Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 569

Chương 569
- Gần đây con có một cây thương, cho nên muốn ngự thương phi hành thử xem, nhưng con phát hiện một người không thể ngự được nó. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ nói tiếp: ͏ ͏ ͏
- Nên con đi cùng sư tỷ, vốn dĩ không sao, nhưng đột nhiên con mất kiểm soát, cuối cùng thành như vậy. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Đó là lý do cô luôn cảm thấy hai học trò này thiếu dạy dỗ. ͏ ͏ ͏
Ma khí của người khác, có thể nói ngự là ngự sao? ͏ ͏ ͏
Còn là một pháp bảo mạnh mẽ như vậy. ͏ ͏ ͏
Từ khí tức vừa rồi, Nguyệt Tịch liền biết nó không phải là ma khí bình thường. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Kiếm Thập Tam đang ngự thương trên bầu trời, trong lòng đầy thán phục, Giang tiểu hữu quả nhiên có năng lực. ͏ ͏ ͏
Nói có thể nghĩ cách đưa sư muội hắn ra liền đưa được thật. ͏ ͏ ͏
Khó trách theo đuổi được Thánh nữ, là người có năng lực thực sự. ͏ ͏ ͏
Nhưng theo đuổi Thánh nữ cũng như này sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam không hiểu lắm, loại chuyện này đối với hắn còn khó hơn là ngộ đạo, đặc biệt là hắn không thể đoán được sư muội mình nghĩ gì. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam tiếp đất, sau đó đưa thương cho Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch cầm thương và nói với Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn sư huynh. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam không nói gì, cất tiếng chỉ sợ lắp bắp. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch cau mày cầm thương, cô phát hiện cây thương này mạnh hơn cô nghĩ: ͏ ͏ ͏
- Mấy đứa lấy ma khí này ở đâu ra? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt thì thào: ͏ ͏ ͏
- Là nam Thánh nữ dự khuyết kia đưa vào phong ấn, có người để lại nó cho Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam sững sờ, nam Thánh nữ dự khuyết? ͏ ͏ ͏
Khi nào thì Thánh nữ dự khuyết là nam? ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn cũng không hỏi quá nhiều, đây là bí mật thuộc về Thánh nữ, không tiện biết. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Con biết hắn là ai? Hoặc có thể liên hệ với hắn? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu. ͏ ͏ ͏
Quyền hạn người kia cao như vậy, có thể biết được hắn, trừ phi do chính hắn chủ động. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt lại nói: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, thật ra chúng con đến đây để thương lượng với người một chuyện. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tĩnh Nguyệt nói ra ý tưởng của mình. ͏ ͏ ͏
Rồi cô nhìn Kiếm Thập Tam, tiếp đó nói với Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
- Con có thể mượn sư bá một lúc được không? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Chuyện này hỏi bà làm gì? ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Nguyệt Tịch vẫn quay đầu nhìn Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh gần đây có rảnh không? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu, ý là mình đã tự do. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch lại nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy sư huynh có thể tạm thời giúp muội trông coi vài đồ đệ được không? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam vẫn gật đầu, bày tỏ không có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Nguyệt Tịch nhìn Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh bị thương nặng không thể nói chuyện? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam ngay lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Không, không. ͏ ͏ ͏
- Vậy làm phiền sư huynh, nếu không có chuyện gì, sư muội liền trở về phòng. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Nguyệt Tịch liền trở về, nhưng chưa đi được mấy bước đã quay đầu nhìn về phía Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Nghe nói sư huynh nhờ người mang về thịt Vịnh Tê. Là muốn cho muội ăn sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Sư, sư muội, muội không thích sao? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏
- Không, chỉ mong lần sau sư huynh sẽ đích thân mang tới. Muội sẽ không ăn đồ do người khác giao. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam thực sự không hiểu ý của Nguyệt Tịch, nhưng hắn không còn cơ hội hỏi, vì Nguyệt Tịch đã đóng cửa rồi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt ở một bên nói: ͏ ͏ ͏
- Sư bá, ý của sư phụ rất rõ ràng, chỉ muốn người... ͏ ͏ ͏
Chưa kịp nói xong, một phát thương đã đập thẳng vào trán Tĩnh Nguyệt, muốn tránh cũng đã muộn. ͏ ͏ ͏
Ầm một tiếng, Tĩnh Nguyệt ngã xuống đất. ͏ ͏ ͏
Ban đầu còn co giật hai cái trên mặt đất, sau đó liền bất động. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sợ chết khiếp, kéo Tĩnh Nguyệt, cảnh giác nhìn vào phòng Nguyệt Tịch, sau khi kéo giãn một khoảng cách nhất định mới cõng Tĩnh Nguyệt trên lưng, nhanh chóng chạy trốn. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam đặc biệt bất lực, xem ra hắn chỉ có thể hỏi Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Suy cho cùng, Giang Tả cũng là người từng trải, còn có kinh nghiệm thành công, trên đời này chỉ có một mình hắn. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Nhận được cuộc gọi từ Kiếm Thập Tam, Giang Tả có chút sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn suy nghĩ một chút: ͏ ͏ ͏
- Chắc là muốn anh tự mình nấu. Trước kia tôi cũng từng nấu ăn rồi, chính lúc đó tôi đã thầm quyết định tư cách ở nhà của mình không thể dính tới việc nấu ăn. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam khó hiểu: ͏ ͏ ͏
- Nhưng tôi và sư muội đều là người tu chân không tệ, đâu cần ăn gì? ͏ ͏ ͏
- Dù sao nếu anh tự mình xuống bếp, sau đó tự tay phục vụ cho dì nhỏ, bà ấy nhất định sẽ rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam khổ sở nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng tôi không biết. ͏ ͏ ͏
- Vậy thì học, anh là Bát giai Vấn đạo, trên đời này hiếm thấy, còn có có thứ mình không học được? ͏ ͏ ͏
Giang Tả thẳng thắn nói. ͏ ͏ ͏
Chỉ không bảo rằng không thể học được, bởi vì hắn cũng không thể học. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Kiếm Thập Tam chỉ có thể nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy tôi sẽ cố gắng hết sức. Mà này, tiểu hữu còn nhiều thịt không? ͏ ͏ ͏
- Anh đến chỗ ông chủ quán đậu phụ, chỗ hắn còn có rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất