Chương 218: Nghĩ rằng đội mũ ta sẽ không nhận ra?
- Viên công tử, ta vẫn phải nhắc nhở ngươi một chút, mặc dù Tổ An chỉ là Tam phẩm, nhưng lực chiến đấu của hắn không thể lấy Tam phẩm cân nhắc, ngươi nhất định phải chuẩn bị cẩn thận.
Tuyết Nhi hồi tưởng lúc trước mình ra tay toàn lực cũng không cách nào giết chết đối phương, mặc dù nguyên nhân lớn là bởi vì bụng đau nhức kịch liệt, nhưng sức chiến đấu của đối phương vẫn để nàng giật nảy cả mình.
Viên Văn Đống lại có chút xem thường:
- Hắn lại nghịch thiên không phải cũng chỉ mới Tam phẩm sao? Bây giờ ta đã ổn định tu vi Ngũ phẩm, hắn có thể lật được sóng gió gì.
Những người khác cũng phụ họa, hiển nhiên ở trong nhận thức thức của mọi người, Tam phẩm lợi hại hơn nữa cũng không mạnh bao nhiêu nha.
Lại có người nói:
- Nếu biết Tổ An không có át chủ bài gì, vậy ngày mai công tử tự mình đối phó Tổ An, có phải quá đại tài tiểu dụng không? Luôn cảm thấy có chút lãng phí nha.
Viên Văn Đống lại cắn răng nghiến lợi nói:
- Họ Tổ ba lần bốn lượt làm nhục ta, thù này không báo, suy nghĩ của ta không thông suốt. Gia hỏa này mặt ngoài là phế vật, vụng trộm lại giấu rất sâu, nói không chừng là muốn một tiếng hót lên làm kinh người, Tuyết Nhi cô nương cũng nói, lực chiến đấu của hắn cổ quái, giao cho những người khác ta không yên lòng, ngày mai ta nhất định phải tự mình giẫm hắn, để hắn biết phế vật vĩnh viễn chỉ là phế vật, cái gọi là giấu tài của hắn, ở trong mắt thiên tài chính thức chỉ là trò cười.
- Nhưng ngươi đối phó hắn, chúng ta đối phó đám người Sở Sơ Nhan, chưa hẳn có thể chắc thắng.
Một người khác lo lắng nói.
- Yên tâm, Sở Sơ Nhan có người đối phó, cho mời Ngô tiên sinh.
Viên Văn Đống đứng dậy nhìn về phía vách tường.
Rất nhanh vách tường từ từ mở ra, một trung niên chậm rãi đi vào, Tuyết Nhi vốn nhẹ nhõm lập tức hoa dung thất sắc, lực áp bách thật mạnh, gia hỏa này là Lục phẩm?
Viên Văn Đống hơi thi lễ, sau đó mới giới thiệu:
- Vị này là cao thủ Ngô gia Ngô Địch tiền bối, tu vi Lục phẩm, Sở Sơ Nhan lợi hại hơn nữa cũng chỉ là Ngũ phẩm, mọi người đều biết, Ngũ phẩm và Lục phẩm chênh lệch giống như lạch trời, cho nên ngày mai chúng ta tất thắng không thể nghi ngờ.
Ngũ phẩm thức tỉnh năng lực nguyên tố, Lục phẩm lại có thể tạo ra một tầng nguyên tố phòng hộ, cho nên đối đầu Ngũ phẩm hoàn toàn là nghiền ép.
Những người khác thấy có Lục phẩm tham dự, thì đều hưng phấn, cảm thấy ngày mai chắc chắn thắng lợi.
Tuyết Nhi nhịn không được nói:
- Cái này dù sao cũng là gia tộc thi đấu, song phương phái đệ tử trong tộc tham gia, niên kỷ của vị tiền bối này… đừng nói Sở gia, ngay cả bên thành chủ cũng chưa chắc sẽ đồng ý.
- Tuyết Nhi cô nương yên tâm, chúng ta đã sớm chuẩn bị.
Viên Văn Đống mỉm cười, lấy ra một cái mặt nạ mỏng như cánh ve.
- Đây là gia tộc bọn ta mới mời Phù Văn đại sư chế tác mặt nạ dịch dung, mang lên có thể hoàn mỹ ngụy trang thành thiếu niên.
Lần này sở dĩ Viên gia có lực lượng công khai đối nghịch Sở gia, chủ yếu là bởi vì sau lưng có Ngô gia trợ giúp, chi viện một đống lớn cao thủ tham gia gia tộc thi đấu.
Mặc dù chuyện này mặc kệ là Viên gia hay Sở gia đều lòng dạ biết rõ, nhưng công phu bề ngoài vẫn phải làm.
Đến lúc đó nhiều người vây xem như vậy, nếu bị nhận ra tất cả đều là người Ngô gia, chính bọn hắn cũng sẽ xấu hổ.
Vì giải quyết vấn đề này, hai nhà tìm một biện pháp, đó chính là để Phù Văn đại sư chế tạo một nhóm mặt nạ, chủ yếu là vì che lấp thân phận.
Mang loại mặt nạ này lên mặt không khác chân nhân, trừ khi tiếp xúc thân mật, nếu không rất khó bị phát hiện.
Trung niên Ngô Địch mang mặt nạ lên, quả nhiên biến thành một thiếu niên lạnh lùng, đám người vây quanh nhìn thật lâu cũng không nhìn ra dị thường gì, từng cái tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Sắc mặt của Tuyết Nhi cũng biến hóa:
- Cái mặt nạ này thật xảo đoạt thiên công, đây chẳng phải muốn giả mạo ai thì giả mạo sao?
Vạn nhất đối phương giả mạo công tử nhà nàng, mình có nhận ra được không?
Viên Văn Đống lắc đầu:
- Nào có dễ dàng như vậy, mặc dù loại mặt nạ này tinh xảo, nhưng chỉ có thể thay hình đổi dạng, che giấu tung tích, muốn làm thành người nào đó cụ thể, lại tuyệt đối không thể.
Tâm hắn nghĩ mới đầu ta nghe nói mặt nạ này cũng có ý tưởng như vậy, nếu muốn dịch dung thành ai thì dịch dung, ta chẳng phải muốn ngủ với lão bà của ai thì ngủ sao?
Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy!
Nghe hắn nói, Tuyết Nhi mới yên tâm, sau đó lực chú ý lần nữa trở lại trên gia tộc thi đấu ngày mai, nghĩ thầm từ ngữ khí của Viên Văn Đống vừa rồi, coi như Tổ An không chết cũng triệt để phế.
Đáng tiếc, không thể tự mình động thủ.
Nghĩ đến lúc trước thân thể thanh bạch của mình bị tên kia sờ khắp, Tuyết Nhi liền hận đến nghiến răng nghiến lợi.
- Hắt xì...
Tổ An hắt hơi một cái, nghĩ thầm là tiểu cô nương nhà nào đang nghĩ tới ta?
Vừa rồi Mễ lão đầu thao luyện hắn đến nửa đêm, rốt cục để Quỳ Hoa Huyễn Ảnh của hắn cải biến, lúc này mới thỏa mãn rời đi.
Tổ An rốt cục nhàn rỗi, nằm ở trên giường kiểm kê điểm nộ khí hôm nay, tổng cộng 27489 điểm nộ khí
Ai, ít thế.
Mặc dù nhìn xem không ít, nhưng dựa theo xác suất trúng thưởng, thật đổi không ra bao nhiêu đồ vật.
Quả nhiên, sau một phen rút thưởng, phần lớn đều cống hiến cho cảm ơn tham dự, còn lại rút được 27 trái Nguyên Khí Quả, không có kỹ năng, đạo cụ khác.
- Vốn không nên ôm hi vọng gì.
Tổ An hậm hực hừ lạnh, bất quá vẫn ăn 27 trái Nguyên Khí Quả vào luyện hóa.
Pháp trận thứ tư cần 233 trái Nguyên Khí Quả, mình bận rộn nửa ngày kết quả mới lấp đầy một phần mười.