Lộng Triều

Quyển 10 - Chương 44

Khi đám người Đằng Hoa Minh ép Tương Trung Hoa về Hoài Khánh, Triệu Quốc Đống cũng đang tham gia hội nghị.

Lần này hắn tạm thời tham gia hội nghị. Ngoài Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng Thị xã Phương Hùng tiến hành báo cáo về ngành xây dựng ra, sau đó đến lượt Phó thị trưởng phụ trách mảng xây dựng Đặng Nhược Hiền phát biểu.

Triệu Quốc Đống chủ động tham gia hội nghị cũng làm cho công tác tổ chức có chút khó khăn. Cuối cùng chủ trì hội nghị - Phó chủ nhiệm Hoàng Ủy ban Xây dựng bàn với Đặng Nhược Hiền một phen rồi quyết định mời Thị trưởng Triệu nói chuyện cuối cùng.

Đặng Nhược Hiền cũng mơ hồ biết lần này Triệu Quốc Đống đến tham gia hội nghị cũng không có chuyện gì tốt. Bây giờ công tác thu hồi nợ đã bị Hà Chiếu Thành đẩy sang cho Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống làm Phó thị trưởng thường trực phụ trách mảng tài chính, vấn đề thu hồi nợ này thì hắn không thể trốn nổi. Chẳng qua nửa năm trước khoản nợ thu được đã thu, còn lại toàn nợ xấu khó đòi, không là những nhân vật có lai lịch lớn, trách nhiệm quan trọng, thời gian cấp bách. Anh muốn kiếm thịt trên đám người còn lại là không dễ.

Chẳng qua khi Đặng Nhược Hiền nghe được Triệu Quốc Đống nói về ý đồ tới đây của mình, y đúng là phải há hốc mồm.

- Cái này, Thị trưởng Triệu, cái này có vẻ không ổn?
Đặng Nhược Hiền chỉ cảm thấy miệng mình khô khốc.
Chuyện này Thị xã chưa nghiên cứu, mặc dù nói có một số công ty nợ tiền nhưng đặt ra quy định như vậy thì tôi lo sẽ có phản ứng không hay.

- Thị trưởng Đặng, tôi đã xem rồi, thực ra các công ty tham gia ở đây không dính nhiều, chỉ có vài công ty mà thôi. Tôi cảm thấy các công ty ít nhất phải nói chữ tín. Nếu không giữ chữ tín với khách hàng, xã hội, chính quyền thì sao phải làm việc với bọn họ?
Triệu Quốc Đống từ tốn mà nói. Hai người lúc này ra đằng sau ngồi nghỉ đợi Phương Hùng báo cáo xong rồi quay vào.

- Lúc anh vay tiền thì nói dễ nghe, bây giờ đòi tiền thì không ngừng lấy lý do đùn đẩy, nói nguyên nhân khách quan với chính quyền, nếu không tránh mà không gặp. Không thu hồi nợ được thì tài chính Thị xã phải gánh chịu. Tôi cũng không còn con đường nào khác, Bí thư Trần cùng Thị trưởng Hà đặt nhiệm vụ này lên vai tôi, tôi chỉ có thể xin một thanh kiếm, cứ trong phóng viên quyền lực của Thị ủy, Ủy ban, chỉ cần không vi phạm pháp luật thì có thể dùng bất cứ biện pháp gì. Dù có nguy hiểm thì tôi chịu.

Đặng Nhược Hiền trầm ngâm một chút, y cũng biết Triệu Quốc Đống bị ép thời gian quá chặt nên động tác khá cứng rắn.

Công ty Mỹ Gia bị dừng cung ứng điện đã gây xôn xao không nhỏ. Ổ Kiến Vân gọi tới cho y, nhưng y không thể lên tiếng. Giám đốc công ty Mỹ Gia là em họ của Ổ Kiến Vân, nghe nói Ổ Kiến Vân có cổ phần. Chẳng qua gặp phải Triệu Quốc Đống không nể mặt ai thì bây giờ ai nói giúp cũng không tốt. Đặng Nhược Hiền thậm chí cũng biết Triệu Quốc Đống đã được Trần Anh Lộc cho phép, bây giờ ai mà có ý kiến là chống đối với Thị ủy.

Ngoài ra còn mấy giám đốc công ty bị mời đến văn phòng tổ công tác, vào thì dễ, nhưng ra thì đều phải ký cam kết, còn phải để xe lại bãi đỗ xe Ủy ban Thị xã. Bốn năm xe Lexus, BMW được đặt trong bãi đỗ xe Ủy ban.

Xem ra thanh đao của Triệu Quốc Đống bắt đầu muốn đưa sang mảng mình quản lý. Đặng Nhược Hiền mặc dù có chút không vui nhưng cũng có thể hiểu nỗi khổ của đối phương.

- Thị trưởng Triệu, Trần cùng Thị trưởng Hà biết chuyện này không?

- Thị trưởng Đặng, anh không nên hiểu lầm. Tôi cũng biết hội nghị này tôi tham gia là không hợp lý, nhưng anh cũng biết còn chưa đầy ba tháng là tới tháng sáu, tôi nếu cứ từ từ mà làm thì chỉ sợ tài chính Thị xã sẽ phải bỏ ra rất nhiều. Năm nay chính quyền Thị xã không phải muốn cấp nhà đợt cuối cho cán bộ sao? Muốn làm như vậy thì phải có tiền.

Bây giờ dòng nước ngầm ở Hoài Khánh đang chảy rất nhanh, nhưng hầu hết đều là do hành động của Triệu Quốc Đống gây lên. Có lẽ một thời gian nữa sẽ đến giai đoạn “dân oán”

- Thị trưởng Hà khi giao nhiệm vụ đã dặn tôi chuẩn bị hai khu đất có hoàn cảnh tốt một chút, phương tiện trụ cột cố gắng hoàn thiện. Mấy việc này anh là chuyên gia nên biết tính toán qua thì không hề rẻ. Chuyện thu hồi nợ cứ kéo dài thì sao có thể có tiền làm nhà tập thể?

Triệu Quốc Đống nói thẳng như vậy làm tâm trạng Đặng Nhược Hiền trở nên phức tạp. Vị Phó thị trưởng thường trực Triệu Quốc Đống này xem ra muốn làm việc thật ở Hoài Khánh, chẳng qua phong cách này của hắn có thể kéo dài bao lâu? Bây giờ Trần Anh Lộc và Hà Chiếu Thành muốn lợi dụng hắn nên có thể buông tay cho hắn làm. Nhưng đến cuối cùng có lẽ Triệu Quốc Đống sẽ là cái đích cho mọi người chỉ trích.

Chẳng qua Đặng Nhược Hiền cũng biết Triệu Quốc Đống có thể lên làm Phó thị trưởng thường trực thì sau lưng có chỗ dựa cực mạnh. Chẳng qua có chỗ dựa là một chuyện, nếu đắc tội quá nhiều người thì sao có thể triển khai công việc. Dần dần chính bản thân anh sẽ thấy không còn gì thú vị, cuối cùng là buồn bực mà lui.

- Thị trưởng Triệu, có vài chuyện tôi không muốn nói nhiều. Nhưng tôi thấy chúng ta khá hợp ý nên tôi cảm thấy mình nên nói vài câu thì tốt hơn.
Đặng Nhược Hiền cẩn thận nói:
- Có một số việc anh tìm cách đẩy mạnh thì đúng là có hiệu quả, nhưng anh có nghĩ đến tác dụng phụ của nó không? Tác dụng phụ trong lúc nhất thời chưa thấy, nhưng nếu nó tích tụ rồi bộc phát ra thì sẽ mang tới phiền phức khá lớn.

Mắt Triệu Quốc Đống sáng lên. Đặng Nhược Hiền có thể nói như vậy đã chứng minh Đặng Nhược Hiền coi mình là bạn. Người ngồi trên vị trí lãnh đạo Thị xã đúng là không dễ gì nói ra câu này.

- Thị trưởng Đặng, nói về tuổi anh hơn tôi, về kinh nghiệm công tác anh là tiền bối. Tôi có thể tới Hoài Khánh công tác cũng là duyên phận, có thể làm đồng nghiệp với anh cũng là vinh hạnh của tôi.
Triệu Quốc Đống có chút cảm động, đương nhiên nhiều năm ở quan trường cũng khiến hắn biết cách che giấu bản thân.

- Tôi cũng biết việc đòi nợ trong thời gian này khiến có vài người oán thán, tôi cũng không phải không muốn làm qua loa cho xong, chỉ là tôi nghĩ khoản tiền lớn như vậy, nếu như thật sự cần tài chính Thị xã bỏ ra bù cho bọn họ thì tôi lại thấy không cam tâm. Sao Thị xã phải bỏ ra mấy chục triệu lau mông cho các công ty? Dù sao tôi mới tới nên không quen biết ai, như vậy nếu anh cho tôi mặt mũi, sau này tôi sẽ cảm ơn. Nếu anh thấy có thể chèn ép tôi thì tôi xin lỗi, tôi cứng mềm không ăn, cũng thích động vào mấy người không thể trêu vào.

Đặng Nhược Hiền thở dài một tiếng, y định nói lại bị Triệu Quốc Đống ngăn lại.
- Thị trưởng Đặng, ý của anh tôi xin ghi nhận. Nói thật tôi mới tới Hoài Khánh nên chưa quen biết nhiều. Thị trưởng Đặng nếu không chê thì sau này chúng ta ngồi với nhau nhiều một chút, chuyện hôm nay anh cứ coi như không biết, tôi đóng làm Bao Công cho mọi người xem.

Đặng Nhược Hiền cười khổ một tiếng và không nói nữa. Triệu Quốc Đống này không ngu nên có suy nghĩ của hắn. Chẳng qua người này tuy có tâm cơ nhưng xem ra lại là người cương trực.

Đặng Nhược Hiền và Triệu Quốc Đống không ở trên bàn Chủ tịch làm mọi người bên dưới bàn tán xôn xao, không biết hai vị Thị trưởng ở phía sau bàn chuyện gì?

Đây vốn là hội nghị năm nào cũng diễn ra, đưa ra vài quy hoạch và ý tưởng cho năm mới mà thôi. Chẳng qua hội nghị này bình thường đều lộ ra tin tức vài hạng mục xây dựng của Thị xã, cho nên dù là các Công ty xây dựng, Công ty vận chuyển hay công ty bất động sản đều muốn tới tham gia. Ít nhất bọn họ phải cho Thị trưởng Đặng mặt mũi.

Khi Triệu Quốc Đống, Đặng Nhược Hiền tươi cười xuất hiện, mọi người liền nhìn lên, ngay cả Phương Hùng cũng vô thức cao giọng nói nhanh một chút để đến lượt Đặng Nhược Hiền nói chuyện.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất