, và ấn ký đó cho phép chúng ta cùng nhau xem những thông tin tương tự như hình ảnh. ͏ ͏ ͏
Nhưng các em không thể biết trước loại thông tin này. ͏ ͏ ͏
Chỉ có chị có thể phát hiện nó trước. ͏ ͏ ͏