Lục Địa Kiện Tiên

Chương 144: Trừng người nào người đó mang thai (2)

Chương 144: Trừng người nào người đó mang thai (2)


Tổ An lại không cao hứng nổi, bởi vì hắn phát giác mũi nhọn của dao găm không có đâm vào thân thể đối phương, mà đâm trúng một cái bóng.
- A?
Thân ảnh xinh đẹp kia đã nửa ngồi ở trên mặt bàn, trong giọng nói tràn đầy chấn kinh, một là đối phương phản ứng nhanh chóng, hiển nhiên không giống hình tượng phế vật trong ấn tượng của mình, hai là dao găm trong tay đối phương sắc bén, vậy mà dễ dàng rạch ra nguyên khí hộ thân, cắt rách tay áo, nếu không phải thân pháp của nàng nhanh, chỉ sợ vừa rồi đã bị thương.
Lúc này Tổ An cũng đang quan sát nàng, toàn thân mặc y phục dạ hành, ngay cả tóc cũng cố ý bao lại, nghe thanh âm thanh thúy êm tai, hiển nhiên là một nữ tử, hơn nữa hẳn là một nữ tử rất mỹ lệ.
Vừa rồi bởi vì đối phương muốn trốn tránh sát chiêu của mình, lúc này giống như một con báo cái nửa gục xuống bàn, dáng người uyển chuyển, lại thêm cặp mắt tú mỹ, dưới khăn che mặt, nhất định là một khuôn mặt xinh đẹp.
Tổ An từ trong ánh mắt của đối phương nhìn ra mấy phần quen thuộc, trong đầu hắn lóe lên điện quang, thốt ra:
- Tuyết Nhi!
Thân hình của hắc y nhân kia run lên, chậm rãi lột mặt nạ xuống, lộ ra gương mặt kiều diễm, chẳng qua hiện tại trong mắt tràn ngập sương lạnh:
- Ngươi lại là tu luyện giả?
Vừa rồi tốc độ phản ứng của đối phương nhanh như vậy, người bình thường sao có thể làm được.
Tổ An mỉm cười:
- Ngươi không phải cũng vậy sao.
Tuyết Nhi trầm giọng nói:
- Ngươi luôn lấy hình tượng phế vật gặp người, nguyên lai là đang giả heo ăn thịt hổ, ngươi đến cùng có mục đích gì?
Tổ An thở dài:
- Ngươi tu vi cao như vậy, lại cam tâm tiềm phục ở Sở gia làm nha hoàn, nên là ta hỏi ngươi có mục đích gì mới đúng?
Tuyết Nhi hừ lạnh:
- Mặc kệ là cái gì cũng không trọng yếu, hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Tổ An nhịn không được nói:
- Ngươi cũng quá nhẫn tâm rồi, dù nói thế nào hai ta cũng coi như có tiếp xúc da thịt, có câu nói rất hay, nhất dạ phu thê bách nhật ân...
Hắn còn chưa nói xong đã bị Tuyết Nhi đánh gãy:
- Im ngay!
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +444!
Việc này bị nàng coi là mối hận trong lòng, mỗi lần mơ tới thân thể trong sạch của mình bị bàn tay ghê tởm kia làm bẩn, nàng sẽ từ trong ác mộng giật mình tỉnh lại.
Bởi vì trong khoảng thời gian này một mực đấu võ mồm, nàng cũng không cam chịu yếu thế chế giễu lại:
- Ngươi ngay cả nam nhân cũng không phải, còn không biết xấu hổ nói lời này?
Vừa nói vừa dùng ánh mắt miệt thị dò xét giữa hai chân của hắn, ý trào phúng quá rõ ràng.
Vốn cho rằng đối phương sẽ giận tím mặt, hoặc xấu hổ che mặt, ai biết Tổ An lại như người không việc có gì:
- Mặc dù còn thiếu bước cuối cùng, nhưng tình cảnh lúc đó ít nhiều gì cũng xem như nửa dạ, như vậy chuyển đổi xuống, thì tương đương năm mươi ngày tình cảm nha, ngươi thật tuyệt tình như vậy.
Nhất dạ phu thê bách nhật ân, con mẹ nó nửa ngày phu thê thì bằng ngũ thập nhật ân!
- …
Tuyết Nhi cảm thấy mình sắp điên rồi, đời trước là tạo cái nghiệp gì, kiếp này mới đụng phải một tên biến thái như vậy:
- Hôm nay không chỉ giết ngươi, còn phải cắt đầu lưỡi của ngươi cho chó ăn.
Đến từ Tuyết Nhi, điểm nộ khí +500!
Tổ An còn muốn kiếm chút điểm nộ khí, ai biết đối phương đã giống như mũi tên công tới.
- Thật nhanh!
Hắn đã không kịp trốn tránh, vội vàng vận chuyển công lực toàn thân ngăn ở trước người.
Hai người quyền chưởng tương giao, Tổ An cảm thấy mình như bị ô tô đụng ngã, cả người bị đánh bay thật xa, hai tay như sắp gãy mất, giãy dụa muốn đứng lên, lại phun ra một ngụm máu tươi.
Tiểu nương bì này cánh tay nhỏ nhắn, khí lực lại lớn như vậy!
Lúc này Tuyết Nhi kinh ngạc không kém hắn chút nào, nhìn dấu đỏ trong lòng bàn tay mình, hồi tưởng lại khí lực của đối phương, nhịn không được nói:
- A, tu vi của ngươi đã đến Tam phẩm!
Tổ An chỉ cảm thấy khí tức trong cơ thể dời sông lấp biển, nhưng vẫn nhếch miệng cười nói:
- Thế nào, có phải phát hiện ta là thiên tài thâm tàng bất lộ, lại quá anh tuấn, kìm lòng không được sinh ra hảo cảm với ta hay không.
- Hảo cảm cái đầu của ngươi!
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +211!
Tuyết Nhi âm trầm vọt thẳng tới đá một cước, trực tiếp đá hắn bay lên trời mấy vòng mới rơi xuống đất.
- Họ Tổ, ngươi thành công chọc giận ta, hôm nay ta sẽ không để cho ngươi chết dễ dàng như vậy, sẽ để cho ngươi nhận hết tra tấn, muốn sống không được muốn chết không xong!
Tổ An nghĩ thầm oán niệm của tiểu nương bì này còn rất lớn, lặng lẽ lấy ra Phú Bà Khoái Lạc Cước đang muốn kích hoạt, bỗng nhiên sắc mặt cứng đờ, bởi vì hắn nghĩ đến một vấn đề chết người.
Bây giờ trên người hắn có phiếu nợ 750 vạn lượng, toàn bộ Minh Nguyệt Thành, người có tiền hơn hắn chỉ sợ không có mấy cái, coi như 750 vạn lượng này không tính vì chưa thu được tiền, nhưng trên người hắn bây giờ còn có 15 vạn lượng ngân phiếu nha.
Mà điều kiện tiên quyết để Phú Bà Khoái Lạc Cước có hiệu lực, là nhất định phải bị nữ nhân giàu hơn mình đánh mới có hiệu quả.
Tuyết Nhi chỉ là nha hoàn, nhìn chỗ nào cũng không thấy có tiền nha?
Trước đó sở dĩ hắn bình tĩnh, là bởi vì có đồ chơi này.
Phải biết lúc trước đánh với Bùi Miên Mạn, tu vi Ngũ phẩm, hắn phải dựa vào Phú Bà Khoái Lạc Cước và Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh phối hợp mới có thể chống đỡ, Tuyết Nhi này lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng lợi hại hơn Bùi Miên Mạn?
Nhưng hắn vạn lần không nghĩ tới tính sót khoản tiền lớn vừa rồi đạt được, tình thế lập tức trở nên nguy hiểm.
Nghĩ tới đây, hắn vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi thăm:
- Có thể hỏi một chút hay không, ngươi tổng cộng có bao nhiêu tiền?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất