Lục Địa Kiện Tiên

Chương 180: Tịch Tà Kiếm Pháp (3)

Chương 180: Tịch Tà Kiếm Pháp (3)


Bạch Tố Tố thỏa mãn gật đầu, giơ kiếm lên:
- Mười ba thức này theo thứ tự là “đâm, bổ, điểm, vẩy, chọn, băng, đoạn, trảm, xóa, gọt, vân, treo, đỡ”, mỗi thức đều ngắn gọn đến cực hạn, không có bất kỳ kỹ xảo gì, nhưng nhìn như đơn giản, muốn luyện đến đại thành lại cực kỳ khó, hiện tại ta diễn luyện mười ba thức này một lần, tiết sau lại kỹ càng dạy các ngươi từng thức.
Sau đó khí chất của hắn biến đổi, không còn cảm giác nương khang như trước đó, kiếm trong tay hóa thành hàn quang, kiếm khí sâm nhiên để đám học sinh rét run.
Nhìn thân ảnh múa kiếm trên bục giảng, trong đầu Tổ An không khỏi hiện lên bài thơ:
Xưa có người đẹp họ Công Tôn,
Mỗi lần múa điệu kiếm khí, bốn phương rung động.
Người xem vững như núi cũng khiếp đảm.
Trời đất theo nhịp múa mà lên cao xuống thấp.
Sáng rực như Hậu Nghệ bắn rơi chín mặt trời,
Vững vàng như các chúa tiên cỡi rồng lượn.
Đến khi sấm sét thu hết cơn giận dữ,
...
Ai, đáng tiếc là nam nhân, thực uổng túi da tốt, bằng không trước mắt tuyệt đối là một bộ mỹ nhân múa kiếm đồ.
Mười ba thức rất nhanh biểu hiện xong, Bạch Tố Tố nhìn đám học sinh như say như dại, cười duyên hỏi:
- Có phải rất lợi hại hay không?
- Rất lợi hại!
- Nguyên lai kiếm thuật sơ cấp này có uy lực lớn như thế!
- Ta lại cảm thấy bề ngoài càng tốt hơn, cầm đi tán gái khẳng định mọi việc đều thuận lợi.
- Thôi đi, đó là vì Bạch lão sư dáng dấp đẹp mắt, lấy khuôn mặt của ngươi, đi dọa ma còn tạm được?
...
Bạch Tố Tố lấy ra một cái gương nhỏ soi xem tóc mình có rối hay không, mới tiếp tục nói:
- Vừa rồi nói ưu điểm của bộ kiếm pháp kia, hiện tại sẽ nói khuyết điểm của nó, tránh cho ngày sau các ngươi mù quáng xúc động lại gây chuyện.
- Các ngươi không nên nhìn ta múa bộ kiếm pháp kia lợi hại, đó là bởi vì tu vi của ta cao hơn các ngươi, tốc độ, lực lượng đầy đủ, mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất của bộ kiếm thuật này, các ngươi tu vi không đủ, thời điểm sử dụng bộ kiếm thuật này sẽ sinh ra đủ loại sơ hở, bởi vì bộ kiếm thuật này tôn chỉ ở chỗ sát thương địch nhân hữu hiệu nhất, cho nên tương ứng ở trên phòng ngự sẽ có trăm ngàn chỗ hở.
- Bất quá các ngươi không cần lo lắng, về sau các ngươi không có khả năng đối đầu với tu luyện giả đẳng cấp cao, bộ kiếm pháp kia dùng để duy trì trị an, bắt đạo tặc… là cực kỳ hữu dụng.
- Cắt...
Nghe hắn giải thích khuyết điểm của bộ kiếm pháp kia, trước đó đám học sinh còn tràn đầy phấn khởi lập tức hết hứng thú, ta đã nói mà, chiến kỹ dạy cho Hoàng tự ban chúng ta có thể là vật gì tốt chứ.
Trong lòng Tổ An lại hơi động, bộ kiếm pháp sơ cấp này ưu điểm khuyết điểm rõ ràng, đối với người bình thường mà nói có lẽ chỉ là căn cơ, nhưng đối với mình mà nói tác dụng lại rất lớn, bởi vì hắn không thiếu lực lượng và tốc độ, đặc biệt là còn có thể triệu hoán Đại Phong thuấn di, lại phối hợp kiếm chiêu ngắn gọn lăng lệ, chẳng phải uy lực sẽ vô tận?
Hắn không khỏi nghĩ đến trước kia xem Tiếu Ngạo Giang Hồ có nói tới Tịch Tà Kiếm Phổ, kiếm chiêu đi thẳng về thẳng, trọng công nhẹ thủ, ở trong mắt cao thủ chính thức là sơ hở trăm chỗ, nhưng phối hợp thân pháp quỷ dị đặc biệt, kiếm pháp sơ hở trăm chỗ lại trở thành kiếm pháp quỷ dị nhất, uy lực lớn nhất.
Chỉ cần tốc độ ngươi đủ nhanh, những sơ hở kia sẽ không còn là sơ hở, tương phản uy lực công kích có thể tăng đến trình độ lớn nhất.
Tổ An càng nghĩ càng hưng phấn, bỗng nhiên ý thức được cái gì, cúi đầu nhìn tiểu huynh đệ của mình, xém chút lệ rơi đầy mặt, ta và Tịch Tà Kiếm Pháp có duyên như vậy sao?
Nhả rãnh quy nhả rãnh, nhưng học vẫn phải chăm chú học. Dù sao liên quan tới an toàn, thêm một chiến kỹ sẽ nhiều một cái mạng.
Nghiêm túc nghe Bạch Tố Tố giảng giải mỗi một chiêu mỗi một thức, Vi Tác mấy lần tìm hắn nói chuyện cũng không trả lời, làm cho ánh mắt của đối phương cực kì ủy khuất: Đại ca ngươi có phải đến nhầm ban hay không, Hoàng tự ban chúng ta không phải lấy tu luyện làm chủ nha.
Tan học, Tổ An còn ở trong đầu dư vị tiết học vừa rồi, bỗng nhiên một nhân viên học viện chạy đến tìm hắn:
- Tổ... Lão sư, ký túc xá của ngươi đã sắp xếp xong xuôi, có cần đi xem một chút hay không?
Hắn không khỏi nhức cả trứng, dù sao chuyện như vậy thực quá hoang đường, trước đó vài ngày hắn vẫn là học sinh, không nghĩ tới nhanh như vậy đã thành lão sư, âm thanh lão sư này kêu thật khó chịu.
- Là ngươi sao.
Tổ An ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi vui vẻ, đều là người quen cũ nha, lúc trước vào trường là vị này dẫn hắn đi gặp hiệu trưởng.
- Vâng.
Nhân viên công tác kia ngượng ngùng cười cười.
- Đi thôi, dẫn ta đi làm quen hoàn cảnh một chút.
- Được.
Tổ An tinh thần tỉnh táo, dù sao hiện tại cũng là nghỉ ngơi giữa trưa, cách giờ học buổi chiều còn có một đoạn thời gian, vừa vặn đi xem chỗ ở mới của mình rốt cuộc như thế nào.
- Vị lão sư này xưng hô như thế nào?
Trên đường Tổ An nhịn không được hỏi, đã gặp mặt lần thứ hai, hỏi cho quen mặt cũng tốt.
Nhân viên công tác kia nói:
- Ta gọi Chu Cam, phụ trách công việc hậu cần trong trường học.
- Chu Cán? Họ thật tốt, danh tự cũng bá khí, coi nhẹ sinh tử không phục liền làm.
Tổ An nhịn không được nói.
Nhân viên công tác kia tức đến xạm mặt lại, hiển nhiên cũng không phải lần thứ nhất bị hiểu lầm, vội vàng giải thích:
- Không phải chữ Cam ngươi nghĩ, mà là chữ Cam ba điểm thủy một chữ vàng kia.
Tổ An xấu hổ, cười ha hả:
- Danh tự này cũng không tệ, nghe liền biết có văn hóa, ha ha ha ha ha...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất