Chương 270: Ngoài ý muốn không
Tổ An vui vẻ:
- Trước đó ta đã cho các ngươi phiếu nợ, làm như thế nào là chuyện của các ngươi, tại sao lại tìm ta?
- Lúc đầu dự định từng bước tiếp nhận, ai biết Mai Siêu Phong bị bắt vào đại lao, Mai Hoa Bang lúc nào cũng có thể hủy diệt, toàn bộ Minh Nguyệt Thành không biết bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm cục thịt béo này, chỉ bất quá thế lực khắp nơi khắc chế lẫn nhau, trong lúc nhất thời ai cũng không có cách nào xuất thủ mà thôi.
Khương La Phu nói.
- Nhưng ngươi lại khác, thế nhân đều biết Mai Hoa Bang thiếu ngươi 750 vạn lượng, ngươi có cơ sở pháp lý tiếp nhận Mai Hoa Bang, lại thêm học viện ở sau lưng trợ giúp, nhất định dễ dàng hơn những người khác nhiều.
Tổ An mỉm cười:
- Đẩy ta ra chỉ sợ là muốn mượn lực lượng của Sở gia đi.
Ngay từ đầu Minh Nguyệt Học Viện hẳn là có kế hoạch khác, chỉ bất quá Mai Siêu Phong đột nhiên vào tù xáo trộn hết thảy, làm cho mọi người nhìn chằm chằm sản nghiệp của Mai Hoa Bang, Minh Nguyệt Học Viện bận tâm thanh danh, không tiện trực tiếp ra mặt, cho nên cần một đại diện nhảy ra làm kẻ ác.
Mà hắn chính là lựa chọn tốt nhất, trừ những lý do nàng nói, còn có thân phận con rể Sở gia của hắn, dù Sở Trung Thiên không nguyện ý, nhưng thế lực khác sẽ không nghĩ như vậy.
Học viện liên thủ với Sở gia, thế lực khác nhìn thấy, chỉ sợ sẽ tự động từ bỏ tranh thủ.
- Một nam nhân quá thông minh cũng không phải chuyện tốt gì.
Ngón tay của Khương La Phu gõ bàn, trên mặt cười trêu tức.
- Không làm, ta lại không có chỗ tốt gì.
Tổ An trực tiếp cự tuyệt.
- Ngươi có thể không làm.
Ngữ khí của Khương La Phu không có chút ba động nào.
- Đến lúc đó đi bí cảnh, ta chọn người khác.
Tổ An lập tức nở nụ cười:
- Ta nói đùa mà thôi, thân là lão sư của học viện, ta há có thể không giúp học viện phân ưu giải nạn, huống chi chuyện lần này là ta làm ra, do ta giải quyết hậu quả là đương nhiên, ha ha.
Khương La Phu lẳng lặng đánh giá hắn, thật lâu sau mới thở dài một hơi:
- Không thể không nói, ngươi là người da mặt dầy nhất ta thấy qua.
- Đúng rồi, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Ánh mắt của Tổ An xoay động:
- Kỳ thật có liên quan tới tiếp nhận Mai Hoa Bang...
Sau đó hắn đại khái nói một lần.
- Ngươi để ta giúp ngươi đối phó Mai Siêu Phong?
Khương La Phu hừ nhẹ.
- Ngươi nghĩ xem, Mai Siêu Phong khẳng định biết rất nhiều bí mật của Mai Hoa Bang, tỉ như sổ sách, tài chính, con đường tài nguyên... không từ trong miệng hắn biết rõ ràng, muốn tiếp nhận Mai Hoa Bang cũng không dễ.
Tổ An vội vàng giải thích.
- Ngươi nói cũng không phải không có lý, được, ta đi với ngươi một chuyến.
Khương La Phu đứng dậy, cả người càng cao gầy bắt mắt.
Trên đường đi, hai người hàn huyên:
- Đúng rồi, ngày đó ngươi ở trên lôi đài, đến cùng làm sao thắng huynh đệ Viên thị, ta xem kiếm thuật sơ cấp của ngươi tựa hồ có chút khác biệt với học viện.
- Không có cách nào, tư chất quá cao, lĩnh ngộ kiếm ý quá sâu.
- ...
- Ngươi và Thương Lưu Ngư quan hệ rất tốt, lần trước còn gạt ta nói không biết.
- Ta nào dám lừa ngài, chủ yếu là trước đó ta không biết danh tự của nàng.
- Ngươi và nàng đến bước nào rồi? Nhiều năm như vậy chưa thấy qua nàng cho phép những người khác vào biệt viện, chớ nói chi là cho mượn vật thiếp thân.
- Ngài đường đường là hiệu trưởng, bát quái như thế không tốt lắm đâu?
...
Hai người một đường tán gẫu đi tới phụ cận đình nghỉ mát, Khương La Phu không có trực tiếp tới, chỉ một mình Tổ An đi.
Cách thật xa đã thấy một nữ tử ngồi trong lương đình, quần áo rất giống Thương Lưu Ngư.
Chỉ bất quá đại ca, ngươi lưng hùm vai gấu giả nữ nhân cũng không giống nha, càng đừng đề cập tới giả mỹ nhân tuyệt sắc như Thương Lưu Ngư.
Nghĩ không ra nha, đường đường bang chủ Mai Hoa Bang, lại thích giả nữ nhân!
Bất quá đối phương làm long trọng như vậy, hắn không phối hợp một chút thì quá không biết điều.
- Thương tỷ tỷ, ngươi hẹn ta tới làm gì?
Tổ An làm bộ trúng kế “kinh hỉ” kêu lên, đương nhiên hắn không có áp sát quá gần, miễn cho không cẩn thận bị đối phương miểu sát, khi đó muốn khóc cũng khóc không được.
- Ha ha ha, tiểu tạp chủng, ngươi nhìn ta là ai!
Nghe Tổ An nói, Mai Siêu Phong cười ha hả, trực tiếp ném tóc giả và váy áo ngoài, quay đầu cười gằn nhìn đối phương.
- Làm sao... Tại sao là ngươi, Thương tỷ tỷ đâu?
Tổ An giả vờ bị hù dọa, Khương La Phu ở trong tối mắt trợn trắng, gia hỏa này là chuyên gia xảo quyệt sao.
- Căn bản không có Thương tỷ tỷ gì, hẹn ngươi tới nơi này từ đầu tới cuối đều là ta, kinh hỉ không, ngoài ý muốn không?
Nhìn vẻ bối rối trong mắt đối phương, Mai Siêu Phong chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, khoảng thời gian này ở trên người tiểu tử kia ăn thiệt thòi, hôm nay rốt cục tìm trở về!
- Là ngươi!
Tổ An vô ý thức lui về sau.
- Không có khả năng, ngươi làm sao có thể vào trong học viện.
- Nhờ có công tử năng lượng to lớn, nếu không muốn bắt được ngươi thật đúng là không dễ.
Mai Siêu Phong cũng không vội giết hắn, bây giờ mình mất sạch, tất cả đều nhờ gia hỏa này ban tặng, không tra tấn hắn một phen, hưởng thụ hắn kêu rên và thống khổ, thì làm sao có thể tiết mối hận trong lòng.
- Ngươi nói công tử là Thạch Côn?
Kỳ thật Tổ An đã biết quan hệ của bọn hắn, nhưng người khác không biết, tốt nhất là hắn chính miệng nói, để Khương La Phu nghe được.
- Đương nhiên là...
Mai Siêu Phong nói một nửa bỗng nhiên tỉnh ngộ lại.
- Hừ, muốn biết là ai, ta không theo ý ngươi, để ngươi chết cũng làm quỷ hồ đồ.
- Ngươi muốn giết ta?
Sắc mặt Tổ An khẽ động.