Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 22

Trúc Văn Khôi nói làm Triệu Quốc Đống vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

Triệu Quốc Đống biết mình không thích đồng nghiệp luôn ra vẻ trầm ổn, lên mặt cụ non mà thích cán bộ có mục tiêu, đầu óc rõ ràng. Cán bộ có tác phong cẩn thận, bảo thủ theo Triệu Quốc Đống thấy miễn cưỡng dùng cho cán bộ Ủy ban kỷ luật.

Trúc Văn Khôi không còn trẻ mấy, đã 47 tuổi vậy mà còn có đầu óc thoáng như vậy. Điều này rất phù hợp hứng thú của Triệu Quốc Đống.

Đương nhiên bây giờ Triệu Quốc Đống còn chưa chắc người này chỉ là khoe khoang khoác lác, lý luận suông hay là người nói được làm được. Điều này còn cần hắn quan sát tiếp.

Hai người trao đổi từ việc xây dựng phương tiện trụ cột hiện nay của Ninh Lăng, nhất là đường giao thông ở mấy huyện nghèo, sau đó nói đến phát triển quy hoạch đô thị. Triệu Quốc Đống thật không ngờ quan niệm của đối phương lại hợp thời như vậy.

Trúc Văn Khôi đưa ra vài quan điểm khá mới mẻ. Y cho rằng Ninh Lăng phải có một mục tiêu trở thành đô thị trung tâm của khu vực An Đông – Tương Tây, Thị xã Ninh Lăng sẽ phát triển kinh tế theo mục tiêu này.

Y cũng phân tích hoàn cảnh vị trí địa lý hoàn cảnh của Ninh Lăng, Phía tây cách An Đô hơn 300km, tầm hơn bốn tiếng đi xe, cách Trường Sa cũng hơn 400km tầm hơn năm tiếng đi xe, vừa lúc nằm ở điểm giao giữa An Đông – Tương Tây. Mà cách Ninh Lăng không đầy 150km về phía tây là Vĩnh Lương do cơ cấu ngành nghề nên khiến cho cuộc sống ở đây không đảm bảo. Phía bắc là Thông Thành có thực lực kinh tế kém và hoàn cảnh địa lý phức tạp quyết định nó không thể cạnh tranh với Ninh Lăng. Nói cách khác từ ba mặt Đông, Tây, bắc, Ninh Lăng đều có cơ sở để tạo thành tâm điểm của khu vực.

Nếu như nói điểm thiếu duy nhất chính là Ninh Lăng còn kém về kinh tế so với Tân Châu ở phía nam. Nếu như nói kinh tế Ninh Lăng có thể phát triển vượt qua Tân Châu, quy hoạch đô thị có thể trên tầm Tân Châu, cảng Ninh Lăng thu hút tàu thuyền chạy vào hơn cảng Tân Châu, cao tốc An Tương được khởi công, như vậy Ninh Lăng sẽ có tương lai phát triển rất tốt.

Trúc Văn Khôi cũng đưa ra việc xây dựng đô thị ở Ninh Lăng cần có quy hoạch lâu dài, tầm nhìn càng xa hơn. Như vậy có thể tránh cho khi Ninh Lăng phát triển sẽ gặp việc quy hoạch, xây dựng, đổi quy hoạch, phá vỡ, xây dựng lại.

- Lão Trúc, xem ra anh rất chú trọng việc quy hoạch đô thị của Ninh Lăng chúng ta. Sao không nói ra điều gì cụ thể cho tôi nghe chút?
Triệu Quốc Đống đưa cho Trúc Văn Khôi điếu thuốc thứ ba nên cười ha hả nói.

- Ha ha Bí thư Triệu, không giấu gì ngài. Đây chỉ là suy nghĩ sơ bộ của tôi, tôi mới chỉ nói chuyện với thị trường Dược Quân một lần. Thị trường Dược Quân nói cần phải cẩn thận nghiên cứu. Ủy ban Thị xã cũng chưa đưa ra quy hoạch chính thức. Ngài coi đây như văn bản trưng cầu ý kiến là được. Theo ý kiến của Thị trường Dược Quân, bản quy hoạch đã được gửi đến tay từng vị lãnh đạo Thị xã, mời tất cả mọi người cho ý kiến.
Trúc Văn Khôi lắc đầu nói:
- Về phần thứ cụ thể mà ngài muốn thì tôi cảm thấy chỉ sợ còn cần mời chuyên gia để đưa ra luận chứng khoa học, sau đó mới nghiên cứu cụ thể.

Trúc Văn Khôi cũng không giấu mà nói thẳng đây mới là ý tưởng bước đầu của mình, sự cụ thể là chưa có mấy, còn cần chuyên gia trong nghề xem qua. Tác phong thẳng thắn này làm Triệu Quốc Đống đánh giá cao. Không sợ anh không biết, chỉ sợ anh không biết còn giả vờ, còn đòi chỉ huy đâu đâu.

- Ừ Lão Trúc, tôi đồng ý với anh. Thị ủy, Ủy ban có thể đưa ra phướng hướng chung, nhưng quy hoạch cụ thể cần do người trong nghề đưa ra. Đương nhiên tôi cảm thấy anh nói còn thiếu một điểm. Không phải nhà khoa học đưa ra bản quy hoạch hợp lý là thị xã sẽ quyết định. Thị ủy, Ủy ban mặc dù có tác dụng chủ đạo nhưng còn cần lấy ý kiến của các Ủy viên Đại hội đại biểu nhân dân và Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân, ngoài ra còn phải mời dân chúng nội thành tham gia vào phương án quy hoạch đô thị Ninh Lăng chúng ta. Bọn họ mới là chủ của đô thị này, chỉ tập hợp trí tuệ và lòng nhiệt tình của bọn họ lại thì công việc của chúng ta sau này mới không bao giờ bị thất bại.

Trúc Văn Khôi nhìn Triệu Quốc Đống, không thể không nói người này có thể làm Bí thư Thị ủy không phải là ngẫu nhiên.

Bảo sao không ít cán bộ trong thị xã nói chuyện đều là vừa mong chờ vừa kính sợ hắn tới. Mong chờ thì hôm nay mình thấy một chút, kính sợ thì sao? Ha ha, không chừng lát mình cũng sẽ được gặp.

Làm Trúc Văn Khôi có chút buồn bực là đến khi Triệu Quốc Đống ám chỉ cuộc nói chuyện hôm nay dừng ở đây, Trúc Văn Khôi vẫn không thấy đối phương có ý gì nhằm vào mình cả.

Tối nay Trúc Văn Khôi nhất định không ngủ được, chẳng qua trằn trọc là do tự y tìm mà thôi.

Triệu Quốc Đống hoàn toàn thật không ngờ mình chỉ tùy ý mời Trúc Văn Khôi tới mà đối phương lại suy nghĩ nhiều như vậy.

Một Bí thư Thị ủy coi trọng một vị Phó thị trưởng nào đó thì sẽ quyết định sự chìm nổi của vị Phó thị trưởng đó.

……

Sau khi giao việc bố trí hội nghị Đại hội Đảng tỉnh cho Lục Kiếm Dân và Tiêu Phượng Minh, Triệu Quốc Đống tiến hành một cuộc đi dạo cực nhanh đến sáu quận, huyện trong ba ngày, trên danh nghĩa là kiểm tra tình hình chuẩn bị cho Đại hội Đảng nhưng hắn chủ yếu nói chuyện với Bí thư, Chủ tịch các quận, huyện đó.

Nửa ngày thời gian nhất định không đạt được gì nhưng ít nhất có thể mơ hồ biết suy nghĩ trong công việc của lãnh đạo quận, huyện đó.

Triệu Quốc Đống từ trước đến giờ cho rằng nếu trong lòng anh không có mục tiêu, như vậy anh không xứng làm Bí thư, Chủ tịch quận, huyện, chỉ theo trào lưu mà thôi. Người ta thu hút đầu tư, anh cũng thu hút đầu tư, người ta xây dựng cơ bản, anh cũng thế. Người ta cổ vũ công ty tư nhân phát triển, anh cũng làm theo. Tất cả không kết hợp tình hình thực tế của địa phương, mù quáng theo chiều gió, đó chính là kẻ không làm tròn nhiệm vụ.

Tiêu Phượng Minh không đi theo Triệu Quốc Đống xuống quận, huyện mà tập trung vào việc trù bị Đại hội Đảng của thị xã. Hai người Lục Kiếm Dân, Tiêu Phượng Minh đang rất bận, đây là nhiệm vụ đầu tiên Triệu Quốc Đống giao cho bọn họ. Theo yêu cầu của Triệu Quốc Đống chính là phải hoàn thành thắng lợi, không có một giây nguy hiểm.

Chẳng qua đây dù sao cũng là hội nghị vài năm có một lần nên Lục Kiếm Dân và Tiêu Phượng Minh cũng đã quen. Chỉ là tình hình hội nghị lần này có hơi khác một chút.

Thứ nhất Hoàng Lăng mới xảy ra chuyện, còn liên lụy đến Vương Bá Đào cùng Cung Tự Thành, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng một ít người. Thứ hai Triệu Quốc Đống mới tới, nhất định cần phải có gì đó tạo điểm sáng.

Hơn nữa Tiêu Phượng Minh lần này cũng cố ý tránh khỏi việc cùng Triệu Quốc Đống đi xuống quận, huyện. Dù sao y bây giờ chức chủ yếu là Trưởng ban tổ chức cán bộ, chức Trưởng ban thư ký Thị ủy chỉ là kiêm nhiệm tạm thời, chỉ chờ Triệu Quốc Đống chọn mà thôi.

Lục Kiếm Dân cùng Tiêu Phượng Minh cũng đại khái biết mục đích xuống quận, huyện lần này của Triệu Quốc Đống. Bí thư huyện ủy Thổ Thành không thể để trống quá lâu, Triệu Quốc Đống lần này đi trên thực tế là đi tìm hiểu nên để ai làm Bí thư huyện ủy Thổ Thành.

Hắn không đến ba quận, huyện Vân Lĩnh, Tây Giang, Phong Đình, hai người đều mơ hồ đoán được Triệu Quốc Đống không định chọn người làm Bí thư huyện ủy Thổ Thành từ ba nơi này. Bí thư, Chủ tịch huyện Vân Lĩnh năm trước mới điều chỉnh. Bên Tây Giang thì Tiêu Phượng Minh cũng biết rõ Tằng Lệnh Thuần tất nhiên không thể tới Thổ Thành, mà Chủ tịch quận Tông Kiến nghe nói không được Triệu Quốc Đống hài lòng. Còn Phong Đình thì Cung Tự Thành xảy ra vấn đề, Bí thư chủ tịch huyện bây giờ còn đang phải làm kiểm điểm.

Từ hành trình của Triệu Quốc Đống thì Tiêu Phượng Minh có thể thấy ý đồ của hắn, Triệu Quốc Đống sẽ không chọn Bí thư huyện ủy Thổ Thành từ ban ngành trên thị xã. Mà Tiêu Phượng Minh thậm chí có thể phán đoán quận, huyện nào rơi vào cuối cùng đợt khảo sát này thì Chủ tịch hoặc Bí thư huyện ủy huyện đó sẽ được điều tới Thổ Thành.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất