Chương 177: Ta cũng muốn điệu thấp nha
Bất quá tất cả đều là râu ria, mấu chốt là không nắm cơ hội này kiếm điểm nộ khí, thì quá phung phí của trời.
Chỉ thấy hắn ho nhẹ một tiếng, nhìn đám người Lỗ Đức, Bạch Tố Tố, Thương Lưu Ngư nói:
- Vậy từ nay chúng ta thành đồng liêu rồi, về sau xin chiếu cố nhiều hơn.
Đến từ Lỗ Đức, điểm nộ khí +999!
Đến từ Bạch Tố Tố, điểm nộ khí +999!
Gia hỏa này có tài đức gì, dám bình khởi bình tọa với bọn hắn?
Tổ An lại có chút tiếc nuối, không nghĩ tới Thương Lưu Ngư không cống hiến điểm nộ khí, xem ra tiểu tỷ tỷ xinh đẹp này rất tốt với ta.
Hắn không phản ứng Lỗ Đức và Bạch Tố Tố nữa, mà tiếp tục quét nhìn toàn trường, thở dài nói:
- Ta cũng muốn điệu thấp, đáng tiếc thực lực không cho phép, không thể không ngả bài, từ nay về sau nhìn thấy ta xin gọi ta là Tổ lão sư.
Giữa sân lập tức xôn xao, gia hỏa này quá đắc ý, sao muốn đánh hắn như vậy chứ?
Đến từ Viên Văn Đống, điểm nộ khí +999!
Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm nộ khí +999!
Đến từ Diệp Thần Lương, điểm nộ khí +999!
Thật là cẩu nhật, là ta điên rồi hay thế giới này điên rồi, phế vật này vậy mà trở thành lão sư của học viện?
Đến từ đồng học Giáp vây xem, điểm nộ khí +222!
Đến từ đồng học Ất vây xem, điểm nộ khí +222!
...
Nhìn một đống lớn điểm nộ khí tràn tới, trong bụng Tổ An nở hoa, những bạn học này thật đáng yêu, cả đám đều khách khí như vậy.
Bất quá chú ý tới ánh mắt muốn giết người của bọn hắn, Tổ An vẫn không nhịn được trốn ra sau lưng Thương Lưu Ngư:
- Thương tỷ tỷ, nếu học sinh nổi loạn, ngươi sẽ bảo hộ ta chứ?
Thương Lưu Ngư hít sâu một hơi:
- Đừng nói bọn hắn, ngay cả ta cũng muốn đánh ngươi.
Lỗ Đức rốt cục kịp phản ứng, vội vàng nói:
- Hiệu trưởng, làm sao lại để một học sinh tới làm lão sư?
- Có gì không thể.
Khương La Phu lạnh nhạt nói.
- Những năm gần đây, học sinh ưu tú của Đại Chu ta ở lại trường nhậm chức cũng không phải số ít.
Lỗ Đức nói:
- Nhưng kia đều là học sinh cực kì ưu dị, mỗi cái đều là thiên chi kiêu tử, thực lực siêu cường, Tổ An hắn có tài đức gì.
Hắn còn có một câu không có ý tứ nói ở trước Khương hiệu trưởng, là phế vật như Tổ An thiên hạ có mấy người.
Lúc này Bạch Tố Tố tỉnh táo lại, nghe vậy cười duyên nói:
- Lỗ chủ nhiệm nói không đúng rồi, đây là lão sư toán thuật, không chịu trách nhiệm dạy tu hành, không có quan hệ gì tới thực lực, vừa rồi hắn và Dương Ủy tỷ thí đã chứng minh tạo nghệ toán thuật của hắn, ta cảm thấy năng lực của hắn làm lão sư toán thuật dư xài.
Vốn hắn cũng cảm thấy Tổ An làm lão sư quá trẻ con, bất quá nhìn thấy Lỗ Đức phản đối như thế, hắn lập tức đổi chủ ý, những năm này hắn và Lỗ Đức không hợp, lẫn nhau nhìn không vừa mắt, hắn tán đồng mình nhất định sẽ phản đối, hắn phản đối mình nhất định sẽ tán thành.
Lỗ Đức mặt trầm như nước:
- Họ Bạch, bây giờ không phải thời điểm đấu khí, chẳng lẽ ngươi cam tâm để một học sinh trở thành lão sư của học viện? Như thế học viện của chúng ta chẳng phải thành trò cười cho thiên hạ?
- Sao lại chê cười?
Bạch Tố Tố xoa tay.
- Nếu ai dám cười, thì để hắn đến tỷ thí toán thuật với Tổ An.
Hô hấp của Lỗ Đức cứng lại, không thể không thừa nhận, họ Tổ kia ở phương diện toán thuật rất quỷ dị, phải biết Dương Ủy được công nhận là tạo nghệ toán thuật cao nhất trong vài trăm dặm, kết quả vẫn bị bại thảm như vậy, phải đi đâu tìm người đến tỷ thí?
Lúc này Khương La Phu lên tiếng:
- Các ngươi không cần lo lắng, hắn chỉ dạy thay mà thôi, không phải loại được lập hồ sơ ở Thái Thường Ti, có biên chế chính thức, chờ Thái Thường phái lão sư mới tới, hắn sẽ tự động giải trừ chức vị; mặt khác ngoại trừ tiết toán, ngày bình thường vẫn như học sinh lên lớp, Tổ An, ngươi không có ý kiến gì chứ?
Thật là một gia hỏa giỏi gây chuyện thị phi, vừa an bài cho hắn chức vị, kết quả cái đuôi của hắn liền vểnh lên trời, đắc tội toàn trường, rốt cục có chút minh bạch tại sao hắn lại phải giấu tài, lấy bản lĩnh gây chuyện này, nếu không giả yếu, sớm đã bị người phái cao thủ giết chết ném xác vào cống rồi.
Nghe nàng hỏi, Tổ An ngượng ngùng cười nói:
- Đương nhiên không có ý kiến.
Nói nhảm, có thể không có ý kiến sao, ai muốn làm cộng tác viên chứ?
Bất quá hắn dám có ý kiến? Mặc dù hắn thường xuyên tìm đường chết, nhưng vẫn rất mẫn cảm người nào là tuyệt đối không thể trêu, giống như Khương La Phu, khẳng định phải gắt gao ôm chặt, ngàn vạn lần không thể trêu chọc.
Nghe được chỉ là lão sư dạy thay, lúc này Lỗ Đức mới thở dài một hơi, kết quả như vậy cũng không phải không thể tiếp nhận, dù sao ở trước mặt phản bác hiệu trưởng, áp lực vẫn rất lớn.
Thấy mọi người không có dị nghị, lúc này Khương La Phu mới nhẹ gật đầu:
- Chuyện này cứ quyết định như vậy, mọi người về phòng học của mình đi, thời gian lên lớp đều vây quanh ở đây còn thể thống gì.
Hiệu trưởng đại nhân lên tiếng, học sinh ở xung quanh tự nhiên không dám thất lễ, nhao nhao tán đi.
So với bọn người Viên Văn Đống lúc rời đi vẻ mặt như ăn phân, biểu lộ của Sở Hoàn Chiêu lại rất sung sướng, phảng phất như có rất nhiều lời muốn nói với hắn, bất quá ở dưới lão sư giám sát chỉ có thể trở lại lớp, lúc gần đi không ngừng nháy mắt với Tổ An.
Bùi Miên Mạn thì lẫn trong đám người lặng yên không một tiếng động rời đi, khóe miệng giương lên: Tiểu tử này lại thành lão sư của học viện, sự tình càng ngày càng thú vị nha.
Mọi người nhanh chóng tán đi, Thương Lưu Ngư triệu hồi học sinh của Hoàng tự ban về lớp, những học sinh kia hưng phấn không thôi, tiết của Thương lão sư đẹp mắt nhất... Ách, không đúng, nghe hay nhất.