Lục Địa Kiện Tiên

Chương 334: A, nam nhân! (2)

Chương 334: A, nam nhân! (2)


- Ý niệm cầu sinh cũng rất mạnh, có điều không có bất kỳ ý nghĩa gì cả.
Tướng quân giáp đen trong phòng đá hừ lạnh một tiếng, năm ngón tay cong lại, đang muốn gia tăng lực lượng kéo đối phương về.
Bỗng nhiên cả người nó cứng đờ, phát ra một tiếng hét vừa sợ vừa giận:
- Dám ngấp nghé Vô Tung Huyễn Liên!
Nó từ bỏ thu thập Thạch Côn, phía sau hóa ra một đoàn sương đen, cả người cưỡi ngựa trực tiếp chui vào, Kiều Tuyết Doanh trong tay nó cũng bị nhân tiện mang đi, cả căn phòng không còn tung tích của nàng ta.
Thạch Côn đang liều mạng giãy giụa trong hành lang, cảm giác đã sắp không chống đỡ được, trong mắt hiện lên một chút tuyệt vọng, đột nhiên hắn cảm thấy lực hút từ phía sau truyền đến biến mất, sau đó thân thể đang bồng bềnh trong không trung của hắn nặng nề rơi xuống đất, ngã cho mặt mũi bầm dập.
Cho dù là như vậy, hắn lại mừng rỡ, hắn không biết phía sau đã xảy ra chuyện gì, càng không dám đi tìm kiếm, sử dụng cả tay lẫn chân trốn ra khỏi mộ thất, thậm chí không dám dừng lại ở gần cửa lớn, một mực chạy đến ngoài mấy dặm mới triệt để yên lòng.
Bên kia Tổ An hái Vô Tung Huyễn Liên xuống, vừa xé cánh hoa đút cho nàng ăn vừa vô cùng đau đớn:
- Lão bà à, ngươi biết ta vì ngươi mà từ bỏ gì không, sau này nếu ngươi không đối tốt với ta, ngươi con mẹ nó không phải là người.
- A, nam nhân.
Trong hư không truyền đến tiếng cười nhạo của nữ tử thần bí.
- Thê tử của mình mạng như chỉ mành treo chuông, ngươi lại vẫn muốn đề thăng tu vi của mình, có chút tiếc rẻ không cho nàng, nếu ta là nàng thì khẳng định sẽ lạnh lòng.
- Ngươi biết cái gì!
Tổ An mắng, có điều hắn cũng lười chẳng muốn giải thích nguyên do trong đó với nàng, dẫu sao nơi đó của hắn bị phong ấn cũng không phải chuyện vẻ vang gì.
- Ngươi dám nói với ta như vậy à!
Thanh âm của nữ nhân lạnh lùng.
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +314!
Tổ An sửng sốt, đây là tên của nữ tử thần bí đó ư? Không ngờ lại có họ kỳ quái như vậy, nếu không phải kiếp trước từng xem qua Mị Nguyệt Truyện, cũng không biết chữ này đọc thế nào.
Có điều lúc này hắn căn bản không có thời gian quan tâm tới nàng, bởi vì Sở Sơ Nhan đã hôn mê, nàng căn bản không tự nuốt được những cánh hoa này.
Nghĩ đến vừa rồi nữ tử thần bí đó từng nhắc nhở nàng chỉ còn lại thời gian sáu mươi hơi thở, Tổ An cũng không dám do dự nữa, trực tiếp nhai nát cánh hoa, sau đó miệng đối miệng truyền vào trong miệng nàng ta.
Môi Sở Sơ Nhan vừa lạnh lại mềm, có cơ hội hôn môi nàng, là chuyện mà không biết bao nhiêu nam nhân hằng ao ước, nhưng lúc này Tổ An lại không có cảm giác hưởng thụ, trong lòng hoàn toàn bị lo lắng cho nàng lấp đầy.
Toàn bộ quá trình hắn không dám có chút dừng lại, truyền từng miếng cánh hoa của Vô Tung Huyễn Liên vào trong miệng nàng, mùi thơm nức mũi truyền đến, hắn cũng không phân rõ được rốt cuộc là mùi hoa hay là mùi trên người Sở Sơ Nhan.
Cách một lúc, Sở Sơ Nhan chậm rãi mở mắt, lẳng lặng nhìn hắn, không biết là khí sắc khôi phục hay là gì, sắc mặt có thêm một tia đỏ ửng.
- Ngươi tỉnh rồi à?
Tổ An vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng, cuối cùng cũng thở phào.
- Ngươi... Ngươi đang làm gì thế?
Sở Sơ Nhan nhìn nhìn cánh hoa trên tay hắn, ánh mắt lại dừng ở khóe miệng hắn.
Tổ An vội vàng nói:
- Vừa rồi ta là cứu ngươi, không phải muốn chiếm tiện nghi của ngươi.
Sở Sơ Nhan ừ một tiếng:
- Ta biết.
Cảm thấy không khí có chút xấu hổ, Tổ An cũng không biết nói gì, theo bản năng lại nhai cánh hoa đút cho nàng, có điều vừa cúi người xuống một nửa thì ngây ra.
Hiện tại nàng đã tỉnh, có vẻ như không cần mình đút?
Sở Sơ Nhan và hắn mắt to nhìn mắt nhỏ, một lúc sau mới mất tự nhiên quay đi:
- Hiện tại ta ta tự làm được.
Trong lòng Tổ An biết, nàng đã tỉnh, tuyệt đối sẽ không chịu loại đút thuốc miệng truyền miệng nữa, đành phải đưa cánh hoa còn lại tới bên miệng nàng ta:
- Ngươi tự ăn đi.
Hắn nuốt xuống mảnh Vô Tung Huyễn Liên trong miệng, đang nghĩ không biết dược tính của một mảng lá cây này có thể mình hóa giải phong ấn cho mình không? Nghĩ đến đây hắn vội vàng lấy ra giải phong đan mà Kỷ Đăng Đồ luyện chế cho vì hắn rồi nuốt xuống.
Vội vàng nhắm mắt lại cảm nhận biến hóa trong thân thể.
Giải phong đan vừa vào miệng, hắn có thể cảm thấy vài luồng nhiệt khí cấp tốc hướng thẳng xuống dưới bụng, đồng thời còn kèm theo một cỗ man mát, nghĩ chắc chính là dược hiệu của phiến Vô Tung Huyễn Liên đó.
Mấy dòng nước ấm này phối hợp với cỗ thanh lưu đó, trên đường đi hắn cảm thấy có không ít kinh mạch thông suốt, có một loại cảm giác như xiềng xích cả người được tháo ra.
- Có hy vọng rồi!
Mắt Tổ An sáng rực, vội vàng tập trung tinh thần dẫn dắt mấy cỗ khí lưu đó trùng kích kinh mạch thân thể.
Lúc ban đầu cũng là thế như chẻ tre, nhưng đến thời điểm cuối cùng, cỗ khí lưu hỗn hợp này lại giống như va phải một cánh cửa lớn dày nặng, thủy chung không thể mở ra.
Mỗi lần trùng kích, cỗ khí lưu đó liền yếu đi mấy phần, đến về sau chỉ trơ mắt nhìn nó biến mất.
Quả nhiên là một chút dược tính thì không đủ!
Tổ An khóc không ra nước mắt, trời cao đất dày ơi, con mẹ nó vì sao số ta lại khổ thế!
Đương nhiên cũng không phải không có một chút lợi ích nào, hắn chú ý thấy pháp trận thứ năm đã đầy, phải biết rằng pháp trận thứ năm trên lý thuyết phải có 377 Nguyên Khí Quả, nhiều hơn mỗi pháp trận trước đó rất nhiều.
Lúc trước hắn muốn đổ đầy một tòa pháp trận đều phải tốn thời gian rất lâu, kết quả hiện giờ chỉ là một cánh hoa đã có thể thoải mái lấp đầy.
Quả nhiên lời đồn không giả, một cánh hoa có thể đề thăng một cảnh giới nhỏ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất