Chương 404: Suy đoán về linh cảnh (1)
Cậu cùng mợ chưa ngủ, một người đắp mặt nạ xem chương trình truyền hình, một người cầm điện thoại di động xem video rap, thỉnh thoảng trong mồm làm vài câu vần đơn.
“Em xem Nguyên Tử này, ăn bánh bao nóng hôi hổi, bộ dáng ngu ngốc.” Đầu cậu bỗng nhiên cúi xuống, lại lập tức ngẩng đầu lên, nhìn về phía vợ bên cạnh, trịnh trọng nói:
“Anh cảm thấy, chúng ta nên tốt với Nguyên Tử một chút.”
Ánh mắt mợ không rời máy tính bảng, nói: “Chúng ta không phải rất tốt với nó?”
“Anh là chỉ phương diện kinh tế, nên cho thêm chút tiền tiêu vặt, tuy mẹ nó sẽ cho nó tiền, nhưng chúng ta làm cậu mợ, cũng phải cho nhiều chút.”
“Ồ, vậy em hàng tháng cũng cho nó mấy ngàn đi.” Mợ chẳng hề để ý nói.
“Mợ thật tốt... A không, vợ thật tốt.”
Sức chú ý của mợ không ở trên người cậu, không để ý nói sai, xem chương trình văn nghệ, khinh thường nói:
“Anh nói cô em gái đó của anh, mấy năm nay chỉ biết kiếm tiền, có khi nào quan tâm Nguyên Tử? Họp phụ huynh chưa bao giờ đi, học tập chưa bao giờ quản, nó đứa nhỏ không cha này ở trường học mỗi ngày bị người ta bắt nạt, cũng không quản, còn cần anh đi trường học quậy. Động cái là vứt cho con một đống tiền, nghĩ là ghê gớm lắm, phi, chỉ chút tiền đó của cô ấy, cái rắm cũng không tính.” Cậu vẻ mặt xấu hổ: “Em bớt nói vài câu.”
Đó dù sao cũng là mẹ mình.
Mợ thở dài nói:
“Anh xem Nguyên Tử mấy năm nay, tình nguyện nhảy với anh cũng không xin tiền cô ấy, đứa nhỏ này năm đó lúc vừa tới, mới học tiểu học, nhưng cẩn thận thấp thỏm, khi anh không ở nhà, nó sẽ lấy lòng em. Sợ em chán ghét nó, không ở nổi trong nhà nữa.”
“Đối với bố mẹ anh cũng thật cẩn thận, lúc ấy còn chưa thân với ông bà ngoại, còn nhỏ tuổi đã học được ăn nhờ ở đậu. Ừm, em nhớ Ngọc Nhi lúc còn nhỏ cũng như vậy, cho nên hai người bọn nó từ nhỏ đã thân cận.”
Nói xong, cô thấy ánh mắt của chồng hơi ảm đạm.
“Cái này cũng không giống anh nha.” Mợ phát hiện không thích hợp thầm nhủ, lúc này, anh nên làm một đoạn ngẫu hứng, ví dụ như: Có anh ông cậu này, có mẹ không mẹ đều như nhau, yeah đều giống nhau! “Ngủ ngủ!”
Cậu buông điện thoại di động, kéo chăn.
Hôm sau, Trương Nguyên Thanh đeo khẩu trang cùng mũ lưỡi trai tới đơn vị.
Đi lên lầu hai, hắn nhìn lướt qua khu làm việc, đi thẳng tới trước mặt Quan Nhã, nói: “Chị Quan Nhã, hỏi chị chuyện này.”
Quan Nhã đã dùng sinh mệnh nguyên dịch pha loãng, chữa trị vết thương bị trong phó bản, ngón tay linh hoạt xoay bút bi, cười nói: “Là nữ sinh thích dài một chút, hay là ngắn một chút? Hoặc là, là to một chút, nhỏ một chút?”.
Trương Nguyên Thanh bất đắc dĩ nói: “Chị đừng như vậy, em vẫn chỉ là đứa nhỏ.”
Quan Nhã chớp mắt mấy cái: “Chị có nói cái gì sao, chị cho rằng cậu muốn hỏi là giày cao gót mà.”
Trương Nguyên Thanh ho khan một tiếng, sửa đề tài đúng trở lại, nói:
“Em nghe Tạ Linh Hi nói, lão tổ tông Hạ Hầu gia là nhóm Linh cảnh hành giả đầu tiên? Lão sống bao lâu rồi? Nhóm Linh cảnh hành giả đầu tiên là xuất hiện khi nào.”
Quan Nhã thoáng dừng động tác xoay bút, bao hàm thâm ý nhìn hắn:
“Vì sao hỏi cái này? Hạ Hầu gia sẽ không sẽ tìm cậu phiền toái, cậu không cần lo lắng. Nói chuẩn xác, phe phái khác của Hạ Hầu gia, có lẽ hận không thể tìm cậu nâng cốc cười nói vui vẻ.”
Trương Nguyên Thanh cũng bao hàm thâm ý nhìn cô, nói: “Em chỉ là muốn biết.” Quan Nhã trầm ngâm một lát, thấp giọng nói: “Đi theo chị.”
Cô từ ghế làm việc đứng dậy, đi giày cao gót, ‘cộp cộp’ đi về phía nhà vệ sinh.
A? Phải thảo luận ở nhà vệ sinh? Xuống lầu nói không phải tốt hơn sao. Trương Nguyên Thanh nhìn thoáng qua Vương Thái cúi đầu làm việc, nhanh chóng đuổi theo lão tài xế.
Hai người một trước một sau đi vào nhà vệ sinh, Trương Nguyên Thanh đóng cửa. Quan Nhã khoanh hai tay trước ngực, nói:
“Các lão tổ tông linh cảnh thế gia hiện có, bao gồm năm vị minh chủ của tổ chức, đều là nhóm Linh cảnh hành giả đầu tiên, à, nguyên soái Bạch Hổ binh chúng chúng ta thì không phải. Nhóm Linh cảnh hành giả đầu tiên, sinh ra ở cuối đời Thanh đầu dân quốc.”
Trương Nguyên Thanh biến sắc.
Hắn im lặng thật lâu, day mi tâm, nói: “Thì ra là thế.” Quan Nhã trả lời, gỡ bỏ nghi hoặc quấy nhiễu hắn đã lâu.
Linh cảnh hành giả không phải từ xưa đã có, thẻ nhân vật xuất hiện ở cận đại, cũng chính là nói, cổ đại nếu có các nghề nghiệp lớn, vậy phương thức tăng lên của bọn họ quả thật là dựa vào thổ nạp tu hành.
Bản chép tay miếu sơn thần, ghi chép tu đạo của âm Dương Tán Nhân, nội dung bên trong cũng không phải bối cảnh linh cảnh hư cấu, người cổ đại thật sự tu hành như vậy.
Khả năng lão mõ cùng âm Dương Tán Nhân là chân thật tồn tại nâng cao rất nhiều.
Mặt khác, cái này có thể giải thích rất tốt thẻ nhân vật cái khái niệm đi trước thời đại này, thậm chí, linh cảnh còn có khả năng tồn tại đổi mới phiên bản.
Phiên bản lúc ban đầu không có nhiều thuộc tính như vậy.