Lục Địa Kiện Tiên

Chương 217: Mỗi người đều có mục đích riêng

Chương 217: Mỗi người đều có mục đích riêng


- Đến lúc đó cô gia biết ta vụng trộm đổi phương án đặt cược của hắn, hắn có thể đánh chết ta không?
Bỗng nhiên Thành Thủ Bình do dự.
Bất quá hắn nghĩ lại, ta là cân nhắc thay cô gia, miễn cho hắn thua danh lại thua tiền, rất nhiều lời chủ tử không tiện mở miệng, nhưng hạ nhân chúng ta không thể phỏng đoán sao?
Đến bây giờ hắn còn không rõ, lúc trước phu nhân rõ ràng nói muốn nạp thiếp cho lão gia, mình đi tìm một đống cô nương tiểu thư trở về, vì sao lão gia và phu nhân lại nổi giận như vậy.
Nghĩ tới đây trong lòng của hắn lập tức chắc chắn, ra một vạn lượng, mua Tổ An thua.
Đợi hắn đi không bao lâu, trong sòng bạc đi ra một nam một nữ, nam tuấn lãng phong trần, nữ đoan trang cổ điển, đứng chung với nhau giống như một đôi bích nhân.
- Công tử, tiểu thư!
Tiểu nhị vội vàng hành lễ, nếu Tổ An ở đây, sẽ nhận ra đều là người quen biết cũ.
Nam là Tang Thiên gặp qua ở Ngân Câu Đổ Phường, nữ quen hơn, là Trịnh Đán mấy lần chủ động nhào vào lòng hắn.
- Xác định hắn chính là thư đồng của Tổ An?
Tang Thiên nhìn bóng lưng rời đi của Thành Thủ Bình, trầm giọng hỏi, lần trước Ngân Câu Đổ Phường xảy ra chuyện, hắn liền âm thầm ủng hộ Trịnh gia mở sòng bạc mới, lúc đầu Trịnh gia không thể tiến vào lĩnh vực này, hiện tại được Tang gia ủng hộ càng như hổ thêm cánh, nhanh chóng khống chế được thị trường.
- Đúng vậy.
Tiểu nhị nhẹ gật đầu.
- Hắn tên Thành Thủ Bình, là người hầu duy nhất của Tổ An.
- Hắn mua Tổ An thua?
Tang Thiên có chút không tin.
- Đúng vậy, hơn nữa mua một vạn lượng.
Tiểu nhị đáp.
Trịnh Đán nhíu mày:
- Hắn chỉ là hạ nhân, làm sao có được một vạn lượng, rõ ràng là Tổ An thụ ý hắn đến mua, bất quá ta không nghĩ tới, Tổ An lại mua mình thua.
Tang Thiên cười ha ha:
- Trước đó hắn ba lần bốn lượt khiêu khích Viên Văn Đống, thiệt thòi chúng ta còn tưởng gia hỏa này có lá bài tẩy gì, cố ý chờ xem kịch vui. Không nghĩ tới hắn đã lặng lẽ nhận thua, quả nhiên là tầng dưới chót đi lên, dù làm cô gia của Sở gia, cũng không đổi được tập tính ham món lợi nhỏ.
Trịnh Đán muốn nói lại thôi, hồi ức thiếu niên ngồi ở trong lòng mà vẫn không loạn kia, nàng luôn cảm thấy đối phương không đơn giản, nhưng sự thật bày ở trước mắt, nàng không thể không tin.
- Phái người thông tri Thạch Côn, nói cho hắn tất cả lo lắng đều là dư thừa, gia hỏa này vẫn là bùn nhão không đỡ nổi tường.
Tang Thiên cười ha ha nói.
- Thời điểm thư đồng kia đặt cược, đã hạ thủ chưa?
Tiểu nhị nhẹ gật đầu:
- Đã làm, trên giấy dùng mực đặc thù viết thành, đợi đến ngày mai, chữ viết mặt ngoài sẽ rút đi, chữ viết phía dưới sẽ hiện ra, đặt cược lại biến thành mua Tổ An thắng.
- Làm tốt lắm!
Tang Thiên hừ lạnh.
- Gia hỏa này còn muốn thắng bạc, bản công tử sẽ để ngươi khóc.
Bỗng nhiên hắn nghĩ tới một sự kiện, nhịn không được nhướng mày:
- Nhưng vì sao gia hỏa này chỉ đặt cược một vạn lượng, không phải hắn có rất nhiều tiền sao.
Trịnh Đán cười nói:
- Tang đại ca quên sao, lúc trước hắn ở Ngân Câu Đổ Phường thắng tiền, đại bộ phận chỉ là phiếu nợ, hắn không thể lấy phiếu nợ ra đặt cược nha.
- Cũng phải.
Tang Thiên mỉm cười.
- Bất quá trong tay hắn hẳn là có bốn năm vạn lượng ngân phiếu, lần này chỉ bỏ ra một vạn lượng, quả nhiên vẫn không thoát được tính bần tiện.
Trịnh Đán luôn cảm thấy không đúng, nàng do dự nói:
- Có khi nào hắn tách ra đặt cược không.
Tang Thiên giật mình:
- Đúng là có loại khả năng này, lập tức phái người đi thăm dò, đừng để hắn ở chỗ chúng ta đặt cược mình thua, lại ở địa phương khác mua mình thắng càng nhiều.
Trịnh Đán nhịn không được nói:
- Hắn hẳn không có thần thông quảng đại như thế, biết sòng bạc này là chúng ta mở?
- Mặc dù khả năng không lớn, nhưng không thể không phòng.
Tang Thiên rất cẩn thận.
- Đúng rồi, ngươi ở chỗ hắn tiến triển thế nào rồi?
Sắc mặt Trịnh Đán đỏ lên, lắc đầu:
- Tiếp xúc hai lần, bây giờ còn chưa tra được hắn giấu phiếu nợ ở địa phương nào.
Nàng suy nghĩ mình sờ khắp toàn thân hắn, lại tìm không thấy phiếu nợ 750 vạn lượng, đến cùng giấu ở đâu, chẳng lẽ lưu ở Sở gia?
- Ừm, ngươi phải nắm chặt, có phiếu nợ 750 vạn lượng kia, Ngân Câu Đổ Phường thậm chí Mai Hoa Bang đều ở trong lòng bàn tay của chúng ta, thời khắc mấu chốt muốn chiếm đoạt bọn hắn chỉ là chuyện một câu nói.
Tang Thiên nhắc nhở.
- Ta biết rồi.
Trịnh Đán suy nghĩ, mình có nên tìm cơ hội đến Sở phủ đi một vòng không, bất quá như vậy có thể sẽ dẫn tới Sở gia hoài nghi.
- Đúng rồi, ngươi không có bị tên kia chiếm tiện nghi đấy chứ?
Bỗng nhiên Tang Thiên do dự hỏi, vẻ mặt khẩn trương nhìn nàng.
Trong đầu Trịnh Đán hiện ra hình ảnh đối phương vuốt ve bắp chân của mình, trái tim không khỏi nhảy một cái, bất quá sắc mặt vẫn trấn định:
- Yên tâm đi, ta sao có thể để gia hỏa kia chiếm tiện nghi.
- Vậy là tốt rồi.
Lúc này Tang Thiên mới thoải mái, cười càng vui vẻ hơn.
Trong Viên gia, một đám người sắc mặt ngưng trọng ở trong mật thất nghị sự, có người đến gõ cửa, Viên Văn Đống ra ngoài trở về nở nụ cười:
- Tang Thiên truyền đến tin tức, Tổ An không có át chủ bài gì, hắn lặng lẽ mua mình thua.
Mấy người khác cười ha hả, nhao nhao nhìn về phía một thiếu nữ xinh đẹp:
- Ta đã nói rồi, Tuyết Nhi cô nương nói chuyện quá giật gân.
Thiếu nữ tự nhiên chính là Tuyết Nhi, lần này Thạch Côn không tiện tự mình ra mặt, liền phái nàng tới tiếp xúc Viên gia, đồng thời nhắc nhở Viên gia.
- Mua mình thua?
Tuyết Nhi không hiểu, những người khác không biết, nhưng nàng lại rõ ràng, Tổ An vẫn luôn thâm tàng bất lộ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất