Lối Thoát

Chương 6

Chương 6
"Nhưng… nhưng có một đứa chẳng phải là đủ rồi sao…"
Em trai tôi liếc nhìn Lưu Vũ bên cạnh, cố gắng để anh ta nói gì đó. Nhưng Lưu Vũ rõ ràng đã để tâm đến lời nói của tôi.
Dì Lý bế con ra ngoài, vừa lúc nghe thấy câu đó. Dì ấy là người do mẹ chồng tôi đích thân thuê, nên rất đồng tình với quan điểm đó.
"Cô không biết rồi. Thời này vẫn phải có con trai. Sau này con gái lấy chồng thì có cuộc sống riêng, ít khi qua lại với bố mẹ lắm! Anh ơi, bà xã nói đúng đấy. Tranh thủ lúc con còn nhỏ, sinh đứa thứ hai ra không cách nhau là mấy, còn có bạn mà chơi!"
Em trai tôi thấy anh ta im lặng rất lâu, biết rằng anh ta thực sự đang cân nhắc về ý kiến đó, bực tức quăng đũa xuống bàn rồi phụng phịu đi vào phòng.
Lưu Vũ nhớ đến cậu ta, nhưng lại ngại ngùng không dám dỗ dành ngay trước mặt tôi, vội vàng ăn hết bát cháo, cầm áo khoác và nói với tôi là đi làm.
Anh ta đi được một lúc lâu, em trai tôi mới bước ra.
Hai người chắc là chưa nói chuyện đâu ra đâu nên vẻ mặt của em trai tôi rất khó coi.
"Chị, chị lấy chồng rồi thì cứ phải làm máy đẻ sao? Sinh một đứa chưa đủ, còn muốn sinh đứa thứ hai nữa!"
Tôi bế con gái, kéo dì Lý lại không cho dì ấy phản bác, nghiêng đầu nói với giọng khinh thường:
"Em trai à, bây giờ em còn nhỏ nên không hiểu chuyện. Có người đàn ông nào mà không muốn có con trai chứ? Đàn ông có một nỗi ám ảnh với việc nối dõi tông đường. Anh rể sáng nay tuy không nói đồng ý, nhưng cũng đâu có phản đối!"
Lý Phan bĩu môi, ngồi xuống cạnh tôi.
"Thật sao? Đa số đàn ông đều như vậy à?"
Giọng điệu nghi vấn đó rõ ràng là đã loại bỏ bản thân ra khỏi giới tính đàn ông rồi. Trước đây tôi đã đoán được xu hướng tính dục của cậu ta, nhưng vì cậu ta dẫn bạn gái về nên tôi cũng không nghĩ nhiều.
"Đương nhiên! Đàn ông tham lam lắm, đứa thứ hai mà sinh con trai thì còn đỡ. Chứ nếu sinh con gái thì đứa thứ ba, thứ tư cũng phải lên kế hoạch đấy!"
Mắt cậu ta lập tức hiện lên vẻ hoảng loạn.
"Đứa thứ ba, thứ tư! Phải đẻ bao nhiêu năm nữa!"
Tôi giả vờ thở dài bất lực.
"Đây không phải là vấn đề bao nhiêu năm, chị lo là, lỡ như chị không sinh được con trai, liệu anh rể có bỏ chị đi tìm người phụ nữ khác để sinh con không?"
Tôi tỏ vẻ buồn rầu, trong mắt cậu ta lại bùng lên sự tức giận.
"Còn muốn tìm người khác nữa à? Đừng hòng, chị, không thể nào đâu!"
Tôi bảo dì Lý bế con về phòng, hạ giọng, làm ra vẻ nói chuyện bí mật.
"Sao lại không thể? Em biết dì Lý là ai tìm không?"
Cậu ta nhìn tôi ngơ ngác.
"Là mẹ chồng tìm mà."
Tôi gật đầu.
"Lương của dì Lý đều do mẹ chồng chị trả. Dì ấy đã hầu hạ mẹ chồng chị mấy năm rồi, chuyện gì cũng biết. Chị nghe nói hồi chị sắp lấy chồng, anh rể không muốn cưới chị đâu!"
Ánh mắt cậu ta lúc này mới có chút hoảng loạn, tránh ánh mắt của tôi.
"Sao lại thế được? Anh rể thích chị lắm mà!"
"Sống với nhau, thích hay không cũng vậy thôi! Lúc đó, em biết điều kiện mà mẹ chồng chị đưa ra là gì không?"
Cậu ta đầy thắc mắc: "Còn có điều kiện nữa à?"
"Là con cái. Chị đã hứa với mẹ chồng là sẽ sinh con trai cho nhà họ Lưu thì bà ấy mới gật đầu cho chị vào cửa! Em cũng biết anh rể nghe lời mẹ lắm. Bà ấy bảo cưới chị là cưới ngay. Em nghĩ xem, nếu bà ấy bảo anh ta đi tìm người khác, anh ta có dám không nghe lời không?"
Ánh mắt Lý Phan dao động.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất