Chương 108: Vu oan
Đến từ Sở Hoàn Chiêu, điểm nộ khí +241!
Mai Hoa Thập Tam ở một bên thở dài một hơi, hắn thật đúng là sợ có người giúp Tổ An tiền trả, vậy thì phiền phức, dù sao mục đích của hắn không phải đòi tiền, mà là muốn mạng!
- Đoạn thời gian trước hắn đến sòng bạc của chúng ta đi cược, chơi hăng máu mới thua nhiều như vậy.
Mai Hoa Thập Tam nghĩ thầm để tiểu mỹ nữ này biết diện mục thật của hắn càng tốt hơn, miễn cho thật bị tình yêu làm cho hôn mê, giúp hắn trả tiền lại. Ah, sao tiểu cô nương này nhìn quen mắt như vậy.
- Tổ An ngươi cái hỗn đản này, vậy mà đi đánh bạc? Có biết Sở gia chúng ta kiêng kỵ cái này nhất hay không! Năm ngoái trong nhà cũng có một biểu ca đi đánh bạc, bị cha ta đánh gãy chân đấy.
Sở Hoàn Chiêu lập tức xù lông.
Đến từ Sở Hoàn Chiêu, điểm nộ khí +333!
Trong lòng Mai Hoa Thập Tam giật mình, rốt cục phản ứng tới, tiểu cô nương này chính là Sở gia Nhị tiểu thư, kì quái, không phải nói phế vật Tổ An này ở Sở gia rất không được chào đón sao, làm sao nhìn không quá giống vậy nhỉ.
Lúc này Tổ An cũng nhức đầu, mỗi ngày bị Mai Hoa Thập Tam âm hồn bất tán quấn lấy cũng rất phiền:
- Đừng mỗi ngày giống quỷ đòi mạng như vậy, ta trả lại cho ngươi là được.
Nói xong từ trong ngực lấy ra một cái túi:
- Bên trong có bảy viên nguyên thạch, cái đồ chơi này có tiền mà không mua được, ít nhất cũng đáng tám trăm lượng, nơi này còn có một trăm lượng...
Thành Thủ Bình ở bên cạnh con mắt trợn tròn, hôm nay thời điểm cô gia tới rõ ràng còn một nghèo hai trắng, sao học một ngày đã trở nên có tiền như vậy?
Bất quá lúc này Tổ An lại xấu hổ, hắn chắp vá lung tung, cách một ngàn lượng còn kém mấy chục lượng, may mắn Sở Hoàn Chiêu lấy ra một viên nguyên thạch ném tới:
- Nơi này còn có một viên, tiền dư coi như khen thưởng cho ngươi, nhanh cút.
Mai Hoa Thập Tam nửa tin nửa ngờ tiếp cái túi tới, bên trong là nguyên thạch hàng thật giá thật, nhịn không được sững sờ:
- Ngươi lấy ở đâu ra nhiều như vậy?
- Ngươi quản ta ở đâu ra, mau đưa giấy nợ đây.
Tổ An đưa tay ra.
- Vậy không được, vạn nhất ngươi ở trong trường học trộm được thì làm sao bây giờ, chúng ta không thu tang vật.
Mai Hoa Thập Tam vội vàng nói, mục đích của bọn hắn là muốn mạng, căn bản không nghĩ tới hắn có thể trả nổi tiền.
- Ta dáng dấp đẹp trai, người khác tặng không được sao, không tin chính ngươi đi vào trường học hỏi.
Tổ An hừ lạnh.
- Ngươi ra sức khước từ, cố ý không trả giấy nợ, đến cùng có chủ ý gì? Hoàn Chiêu, trở về nói cho cha ta, nói Mai Hoa Bang khi dễ đến trên đầu Sở gia chúng ta rồi.
Mai Hoa Thập Tam nhức cả trứng, những người ở rể khác, cả đám đều xấu hổ thừa nhận thân phận của mình, ngươi ngược lại tốt, luôn mồm Sở gia chúng ta, ngay cả cha cũng kêu rồi, còn biết xấu hổ hay không.
Bất quá hắn cũng lo lắng kinh động đến Minh Nguyệt Công, nếu Tổ An thiếu tiền bọn hắn còn dễ nói, nhưng người ta trả tiền, ngươi còn không chịu buông, thì ai cũng sẽ hoài nghi bọn hắn dụng ý khó dò.
- Được rồi được rồi, trả lại ngươi giấy nợ là được.
Mai Hoa Thập Tam móc giấy nợ ra, có chút hối hận vì sao lại mang giấy nợ ra ngoài, hắn vốn lo lắng bị người học viện nói nháo sự, cho nên mới mang theo giấy nợ làm chứng, không nghĩ tới cuối cùng nâng tảng đá nện chân mình.
Tổ An nhận lấy xem xét, quả nhiên là tờ trước đó:
- Ngươi không phải nói còn in rất nhiều bản sao, lấy ra hết đi.
Mai Hoa Thập Tam nói:
- Trước đó nói như vậy là cố ý lừa ngươi, giấy nợ làm sao có thể in sao, cho dù có cũng không cách nào có hiệu lực.
Tổ An cầm giấy nợ cho Sở Hoàn Chiêu nhìn, xác nhận đối phương không nói sai, đưa tay xé nát giấy nợ, sau đó hai tay không ngừng ma sát, nghiền nó thành phấn.
Bây giờ khí lực của hắn chừng 143 nam tử trưởng thành, muốn nghiền nát một trang giấy cũng không có độ khó gì.
Bất quá hắn vẫn không hài lòng, nghĩ đến lúc trước trên người Bùi Miên Mạn quấn quanh Hắc Viêm, vẫn là đồ chơi kia đẹp mắt hơn, ngón tay điểm ngọn lửa liền giải quyết vấn đề, đâu cần như tên ngốc ở chỗ này dùng sức ép.
- Giấy nợ đã hủy, vậy ta đi trước.
Mai Hoa Thập Tam nghĩ thầm phải nhanh trở về thương lượng với bang chủ, không có cách nào thông qua giấy nợ ra tay, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
- Chờ một chút, chớ đi.
Bỗng nhiên Tổ An kêu hắn lại, Mai Hoa Thập Tam sững sờ, còn chưa kịp phản ứng, liền nghe đối phương kêu lên.
- Có ai không, cứu mạng, Mai Hoa Bang ăn cướp!
Mai Hoa Thập Tam giống như nhìn thiểu năng nhìn hắn, gia hỏa này đang làm cái gì?
Bất quá rất nhanh hắn đã minh bạch, chỉ thấy một trận gió lướt qua, một trung niên đầu hói xuất hiện ở phụ cận, mặt mũi tràn đầy âm trầm nhìn mấy người.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tới tự nhiên là thầy chủ nhiệm Lỗ Đức, hắn phụ trách trị an lúc tan học, nghe thấy động tĩnh bên này lập tức chạy tới.
Tổ An cũng bởi vì vừa rồi nhìn thấy hắn ở phụ cận, cho nên mới cố ý kêu, thấy hắn quả nhiên nghe tin chạy đến, vội vàng báo cáo:
- Báo cáo lão sư, người này cướp nguyên thạch chúng ta, đó là trường học phát cho chúng ta.
Mai Hoa Thập Tam xém chút thổ huyết, vội vàng giải thích:
- Ngươi nói bậy, ta không có.
Đến từ Mai Hoa Thập Tam, điểm nộ khí +666!
Tổ An nói:
- Không tin lão sư có thể kiểm tra túi của hắn, hắn vừa cướp nguyên thạch của chúng ta, đó là trường học phát, trên mỗi viên đều có khắc số hiệu.
Triều đình vì giám thị mỗi học viện không trung gian kiếm lời túi riêng, đối với từng học viên đều có quy định tài nguyên rõ ràng, đồng thời trên mỗi viên nguyên thạch đều có ghi số hiệu, như vậy xảy ra sự tình sẽ rất dễ dàng kiểm chứng.