Lục Địa Kiện Tiên

Chương 178: Tịch Tà Kiếm Pháp

Chương 178: Tịch Tà Kiếm Pháp


Tổ An cũng muốn chạy theo, không phải hắn thèm sắc đẹp của Thương Lưu Ngư, mà muốn biết ngôn ngữ phong tục của các chủng tộc khác là gì, dù sao so với trước đó học hình pháp, lễ nhạc, đạo đức… thì cái này thú vị hơn nhiều.
Ai biết hắn bị Khương La Phu lưu lại:
- Thế nào, 750 vạn lượng không có phí công tiêu chứ?
- Không phí, không phí, thật quá đáng giá.
Tổ An nịnh nọt cười, không nói vừa rồi được một đợt điểm nộ khí, chỉ nghĩ đến về sau toàn trường phải cung kính gọi hắn một tiếng lão sư, trong lòng liền thoải mái, lần sau gặp lão bà, nhất định phải làm cho nàng chính miệng hô mấy lần, ân, quyết định như vậy đi.
- Trước đó mỹ nhân hiệu trưởng cự tuyệt, ta nghĩ đã không có cơ hội, ai biết nguyên lai ngài sớm đã có an bài.
Tổ An hận không thể ôm đùi nàng liếm hai cái biểu thị tâm tình kích động, bất quá làm như thế rất dễ bị xem như biến thái hủy diệt, đành phải bỏ đi cái ý nghĩ kia.
Khương La Phu đáp:
- Mới đầu tự nhiên là thật, dù ngươi lại đưa nhiều tiền cũng không thể để ngươi làm lão sư, chỉ bất quá không nghĩ tới Dương Ủy sẽ tỷ thí với ngươi, còn nói thua sẽ từ chức để ngươi làm thay, ngươi ở trước mặt toàn trường chứng minh được thực lực của mình, vậy ta vừa vặn thuận nước đẩy thuyền. Đúng rồi, mặc dù ngươi không có biên chế chính thức, nhưng đãi ngộ nên có vẫn không thiếu, đợi lát nữa sẽ có người dẫn ngươi đến ký túc xá của lão sư, ngày bình thường có thể nghỉ ngơi ở trong ấy; mặt khác lương tháng cũng sẽ phát cho ngươi, đương nhiên ngươi là lão sư dạy thay, đãi ngộ chỉ có 80% của lão sư chính thức, không có vấn đề gì chứ?
- Không có không có.
Tổ An có chút thụ sủng nhược kinh, lại còn có ký túc xá chuyên môn, xem ra không cần để Thành Thủ Bình đi nghe ngóng mua biệt viện, ở trong trường học không vui vẻ hơn sao, có học sinh thiếu nữ sức sống thanh xuân, lại có mỹ nữ lão sư ôn nhu, còn ra ngoài làm gì.
- Đúng rồi.
Tổ An chợt nhớ tới một chuyện.
- Bây giờ ngài cho ta chức vị lão sư, như vậy trước đó nói danh ngạch bí cảnh thì sao?
Khương La Phu nháy mắt, môi đỏ hiện lên ý cười:
- Ngươi có bản lãnh như thế, ngay cả lão sư cũng có thể đấu thắng, ta thấy một khảo thí tư cách nho nhỏ, khẳng định là không có vấn đề.
Sau khi nói xong cũng không đợi hắn đáp lại, liền phất tay rời đi, làm cho Tổ An mộng bức, cái gì gọi là khẳng định không có vấn đề? Đến cùng ám chỉ nàng sẽ thay mình an bài tốt không có vấn đề, hay nói hắn dựa vào thực lực của mình cũng không thành vấn đề?
- Ngươi rất quen Khương hiệu trưởng?
Lúc này một thanh âm nhu hòa dễ nghe truyền đến, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy chẳng biết lúc nào Thương Lưu Ngư đã đứng ở sau lưng hắn.
Tổ An nghĩ thầm hai nữ nhân này thật có ý tứ, mỗi cái đều ở sau lưng nghe ngóng vấn đề giống nhau:
- Còn tốt, dù sao dáng dấp của ta anh tuấn tiêu sái như thế, nữ nhân nào gặp không động tâm.
Thương Lưu Ngư:
- ...
- Lời như vậy về sau đừng nói ở trước mặt hiệu trưởng, nàng xưa nay không chào đón loại người miệng lưỡi trơn tru.
Thương Lưu Ngư suy nghĩ một chút, vẫn nhịn không được nhắc nhở hắn.
Tổ An sững sờ, nghĩ thầm tựa hồ mỹ nhân hiệu trưởng rất chào đón ta nha, chẳng lẽ mị lực của ta quá lớn? Dù sao một nữ nhân nếu thích một người khác, dù là khuyết điểm trên người hắn cũng sẽ trở nên dễ thương.
- Thương tỷ tỷ quan tâm ta như vậy, quả nhiên là để cho ta thụ sủng nhược kinh.
Tổ An cười hắc hắc nói.
Thương Lưu Ngư hừ nhẹ:
- Đây đều là nể tình lần trước khúc nhạc kia của ngươi không tệ, bất quá ân tình đã sử dụng hết, lần sau ta sẽ không giúp ngươi.
Vốn cho rằng đối phương sẽ thất vọng, ai biết hai mắt lại tỏa sáng:
- Cái này dễ dàng, ta còn nhiều nhạc khúc lắm, về sau có cơ hội thổi cho ngươi nghe.
Thần sắc của Thương Lưu Ngư có chút kích động:
- Thật? Ngươi còn có nhạc khúc trình độ như lần trước?
- Đương nhiên, tìm ban đêm nào đó rãnh rỗi, chúng ta cùng đi trao đổi một chút, đúng rồi, ký túc xá của ngươi ở đâu, hiện tại ta cũng có ký túc xá, nói không chừng phòng của chúng ta sát bên nha.
Tổ An nghĩ thầm những tiền bối xuyên việt kia, từng người đạo thơ trang bức đánh mặt, ta không đạo thơ, đạo chút nhạc khúc là được, a phi, cái này gọi là phát dương văn hóa của địa cầu chúng ta ở vũ trụ khác, sao có thể gọi là đạo chứ?
Thương Lưu Ngư cười như không cười nói:
- Ban ngày không được sao, tại sao phải ban đêm?
- Ban ngày phải đi học, hiện tại ta không chỉ làm học sinh, còn phải làm lão sư, chỉ ban đêm mới có thời gian.
Tổ An nghiêm trang nói.
- Chúng ta ngoại trừ giao lưu nhạc khúc, ngươi còn có thể dạy bù ta, đến trường học lâu như vậy, tiết của ngươi ta còn chưa học.
- Học bù?
Thần sắc của Thương Lưu Ngư cổ quái.
- Có cơ hội rồi nói sau.
Nhìn thấy các học sinh lục tục ngo ngoe đi ra, nàng không muốn ở trước mắt bao người biểu hiện quá thân cận với hắn, nói vài câu liền rời đi.
Nhìn bóng lưng yểu điệu của nàng lúc rời đi, Tổ An nghĩ thầm nữ nhân này lúc lạnh lúc nóng nha.
Bởi vì chuyện đánh cược vừa rồi, “tiết ngoại ngữ” đã kết thúc, rất nhanh đã đến tiết tu hành.
Tổ An tinh thần tỉnh táo, so với những chương trình học loạn thất bát tao kia, hắn rất hứng thú với tiết tu hành, mặc dù bây giờ hắn có hệ thống hack mở ra lối riêng, nhưng khuyết thiếu tri thức tu luyện, cho nên rất khao khát.
Lão sư của tiết tu hành là Bạch Tố Tố, chỉ thấy hắn uốn éo cái mông “xinh đẹp” đi vào, phòng học vốn hò hét ầm ĩ trong nháy mắt an tĩnh lại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất