Chương 150: Trị liệu chi pháp
Qua một lúc, loại cảm giác đau đớn khó mà chịu được kia biến mất, không phải chậm rãi chuyển biến tốt đẹp, mà là trong nháy mắt biến mất.
Một giây trước Tuyết Nhi còn lăn lộn ở trên giường, một giây sau nàng phát hiện cảm giác đau không cánh mà bay.
Mới đầu nàng còn tưởng là ảo giác, nhưng qua một lúc, cảm giác đau không còn, nàng mới tin tưởng mình khỏe rồi.
Vừa rồi đến cùng là thế nào?
Tuyết Nhi đứng dậy, lau mồ hôi lạnh trên trán, chỉ cảm thấy cả người suy yếu, quần áo toàn thân bị mồ hôi thấm ướt.
Nàng nhanh chóng tìm quần áo mới thay, suy nghĩ lúc nào có thời gian phải đi tìm đại phu khám.
Bất quá bây giờ nàng không có tinh lực nghĩ những chuyện kia, thay quần áo xong nàng vội vàng rời đi.
Tổng đà Mai Hoa Bang, nghe nàng nói, Mai Siêu Phong kinh hãi:
- Cái gì, ngươi tự mình xuất thủ cũng thất bại?
Khuôn mặt Tuyết Nhi nóng rát, hiển nhiên đối phó rác rưởi như Tổ An cũng thất thủ, thật là quá mất mặt:
- Cũng không biết nguyên nhân gì, vừa rồi bụng dưới của ta bỗng nhiên truyền đến đau nhức khó chịu, chỉ có thể nói vận khí của tên kia quá tốt.
Nàng chợt nghĩ, tựa hồ mình cũng không phải lần thứ nhất gãy ở trên tay tên kia?
- Vận khí của tên kia xác thực tốt.
Mai Siêu Phong hậm hực nói, hai ván từ trong đổ phường của hắn thắng 750 vạn lượng, vận khí có thể không tốt sao?
Nữ nhân quả nhiên không đáng tin cậy, ngày bình thường mắt cao hơn đầu, một bộ ngưu bức ầm ầm, kết quả vừa ra tay đã làm hỏng sự tình.
Hừ, sớm biết như vậy, trước đó không nên đáp ứng viết giấy nợ 750 vạn lượng.
Trước đó nếu không phải bởi vì tin tưởng Tuyết Nhi, có thể nhẹ nhõm từ trong tay Tổ An cầm giấy nợ về, hắn há sẽ dễ dàng chịu thua như vậy? Kết quả hiện tại lưu lại một đống cục diện rối rắm cho ta.
- Xem ra ta phải đích thân xuất thủ!
Trong mắt Mai Siêu Phong lấp lóe tinh quang, giấy nợ 750 vạn lượng kia phảng phất như ma chú, không ngừng quấn quanh ở trong lòng hắn, hắn lo lắng nhiều một ngày sẽ sinh ra biến số, ở trong tay Tổ An tự nhiên không sợ, nhưng vạn nhất rơi xuống trong tay người khác thì sao?
Tuyết Nhi vội vàng nói:
- Ngươi tuyệt đối không nên xúc động, trải qua sự tình lần này, Sở gia nhất định sẽ tăng cường thủ vệ, không ngoài dự liệu sẽ cho hắn mấy thị vệ, muốn đối phó hắn chỉ sợ không dễ dàng như trước.
- Vậy phải làm thế nào!
Mai Siêu Phong nổi giận, đều là nữ nhân này đả thảo kinh xà.
- Ở Sở gia không có cách nào động hắn, ở học viện lại không dám động, thậm chí ta hoài nghi, Mai Hoa Thập Nhị không minh bạch chết ở bên ngoài, chính là người học viện ra tay.
Hắn liên tưởng đến sự tình lúc trước Mai Hoa Thập Tam nhìn thấy Tổ An và Thương Lưu Ngư ở trong lương đình trò chuyện vui vẻ, trong lúc nhất thời kinh nghi bất định, tên phế vật này đến cùng có tài đức gì, lại có nhiều quý nhân tương trợ như vậy?
Tuyết Nhi tươi cười:
- Yên tâm đi, ta sẽ bắt đầu an bài, không bao lâu sẽ trục xuất hắn ra khỏi học viện.
Mai Siêu Phong biết nàng là đặc sứ do công tử phái tới, có thể sử dụng rất nhiều tài nguyên ở trong thành, nên không hoài nghi lời nói của nàng.
- Tốt, chỉ cần hắn bị trục xuất ra khỏi học viện, ta sẽ tự mình xuất thủ, diệt tên phế vật này!
Trải qua nhiều chuyện như vậy, Mai Siêu Phong đã không dám để cho thủ hạ đi làm, quyết định tự mình xuất thủ.
Tuyết Nhi cũng thở dài một hơi:
- Có bang chủ tự mình xuất thủ, tên kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Kỳ thật nàng xuất thủ cũng không có vấn đề, nhưng trước đó bị đau bụng dọa sợ, lo lắng tới lần nữa, cho nên để Mai Siêu Phong xuất thủ, sẽ không cần lo lắng chuyện này.
Sáng sớm hôm sau, sau khi Tổ An tỉnh lại, nhìn thấy Thành Thủ Bình tươi cười canh giữ ở trước giường, không khỏi giật nảy mình:
- Ngươi làm gì đấy?
Thành Thủ Bình tươi cười hớn hở nói:
- Cô gia, lão gia phu nhân để ta thông tri ngài, hôm nay không cần đi học, ở nhà dưỡng thương.
Tổ An ồ một tiếng:
- Chỉ như vậy ngươi đã cười ngây ngô?
- Ta là cao hứng thay cô gia, hiện tại lão gia phu nhân càng ngày càng coi trọng ngài, thậm chí còn phái hộ vệ giữ ở ngoài cửa, cái đãi ngộ này ngay cả tiểu thư cũng không có.
Thành Thủ Bình suy nghĩ địa vị của cô gia ở Sở gia càng ngày càng cao, vậy mình chẳng phải nước lên thì thuyền lên? Tiền đồ quang minh đang chờ ta sao, về sau ta ở trong vòng tròn gia đinh, chẳng phải cũng sẽ trở thành hồng nhân, những nha hoàn trong hậu viện kia khẳng định phải nịnh bợ ta, ngay cả Tuyết Nhi...
Nghĩ đến Tuyết Nhi, nụ cười của hắn cứng đờ, nhịn không được hỏi:
- Cô gia, tối hôm qua thật là Tuyết Nhi đánh ngài bị thương thành như vậy? Thực khó có thể tưởng tượng, nữ hài tử mềm mại đáng yêu như vậy, lại hung hãn thế kia.
Tổ An tức giận trừng hắn một cái:
- Thế nào, chẳng lẽ bản cô gia còn gạt ngươi sao? Lão gia và đại tiểu thư cũng đã điều tra rõ ràng, nàng kia ở trong Sở gia rõ ràng là rắp tâm hại người, cũng không biết hậu trường của nàng là ai, a, ngươi sẽ không có quan hệ gì với nàng chứ?
Thành Thủ Bình vội vàng khoát tay nói:
- Cô gia chớ nên hiểu lầm, ta và Tuyết Nhi một chút xíu quan hệ cũng không có, trước kia ta đã cảm thấy nha đầu này không giống người tốt, rõ ràng là nha hoàn, lại ăn mặc trang điểm lộng lẫy như đại tiểu thư, tính tình còn táo bạo, không ngờ lại là gian tế, về sau ta gặp được nàng, nhất định sẽ bắt tới để cô gia xử lý.
Thấy hắn trở mặt còn nhanh hơn lật sách, Tổ An trợn mắt, nghĩ thầm thật gặp Tuyết Nhi, người ta dùng bím tóc cũng có thể treo ngươi lên đánh, ngươi còn muốn bắt nàng lập công?