Chương 82
Đi tới tầng thứ hai, Giang Tả liền thấy một vườn hoa trống trải, nơi này trồng đủ loại cây, những hoa cỏ này đều nở rộ, nhưng lại không có bất cứ sinh cơ.
Tựa như một vườn hoa giả, yên tĩnh, trầm lặng.
Giang Tả cũng không để ý đám hoa cỏ này, hắn đưa ánh mắt nhìn tới một đám phù văn trên đất, cùng một ít hoa bám trên tường.
- Phù văn Huyết yêu? Trận văn thống ngự?
Giang Tả có chút kinh ngạc, sau đó hơi bội phục:
- Đám Huyết yêu này rất thông minh, khó trách dám nói đánh hủy Thánh địa. Chẳng qua có làm thế nào nữa, bọn họ cũng không thể đem sát khí nơi này chuyển ra ngoài được.
Đột nhiên, Giang Tả sẽ sửng sốt, chuyển ra ngoài làm gì?
Thánh địa đã giết tới, còn cần chuyển ra làm gì?
Giang Tả ôm trán, cười nói:
- Ha ha, lại bị đám Huyết yêu này lợi dụng, mặc dù chỉ là ngẫu nhiên, nhưng đám Huyết yêu này hẳn là rất vui vẻ chứ?
Tiếp đó, Giang Tả lập tức lạnh mặt lại:
- Nhưng, ta rất không vui!
Đúng, Giang Tả hắn bị lợi dụng, Thánh địa bởi hắn mà tới.
Hắn không thích Thánh địa, nhưng càng ghét hơn là lại đi giúp Huyết yêu!
Nghĩ tới đây, hắn lại nhớ tới tên Huyết yêu nằm vùng trong tu sĩ ở quán cà phê kia.
- Hừm, Huyết yêu có kẻ thông minh, là ai đây?
Bây giờ, Giang Tả thực muốn giết chết đối phương.
Nhưng, tỉnh táo, tỉnh táo hơn.
Kẻ thông minh trong đám Huyết yêu là ai, Giang Tả còn không biết, nhưng giờ để hắn nhìn thấy phù văn cùng trận văn ở đây, chỉ có thể coi như bọn họ xui xẻo.
Huyết yêu từng vui bao nhiêu, Giang Tả muốn để bọn họ phải đau khổ bấy nhiêu.
Phù văn Huyết yêu có vai trò tâm trận, hoặc cũng có thể nói là la bàn trận pháp.
Mà trận văn thống ngự, là mạng lưới liên hệ cho đám phù văn này, cuối cùng tạo thành đại trận hoàn chỉnh.
Loại trận pháp này dù không thể lợi dụng được tối đa sát khí, nhưng nó lại dễ bố trí, lại khó bị phản khống.
Lúc trước ở Trần gia, phong thủy cục đó rất lợi hại, nhưng hạch tâm là một cái la bàn, cho nên cầm được la bàn là có thể khống chế trận pháp.
Mà phù văn trận pháp, có thể coi là được tạo bởi vô số la bàn, muốn phản khống, rất khó.
Nhưng loại trận pháp này có tính liên kết yếu, cho nên phòng ngự không mạnh, muốn để nó có lực phòng ngự, còn không bằng dùng la bàn hoặc trận tâm độc lập.
Sau đó, Giang Tả lại kinh ngạc phát hiện, nơi này lại là thiên nhiên trận thể thuần túy, cái này lại đơn giản rồi.
Cái gọi là thiên nhiên trận thể, chính là trận pháp có thể kiêm dung hết thảy phù văn.
Ví như chiến trường Viễn Cổ, nơi đó cũng là thiên nhiên trận thể, nhưng không quá thuần túy, chỉ có thể kiêm dung trận pháp đặc biệt trong chiến trường.
Tốn một hồi, Giang Tả đã đổi được một đám phù văn cùng trận văn, sau đó bí mật đặt thêm một vài thứ, đảm bảo cho bản thân vào đây là có thể an toàn, thậm chí là vô địch.
Làm xong hết thảy, Giang Tả bắt đầu tìm tới cửa vào tầng thứ ba, trên đường này, Giang Tả lại gặp phù văn Huyết yêu, hắn lại xuất thủ sửa đổi.
Vườn hoa rất lớn, đi một hồi liền thấy uể oải, Giang Tả rong ruổi qua ngã tư đường.
Theo thời gian trôi qua, hắn như dung nhập vào cảnh vật.
Đột nhiên, Giang Tả khẽ rùng mình:
- Tầng thứ hai này không đơn giản, lại có thể đồng hóa người.
Có điều, Giang Tả cũng không nghĩ xem đám Huyết yêu tới được nơi này thế nào, mặc dù Huyết yêu không phải nhân tộc, nhưng ai có thể nói chắc, nơi này chỉ có một cửa vào?!
Nhưng bất luận là ở tầng một hay tầng hai, Giang Tả đều không chịu tổn thương gì.
Đồng hóa hắn? Chờ cái điện này cũ mà sập xuống, e là vẫn chưa xong được.
Từ trước tới giờ, ngay cả ngủ say hắn còn chưa từng ngủ say qua, chỗ này sao có thể đồng hóa hắn.
A, có vẻ như đúng là hắn từng thử ngủ say hai lần.
Chẳng qua mỗi lần chưa đủ hai năm, Cửu Tịch đã tới đào mộ phần của hắn, tên gia hỏa đánh ghét kia, thực đáng chết.
…
Chỗ Tĩnh Nguyệt.
- Sư phụ, sư muội đang bế quan, lần này thực không để sư muội đi sao?
Tĩnh Nguyệt tới đại sảnh, hỏi sư phụ.
Sư phụ chính là dì nhỏ mà Giang Tả nhìn thấy, cũng là Thánh nữ đời trước của Thánh địa, Nguyệt Tịch tiên tử, trước kia gọi là Nguyệt Tịch Thánh nữ.
Bây giờ, Nguyệt Tịch đang trong bộ dáng dì nhỏ của Tô Kỳ, chứ không phải bộ dạng lúc ở Thánh địa, mặc dù cũng trẻ tuổi xinh đẹp, nhưng không có khí tức linh hoạt kỳ ảo.
Mà đạo hiệu của Tĩnh Nguyệt cùng Cửu Tịch, chính là hai chữ Nguyệt Tịch chia ra.
Theo lời Nguyệt Tịch nói, nhìn hai đứa thật đáng thương, chia cho mỗi đứa một chữ đạo hiệu vậy.
Mà cái tên Tô Kỳ, là bản danh của Cửu Tịch, Tĩnh Nguyệt vốn cũng có tên, chẳng qua trong giới tu luyện lại không thường dùng, cho nên thống nhất dùng đạo hiệu.
Tô Kỳ dùng bản danh hoàn toàn là vì để đi học, hơn nữa lập gia đình, cho nên không dùng không được.
Nguyệt Tịch uống một ngụm nước:
- Đi làm gì? Đi thay đổi được gì không?!
Tĩnh Nguyệt muốn nói lại thôi:
- Nhưng, sư phụ, người nửa đường ném con trở về không?
Nguyệt Tịch khẽ sửng sốt:
- Ý kiến hay nha!
Sau đó, Tĩnh Nguyệt nghiêm túc nói:
- Sư phụ, thân là Thánh nữ, con cũng sẽ có dự cảm, hơn nữa dự cảm này còn rõ hơn cảm giác của người!
- Dự cảm đại hạn, không cho phép nghịch!
- Rất chính xác, con biết. Nhưng hẳn là người còn không thể xác định, để con đi đi, hay không để con đi mới đưa tới đại hạn, bằng không, người đã sớm động thủ!
Nguyệt Tịch cười nhìn Tĩnh Nguyệt:
- Được rồi, Nguyệt Tịch nhà chúng ta đúng là thông minh! Không như Tiểu Cửu, có nghĩ tới tên họ Giang kia là mọi chỉ số thông minh đều giảm về không!
Tĩnh Nguyệt nghiêm mặt nói:
- Sư phụ, con đang nói chuyện nghiêm túc!
- Được được, để con đi, nhưng một khi gặp nguy hiểm, phải lập tức rời đi, biết chưa?
Thực ta, nếu như có thể không đi, Nguyệt Tịch cũng không có ý muốn đi, nhưng nếu đúng như tin tức kia, vậy qua nửa tháng, Thánh địa liền sẽ gặp nguy.
Cho nên bà chỉ có thể xác định, lá bài tẩy của đám Huyết yêu kia, còn không cường đại tới mức khoa trương như vậy!
…
Phòng Cảm Tri số một.
- Được, thế này được rồi chứ?
Trần Ức cầm một cái túi gấm:
- Bây giờ ai đưa đây?
Tiêu Tiểu Mặc nói:
- Ngày mốt họ lên đường, vậy ngày mai tôi sẽ đưa qua, nếu đưa sớm quá, tôi sợ bọn họ hiếu kỳ mà mở ra mất.
Trần Ức đem túi gấm cho Tiêu Tiểu Mặc:
- Vậy ngày mai nhớ cẩn thận, ngày mai chúng ta cũng sẽ kiểm tra một chút, xem có thể truyền tin vào trong không, nếu mà được, vậy cũng có thể kiếm được chút tiền.
Trong lúc tất cả đều cho rằng ngày thứ ba Thánh địa tấn công cứ địa Huyết yêu, rạng sáng ngày thứ hai, Thánh địa đã trực tiếp mở màn khai chiến.
Ầm!
Dốc núi sau công trường nổ lớn, đại lượng đệ tử Thánh địa tràn vào.
Cùng lúc này, những người nhận ủy thác mới nhận được tin, Thánh địa tấn công cứ điểm Huyết yêu.
Giờ khắc này, cả đám đều ngẩn người, bọn họ không nghĩ tới, Thánh địa lại tấn công sớm đến gần hai ngày, cái này chẳng phải là không cho người mình thời gian chuẩn bị sao?
Nhưng cũng không thể làm gì khác, Thánh địa đã tấn công, những người này cũng không thể chờ tới ngày hôm sau mới tới, tới lúc đó, canh nóng cũng nguội mất rồi.
------------