Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 98

Chương 98
- Em chọn, tiếp nhận.
Lời Sơ Tình nói khiến đám người kinh ngạc, cái này không phải là liều mạng sao?
Lúc này, Mặc Ngôn hỏi:
- Đại lão, nếu như nửa đường buông tha thì sao? Sẽ không nguy hiểm tính mạng chứ?
Rất nhiều người nhìn tới Giang Tả, theo lý đúng là vậy, nửa đường buông tha, sẽ không có nguy hiểm gì tới tính mạng.
Giang Tả nhìn Mặc Ngôn, nhàn nhạt nói:
- Vừa rồi cô nói, tính tình Sơ Tình thế nào?
- Ách.
Mặc Ngôn nghĩ một chút, nói:
- Chưa tới phút cuối chưa từng bỏ, dù đến hoàng tuyền tâm bất tử?
Được rồi, Mặc Ngôn biết, chỉ cần Sơ Tình quyết tâm liều mạng, nó nhất định sẽ không buông tha, buông tha cũng có nghĩa là buông bỏ chế tạo, đây là dùng tính mạng để đánh cược con đường chế tạo trong tương lai.
Sơ Tình cẩm thiết mộc cùng Lôi Ngân chùy, sau đó nhìn tới Tiêu Tiểu Mặc, nói:
- Tiêu tỷ tỷ, em biết chị tốt cho em, nhưng nếu chị nửa đường ngăn cản em, em sẽ lập tức chết cho mọi người xem.
Tiêu Tiểu Mặc: “…”
Cô vô tội, thân làm tỷ tỷ, liều mạng kéo nhiều người tới giúp như vậy, không cảm kích thì thôi, lại còn uy hiếp cô.
Rèn sắt, đúng là lòng dạ cứng rắn.
Lục Nguyệt Tuyết lại không để ý, thứ cô lo lắng là Sơ Thanh, lấy điện thoại ra gõ một hàng chứ, để Xích Huyết Đồng Tử bên cạnh xem.
Sau khi xem xong, Xích Huyết Đồng Tử liền hỏi Sơ Tình:
- Vậy, bọn anh có thể hỗ trợ chữa trị cho Sơ Thanh không?
Cái này Sơ Tình tự nhiên không phản đối, có những người này hỗ trợ, Sơ Thanh sẽ khỏi nhanh hơn.
Mà khôi phục nhanh hơn, cũng là cô có thể dễ gõ hơn, hì hì.
Sau đó, Sơ Tình tới bên cạnh lò lửa, bắt đầu để Thiết mộc vào nung đỏ, mà Lôi Ngân chùy cũng đã chuẩn bị ổn thỏa, ánh mắt tỉnh táo chuyên chú.
Đây là Sơ Tình lúc chế tạo, cũng là ánh mắt bình thường của Đoán Tạo sư nên có.
Một bên, vị Đoán Tạo sư to con kia thở dài:
- Thiên tư phi phàm, đáng tiếc quá cố chấp, cứng quá dễ gãy a.
Người do Biên Hải Đao Khách mời tới cũng thở dài:
- Quả thực hơi lỗ mãng.
Những người khác cũng không tiện nói gì, một là Sơ Tình sẽ không chịu nghe khuyên, hai là Giang Tả do bọn họ mời tới, lúc này nói gì cũng vô dụng, còn không bằng không nói, tránh cho bị bắt bẻ.
Mà Giang Tả chỉ nhàn nhạt nhìn Sơ Tình, những người này nói không sai, đại đạo ba ngàn, không cần phải tới mức tới hoàng hà mà còn không đổi, Sơ Tình quả thực còn trẻ, đường để đi rất dài, liều mạng chế tạo, quả thực không đáng.
Nhưng, trên đời này không có chuyện gì cứ không đáng giá là không làm.
Huống chi, tinh thần Sơ Tình còn có vấn đề?
Tuyệt cảnh, sao lại không thể phùng sinh?
Cứng quá dễ gãy, chí cương mới có thể chọc trời.
Coong, coong, coong.
Sơ Tình đã quơ Lôi Ngân chùy, tiến vào trạng thái chế tạo.
Thanh âm gõ búa đầy tiết đấu.
Sau một hồi, Thiết mộc vốn dài một mét, đã chỉ còn lại chừng mười phân, hình thức ban đầu đã sắp hiện.
Nhìn tới đây, Giang Tả cũng hiểu, đã sắp tới lúc mấu chốt.
Là lúc nên vận dụng lôi đình để chế tạo.
Quả nhiên Sơ Tình bắt đầu vận dụng Lôi đình, mặc dù chậm hơn thời điểm Giang Tả tính toán một chút, nhưng không không phải vấn đề, hắn tới đây, không phải để xem năng lực chế tạo của Sơ Tình.
Mà trong lúc Sơ Tình định lùng Lôi đình chế tạo, đột nhiên lại ngừng huy Lôi Ngân chùy, cô không dùng được Lôi đình, không thể tiếp tục chế tạo.
- Đã bắt đầu liền không thể ngừng, không dùng được cũng phải tiếp tục. Em phải nhớ kỹ, mỗi một chùy, đều là thất bại trên đường thành công.
Hoặc là, em có thể hiểu, mỗi một chùy, là một lần giãy giụa trên đường thành công.
Mặc Ngôn ở bên huých Xích Huyết Đồng Tử, lẩm bẩm:
- Vòng tới vòng lui, không phải là một câu nói sao.
Xích Huyết Đồng Tử trợn mắt với Mặc Ngôn, không để ý tới cô.
Sơ Tình cắn răng, một chùy này như bị đánh ngược lại, khiến cô không thể hạ xuống được, nhưng dù có bị đánh nổ, Sơ Tình cũng muốn đánh một chùy này xuống.
Pháp môn của pnc trở ngại Sơ Tình, cưỡng ép vận chuyển không chỉ khiến thất bại, mà còn khiến Sơ Tình bị thương.
- A!
Sơ Tình hét lớn một tiếng, Lôi Ngân chùy đánh xuống, coong.
Lôi Ngân chùy đánh xuống, nhưng không tạo được Lôi đình.
Không chỉ như thế, Sơ Tình còn phun tiên huyết.
Giờ khắc này, Sơ Tình mới hiểu cái gì là liều mạng chế tạo, cũng hiểu cái gì là đến chết mới thôi.
Sơ Tình lần nữa giơ chùy, một lần nữa đánh xuống, một lần nữa phun tiên huyết.
Không ngừng lặp lại, không ngừng bị thương, không ngừng đi tới tử vong.
Nhìn Sơ Tình như vậy, đám người đều lo âu, Biên Hải Đao Khách lần đầu mở miệng:
- Phá Hiểu đạo hữu, thực sự được chứ?
Giang Tả nhàn nhạt nói:
- Đường là do con bé chọn, sinh tử cũng là do con bé chịu.
- Nhưng…
Nhưng Sơ Tình còn nhỏ, không cần phải như thế.
Đám người đều biết đạo lý này, nhưng giờ nói ra cũng vô dụng.
Ánh mắt điên cuồng của Sơ Tình đã nói rõ, ai cản cũng không được.
Dù là cha mẹ Sơ Tình lại đây, cũng vô dụng.
Trước giờ, Sơ Tình đã vốn vậy.
Hiện tại, trên da dẻ trên người Sơ Tình đã nứt ra, nhưng ánh mắt điên cuồng lại mang theo vẻ hưng phấn, dữ tợn.
Một cô gái nhỏ bình thường, không có khả năng như vậy, nhưng từ nhỏ, Sơ Tình đã không bình thường.
Coong, coong, coong.
Thanh âm như tiếng tử thần, kêu gọi Sơ Tình đi tới.
Trong lúc tất cả cùng cho rằng, nếu tiếp tục như vậy, Sơ Tình sẽ chết chắc.
Đúng lúc này, Sơ Tình lại bật cười.
- Ha ha, ha ha ha, ha ha ha.
Tiếng cười như sấm, nhưng tay càng lúc càng nhanh, tốc độ gõ càng lúc càng có tiết tấu.
Tiếp đó Sơ Tình liền hoàn toàn cất tiếng cười to:
- Ha ha ha, ha ha ha ha, ha ha ha ha. Tới, tới, ta cảm giác tới, ta cảm giác tới. Ha ha ha.
Giờ khắc này, Sơ Tình đánh một búa xuống, coong.
Một tia sét đánh ra.
- Tôi không nhìn lầm chứ?
Đoán Tạo sư to con nói.
- Điều này sao có thể?
Người do Biên Hải Đao Khách mời tới cũng khiếp sợ.
Ngay khi tất cả cùng không hiểu, Giang Tả liền nói:
- Thời điểm đã tới, có thể nắm được không, hết thảy phải xem tạo hóa của Sơ Tình.
Lần này, đám người càng không hiểu.
Còn Lôi ngân do Sơ Tình đánh xuống càng lúc càng sáng, càng lúc càng lóng lánh.
Tiếng cười của Sơ Tình không hề dừng lại.
Lôi Ngân chùy nhanh chóng đánh xuống, một vệt sáng từ Lôi Ngân chùy nở rộ.
Phóng ấn bên trong hoàn toàn vỡ nát, vô số điểm sáng bao lấy Sơ Tình, mà lôi đình thủ pháp trong tay cô cũng hoàn toàn biến hóa.
Đó là thủ pháp mà hai vị Đoán Tạo sư ở đây chưa từng thấy qua.
Giờ khắc này, người do Biên Hải Đao Khách mời tới, rốt cục khiếp sợ:
- Đây là truyền thừa? Điều này sao có thể?
Đúng, trong một thanh Lôi Ngân chùy bình thường, sao có thể có truyền thừa? Cái này không khoa học.
Quả thực không khoa học, nhưng lại rất tu chân.
Bất cứ vật gì cũng có thể là kỳ ngộ, chỉ cần nắm chắc, một hạt châu, một cái bình, một chiếc nhẫn, một sợi dây chuyền… đều có thể là nghịch thiên chi vật.
Cho nên, Sơ Tình mua được một thanh Lôi Ngân chùy có truyền thừa từ chỗ Giang Tả, cũng không phải là việc gì quá kỳ lạ.
Trong mắt Giang Tả, hắn sẽ chỉ cảm thấy, đám Đoán Tạo sư đều là bệnh tâm thần, chỗ nào cũng có thể giấu truyền thừa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất