Lục Địa Kiện Tiên

Chương 222: Nhân duyên quá tốt

Chương 222: Nhân duyên quá tốt


Bùi Miên Mạn có chút kỳ quái, phải biết đêm đó hai người là đao thật thương thật đánh một trận, mình không sử dụng năng lực nguyên tố, là không cách nào chế phục hắn, tu vi như vậy lại không biết nguyên khí truyền âm, chẳng lẽ tiểu tử này cố ý chiếm tiện nghi của nàng?
Nghĩ tới đây thần sắc nàng lạnh lẽo, mặc dù vẫn cười với Sở Hoàn Chiêu, nhưng sâu trong ánh mắt đã mang theo một tia sát ý.
Đến từ Bùi Miên Mạn, điểm nộ khí +399!
Tổ An cơ linh cỡ nào, đoán được tâm tư của nàng, lập tức giải thích:
- Ta xuất gia một nửa, phương diện tu hành không thành hệ thống, không có học qua cái này.
Bùi Miên Mạn nhịn không được uốn éo người, tay của đối phương làm cho nàng nhột.
Nghe hắn nói, lại nghĩ tới trước kia đối phương đánh lung tung, cũng miễn cưỡng tiếp nhận lời giải thích này:
- Không cho phép đụng ta, ta dạy cho ngươi pháp môn nguyên khí truyền âm.
- Bùi tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy?
Thấy nàng mất tự nhiên vặn vẹo, Sở Hoàn Chiêu tò mò hỏi.
- Không có gì, phía sau có chút ngứa.
Bùi Miên Mạn hơi đỏ mặt, nghĩ thầm may mắn là muội muội ngu ngơ ở đây, nếu là Sở Sơ Nhan, khẳng định không thể gạt được pháp nhãn của nàng.
A, nếu như ở trước mặt Sở Sơ Nhan, cùng lão công của nàng như vậy cũng rất kích thích.
Đáng tiếc, gia hỏa này không phải trượng phu chân chính của Sở Sơ Nhan, khó tránh khỏi có chút tẻ nhạt vô vị.
Cứ như vậy, vừa cùng Sở Hoàn Chiêu nói chuyện phiếm, vừa truyền thụ Tổ An pháp môn nguyên khí truyền âm, rất nhanh hai người liền hàn huyên:
- Ngươi giúp ta tìm sổ sách trước, ta giúp ngươi ăn Sở Sơ Nhan.
- Ngươi giúp ta ăn Sở Sơ Nhan trước, ta lại giúp ngươi tra tin tức sổ sách.
- Ngươi là đang khiêu chiến sự chịu đựng của ta?
- Thôi đi, cùng lắm thì ta nói cho Sở gia, mọi người nhất phách lưỡng tán.
- ...
Thời điểm hai người bất phân thắng bại, ngoài cổng lại truyền tới thanh âm:
- Thái Thú đại nhân đến!
- Dương Tuyền Công đến!
- Thạch công tử đến!
...
Lần này ngay cả Sở Hoàn Chiêu cũng theo tiếng nhìn qua, vừa nhìn vừa hừ lạnh:
- Tang Hoằng này vốn là Đại Nông Thừa chuyên quản muối sắt, lần này lại được phái đến Lâm Xuyên Quận làm Thái Thú, nhà chúng ta lại kinh doanh muối sắt, nói rõ là nhằm vào chúng ta.
- Còn có Dương Tuyền Công kia, lão cha của Ngô Tình, xưa nay không hợp với chúng ta.
- Thạch gia cũng không phải một đường với Sở gia chúng ta, xem ra bọn hắn đã công nhiên liên hợp lại.
Bùi Miên Mạn giống như cười mà không phải cười, cục diện như vậy đối với nàng mà nói lại càng tốt.
Nghe cô em vợ nhả rãnh, Tổ An nghĩ thầm ngay cả cô nàng không rành thế sự này cũng biết những chuyện kia, có thể thấy được tình thế của Sở gia bây giờ gian nan đến mức nào.
Những người này cùng lúc xuất hiện, xem ra cũng không sợ Sở gia biết quan hệ giữa bọn họ, thậm chí có thể nói là cố ý truyền cho ngoại giới một tín hiệu, để bọn hắn mau chóng xếp hàng.
Tang Hoằng giống như một lão đầu khô gầy, lại phối hợp chòm râu dê trên cằm, cả người lộ ra vẻ già nua, nghe nói hắn là năng thần nổi danh triều đình, trước kia mỗi ngày có thể xử lý công văn gấp mười lần người bình thường.
Mặc dù người nhìn có chút vẻ già, nhưng ánh mắt lại sáng tỏ, lộ ra tinh thần quắc thước, cả người có một loại khí thế mạnh mẽ.
Tổ An nhịn không được lắc đầu, làm như một lập trình viên, chưa già đã yếu, 996 quả nhiên không được. (*câu cửa miệng của xứ Trung, làm từ 9h sáng đến 9h tối, tuần 6 ngày)
So sánh mà nói, con của hắn Tang Thiên tốt hơn nhiều, cả người đứng ở nơi đó hăng hái, mặc dù không bằng Tạ Tú, Thạch Côn, nhưng khí chất binh nghiệp sát phạt quyết đoán trên người hắn, vẫn gây nên không ít tiểu muội thét lên.
Chỉ bất quá rất nhanh, càng nhiều nữ nhân chuyển lực chú ý tới trên người Thạch Côn:
- Thạch ca ca, Thạch ca ca...
- Côn ca, ta yêu ngươi...
- Oa thật đẹp trai, ta muốn choáng.
...
Tổ An liếc mắt, gia hỏa Thạch Côn này là tinh tinh sao, mỗi lần xuất hiện đều có thể làm cho người vây xem.
Hắn vỗ vỗ Bùi Miên Mạn ở bên người:
- Uy, ngươi nói câu lương tâmđi, tên kia thật đẹp trai như vậy sao? Ta cảm thấy còn không đẹp bằng ta nha.
- Ngươi là muốn nghe lời nói thật hay lời nói dối?
Khóe môi của Bùi Miên Mạn giương lên.
- Đương nhiên là lời nói dối!
Tổ An lẽ thẳng khí hùng nói.
Bùi Miên Mạn cười khúc khích:
- Ngươi người này thật thú vị.
Ánh mắt Sở Hoàn Chiêu cổ quái liếc nhìn hai người, nghĩ thầm vì cái gì luôn cảm thấy hai người bọn họ có chút không đúng thế nhỉ?
Lúc này bỗng nhiên thần sắc của Tổ An cứng đờ, bởi vì hệ thống thu được rất nhiều điểm nộ khí:
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +99+99+99+99...
Tổ An giật nảy mình, tình huống như thế nào, nha đầu Tuyết Nhi kia ở phụ cận?
Nghĩ đến đối phương muốn giết hắn, Tổ An vội vàng tìm kiếm khắp nơi, nếu như bị nàng núp trong bóng tối tập kích, sẽ có chút phiền phức.
Bất quá hắn không rõ ràng cho lắm, vì sao Tuyết Nhi dám đến nơi này, phải biết hiện tại trong giáo trường tập trung toàn bộ đại nhân vật của Minh Nguyệt Thành, có thể nói cao thủ nhiều như mây, Ngũ phẩm không nói nhiều như chó, nhưng cũng đi đầy đất, còn có Sở Trung Thiên, Thái Thú Tang Hoằng là Bát phẩm, nghe nói Khương hiệu trưởng cũng là Bát phẩm, nàng một gián điệp Ngũ phẩm, dám đến nơi này?
Dù sao mặc kệ Tang Hoằng và Sở gia không hòa thuận như thế nào, nhưng ngoài mặt vẫn tôn trọng lẫn nhau, Sở gia xuất hiện gian tế, ở nơi công khai, bọn hắn khẳng định phải hỗ trợ.
Nhìn quanh chốc lát, không có tìm được thân ảnh của Tuyết Nhi, bỗng nhiên trong lòng Tổ An hơi động, vội vàng nhìn về phía Thạch Côn, quả nhiên chú ý tới trong đám người phía sau hắn, có một tiểu bạch kiểm đang lườm mình.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất