Lục Địa Kiện Tiên

Chương 179: Tịch Tà Kiếm Pháp (2)

Chương 179: Tịch Tà Kiếm Pháp (2)


Đây không phải tiết của những lão sư Tam phẩm kiêm chức kia, mà là tiết học của Lục phẩm đại lão, cho dù đối với học sinh của Hoàng tự ban cũng cực kỳ hữu dụng, nhưng càng quan trọng là nhân tính, ai cũng không dám làm càn ở trước mặt cường giả.
Huống chi khí chất của Bạch Tố Tố khiến đám học sinh không dám trêu chọc, vạn nhất không cẩn thận bị gọi vào văn phòng nói chuyện riêng, trời mới biết hoa cúc còn bảo đảm giữ được hay không.
Bạch Tố Tố đi lên bục giảng, ánh mắt quét qua toàn trường, cuối cùng rơi xuống trên người Tổ An, nhịn không được bật cười:
- Ta đến lớp của các ngươi rất nhiều lần, nhưng không có lần nào như hôm nay, mang đến cho ta kinh hỉ lớn như thế, phía dưới đang ngồi lại còn có đồng liêu của ta.
Nghe hắn nói, mọi người dùng ánh mắt ước ao ghen tị nhìn Tổ An, Tổ An ngại ngùng cười một tiếng, tính toán điểm nộ khí đang vào sổ sách.
Bạch Tố Tố hắng giọng:
- Trở lại chuyện chính, tiết hôm nay ta thông tri một việc trước, đó chính là Dao Quang Bí Cảnh sắp mở ra, mặc dù ban này của các ngươi không có cơ hội gì, nhưng hứng thú vẫn có thể đi báo danh.
Nghe hắn nói, cả phòng học sôi trào, xì xào bàn tán, từng người sắc mặt hưng phấn không thôi.
Tổ An nghĩ thầm nguyên lai đám gia hỏa này đều biết Dao Quang Bí Cảnh, xem ra về sau mình phải học chút kiến thức, ân, lại có lý do tìm Thương Lưu Ngư học bù...
- A, năm nay bí cảnh mở ra sớm hơn trước kia rất nhiều.
- Đúng vậy, giống như sớm hơn chí ít nửa năm?
...
Vài người tin tức linh thông nhịn không được nghi vấn.
Bạch Tố Tố giải thích:
- Bí cảnh vốn bao hàm sắc thái thần bí, trước kia chúng ta nghiên cứu nó cũng chưa chắc tất cả đều đúng, trước đó tổng kết ra quy luật mở sẽ có sai lệch, bất quá lần này bí cảnh mở ra thời gian thật có chút dị thường, cho nên lần này hơn phân nửa sẽ nguy hiểm hơn trước, cho nên không có bản lãnh, thì không nên ngấp nghé đồ vật trong bí cảnh, nếu đi vào chết mất, học viện sẽ không phụ trách.
- Bạch lão sư quá lo lắng, chúng ta vẫn có tự mình biết rõ.
- Đúng vậy, mỗi lần đạt được tư cách vào bí cảnh đều là người của Thiên tự ban Địa tự ban, Hoàng tự ban chúng ta làm sao có người thu hoạch được tư cách.
- Chúng ta chỉ đi xem náo nhiệt mà thôi.
...
Bạch Tố Tố nhẹ gật đầu:
- Các ngươi rõ ràng là được. Tốt rồi, chúng ta bắt đầu nội dung bài giảng hôm nay, mặc dù tương lai hơn phân nửa người trong các ngươi sẽ làm văn chức, nhưng Đại Chu ta dùng võ lập quốc, biết chút võ nghệ là chuyện tốt, miễn cho tương lai đối mặt một chút sơn tặc cũng không đối phó được, sẽ ném mặt mũi của học viện.
- Trước đó đã nói qua tâm pháp tu luyện sơ cấp, có thể tu hành tới trình độ nào thì nhìn vận mệnh của các ngươi; hôm nay sẽ dạy mọi người một bộ chiến kỹ, dù sao tu luyện công pháp, lực lượng tốc độ lớn hơn thường nhân, nhưng nếu không thể lợi dụng hết những lực lượng này thì không có ý nghĩa.
Tổ An nghe mà hai mắt tỏa sáng, trước đó hắn và Tuyết Nhi đại chiến, có thể rõ ràng cảm giác được song phương chênh lệch, khi hắn trọng thương, bởi vì Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh có hiệu quả đặc biệt, kỳ thật chỉ từ lực lượng tốc độ đã không có chênh lệch quá lớn với đối phương.
Nhưng đối phương sử dụng chiến kỹ, mình lại chỉ có bị động ăn đòn, tựa như trâu rừng và lão hổ, nói không chừng khí lực của trâu rừng còn lớn hơn, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể biến thành thức ăn của lão hổ, hiển nhiên là bởi vì trâu rừng không thể phát huy hết lực lượng của mình, bây giờ hắn cũng gặp phải vấn đề như vậy.
Cho nên nghe Bạch Tố Tố muốn dạy mọi người chiến kỹ, hắn lập tức lên tinh thần.
Bạch Tố Tố vén vạt áo, ở phía dưới sờ soạng một lúc, sau đó móc ra một thanh trường kiếm dài ba thước, làm đám học sinh trợn mắt, vừa rồi lúc gia hỏa này tiến vào không có cầm kiếm, hắn đến cùng giấu kiếm ở địa phương nào?
Thậm chí rất nhiều người không tự chủ được vén quần lên, ở bên trong tìm tòi một trận, cảm thấy không có chỗ nào có thể giấu được đồ vật dài như vậy, ách, không phải là giấu ở chỗ đó chứ?
Trên mặt Bạch Tố Tố hiện lên vẻ ửng hồng hưng phấn:
- Được rồi, hôm nay dạy mọi người chiến kỹ tên “Mười ba thức kiếm thuật sơ cấp” .
Tổ An nghe xong xém chút phun ra ngoài, nghe được chiến kỹ, trong đầu hắn hiện ra rất nhiều tiểu thuyết kiếp trước đã đọc, cái nào danh xưng không trâu bò, nghĩ đến Minh Nguyệt Học Viện đại khí như vậy, làm sao cũng phải có Độc Cô Cửu Kiếm, Lục Mạch Thần Kiếm… chứ.
Ai biết lại là danh xưng như thế, kiếm thuật sơ cấp, nghe liền biết yêu kém không ai thèm.
Hiển nhiên ý nghĩ giống hắn cũng không phải số ít, rất nhanh trong phòng học vang lên một mảnh hư thanh.
Hiển nhiên Bạch Tố Tố đã sớm ngờ tới bọn hắn sẽ có phản ứng như vậy, đợi những người này khinh bỉ đủ rồi, hắn mới chậm rãi nói:
- Các ngươi không nên xem thường bộ mười ba thức kiếm thuật sơ cấp này, phải biết mười ba thức này là cơ sở của tất cả kiếm pháp, có thể nói bất luận kiếm pháp thần kỳ nào cũng ở trên cơ sở mười ba thức này diễn hóa ra.
- Hơn nữa mười ba thức này trải qua mấy trăm năm thiên chuy bách luyện, nên đã tốt càng tốt hơn, chú ý lấy khoảng cách ngắn nhất, tốc độ nhanh nhất sát thương địch nhân. Giống như những cường giả đứng đầu kia, đến cuối cùng chiêu thức đều phản phác quy chân, mỗi một chiêu đều giống như mười ba thức này.
Nghe hắn nói như vậy, mọi người mới lên tinh thần, nghiêm túc nghe hắn nói tiếp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất