Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 567

Chương 567
Lúc này, Giang Tả đã dành cả buổi chiều để luyện ra không ít thứ, gần như tất cả đều dùng để tăng cường tu vi. ͏ ͏ ͏
Sau khi hoàn thành những thứ này, hắn lại dùng cả đêm để luyện chế linh dịch khôi phục, linh dịch luyện xong, cô lại chỉ còn một giọt ͏ ͏ ͏
Chỉ một giọt này cũng đủ cho Giang Tả nhanh chóng hồi phục. ͏ ͏ ͏
Chỉ mong không cần sử dụng nó sớm như vậy. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Giang Tả định đi nghỉ ngơi, chờ ngày mai trời sáng sẽ tìm một nơi thích hợp bế quan. ͏ ͏ ͏
Ở nhà không được, chỉ sợ Hỏa Nguyên tố đại quân sẽ đốt trụi nhà hắn mất. ͏ ͏ ͏
Nhà đốt trụi rồi, Giang Tả hắn cũng phải tiêu theo. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, Giang Tả đang suy nghĩ, ngày mai có nên gọi điện thoại cho Tô Kỳ hay không, hắn sợ nhất là Tô Kỳ đột nhiên gọi điện cho mình. ͏ ͏ ͏
Nghĩ một lúc, Giang Tả cảm thấy thôi quên đi. ͏ ͏ ͏
Ngày tiếp theo. ͏ ͏ ͏
Giang Tả từ trong giấc ngủ tỉnh dậy, hắn thu dọn rồi đi thẳng ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Trên ban công, Đoạn Kiều nhìn Giang Tả đi ra ngoài, trong lòng rốt cục thở dài một hơi. ͏ ͏ ͏
Xong rồi, thực sự xong rồi, các tiểu đệ của nó sắp chết. ͏ ͏ ͏
Đã hai đêm rồi, bây giờ còn có thể lâu hơn, cho dù bọn chúng có đặc biệt đế mấy, nhất định cũng phải gục ngã ở bên trong. ͏ ͏ ͏
Về chuyện Hồng Thự, Giang Tả đã quên từ lâu, bây giờ hắn chỉ muốn thăng cấp. ͏ ͏ ͏
Hắn rời Giang Thành, sau đó ngoài ý muốn tìm thấy trận pháp tự nhiên trong một sơn cốc. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thêm một số trận pháp vào sơn cốc, đảm bảo an tâm bế quan ở trong. ͏ ͏ ͏
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, Giang Tả liền vẽ trận pháp phụ trợ, lên kế hoạch bắt đầu tu luyện. ͏ ͏ ͏
Lần này hắn không chỉ muốn vượt đột phá 2.4, nếu có đủ thời gian, hắn muốn một đường đột phá đến 3.1. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả đang định nhắm mắt lại, điện thoại lại đột nhiên vang lên. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Hắn sắp bế quan, bây giờ không ai có thể liên lạc với hắn, ngoại trừ Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Cho nên sáng sớm như này, Tô Kỳ đã gọi điện thoại cho hắn? ͏ ͏ ͏
Bất lực, Giang Tả chỉ có thể nghe điện thoại. ͏ ͏ ͏
Câu đầu tiên của Tô Kỳ là: ͏ ͏ ͏
- Anh có nhớ em không? Có mơ thấy em không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Có nhớ. ͏ ͏ ͏
- Em cũng nhớ anh, nhưng còn lâu lắm em mới trở về được. ͏ ͏ ͏
Nói đến chuyện trở về, tâm trạng cô liền không vui. ͏ ͏ ͏
- Chuyện gì xảy ra vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ chuẩn bị đưa mọi người tới Kiếm Tu Nhất Mạch, ừm, Kiếm Tu Nhất Mạch là một môn phái, nói là có hoạt động của môn phái, hơn nữa vừa vặn gần đó có một nơi liên quan đến thánh địa. ͏ ͏ ͏
Tất cả chúng em đều phải đi. Cho nên em phải ở lại thêm vài ngày. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đặc biệt giải thích. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy thì em nhớ cẩn thận. ͏ ͏ ͏
- Chỉ thế thôi? ͏ ͏ ͏
- Bằng không thì sao? ͏ ͏ ͏
- Bây giờ em bỗng phát hiện ra, ước gì tối nay em có thể trở về. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không muốn nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Giờ hắn có chút bận rộn, đương nhiên cũng hy vọng Tô Kỳ trở về muộn một chút. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó Tô Kỳ lại nói: ͏ ͏ ͏
- Không được, anh phải đi cùng em. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhíu mày: ͏ ͏ ͏
- Tại sao? Anh chỉ là người thường. ͏ ͏ ͏
- Nghe nói sư bá đã trở lại, em sẽ bảo sư bá đi cùng anh. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
- Hắn không phải là siêu cấp cao thủ sao? Em mời được? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Về lý thuyết thì không, nhưng em có thể nhờ sư phụ mời giúp, hơn nữa sư tỷ đưa tất cả mọi người đi, loại chuyện này rất nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Ui, không được. ͏ ͏ ͏
Thôi hay là quên đi. ͏ ͏ ͏
- Sao vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả tò mò. ͏ ͏ ͏
- Anh sẽ không vui. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bất lực, nếu chỉ có hai người, Tô Kỳ sẽ không quan tâm Giang Tả cao hứng hay không. ͏ ͏ ͏
Hai vợ chồng ở riêng với nhau thì không có gì phải khó chịu. ͏ ͏ ͏
Nhưng Kiếm Thập Tam dù gì cũng là một cao thủ thực sự, còn Giang Tả chỉ là một người bình thường. ͏ ͏ ͏
Buộc Giang Tả phải ở bên cạnh Kiếm Thập Tam, nghĩ kiểu gì cũng thấy Giang Tả sẽ không vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Cho nên Tô Kỳ từ bỏ ý định để Giang Tả đi cùng mình. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Em nhớ anh, muốn ôm anh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở dài: ͏ ͏ ͏
- Em đi thử xem sao, mời được thì anh sẽ đi cùng. ͏ ͏ ͏
- Không, không muốn để anh phải tủi thân đâu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cười bất lực. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tô Kỳ lại yêu cầu Giang Tả phải nhớ mình, rồi vội vã đi luôn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm thấy rất bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn gọi cho Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Điện thoại kết nối rất nhanh, nhưng đối diện không có tiếng đáp lại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Là tôi, Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Lúc này phía đối diện mới có tiếng nói: ͏ ͏ ͏
- Hóa ra là tiểu hữu, sao vậy? ͏ ͏ ͏
- Chờ chút nữa, Tô Kỳ có thể sẽ đi tìm dì nhỏ để nhờ anh hỗ trợ hộ tống họ tới Kiếm Tu Nhất Mạch. Tới lúc ấy anh qua đón tôi, đưa tôi đi cùng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam tò mò: ͏ ͏ ͏
- Tại sao tiểu hữu lại muốn vậy? ͏ ͏ ͏
- Đi gặp Tô Kỳ, để cô ấy vui vẻ chút. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất