Lục Địa Kiện Tiên

Chương 367: Phương pháp giải cứu

Chương 367: Phương pháp giải cứu


- Vâng vâng vâng.
Vương đại nhân cúi đầu khom lưng, trong lòng lại nghĩ may mà lần này đẩy được trách nhiệm ra, hiện giờ có ngự sử đại nhân gánh thay, cho dù xảy ra chuyện gì, ta cũng chỉ chịu trách nhiệm thứ yếu, nhưng vẫn tốt hơn phải chịu trách nhiệm toàn quyền.
Đợi hắn đi rồi, Kiều Tuyết Doanh không nhịn được nữa, vội vàng hỏi:
- Ngươi từ lúc nào lại thành ngự sử đại nhân thế?
Tổ An đáp:
- Đây là thân phận Thiên chi phong ấn an bài cho chúng ta, chúng ta điều tra ra ai là người khắc chữ, chắc có thể phá giải phong ấn này.
- Ồ, như vậy xem ra chắc rất đơn giản mới đúng, hoàn toàn không nguy hiểm như Nhân chi phong ấn, Địa chi phong ấn lúc trước.
Kiều Tuyết Doanh thở phào nhẹ nhõm.
- Ngươi cao hứng quá sớm rồi, nếu không tra ra, dựa theo pháp luật của Tần quốc, hai ta phụ trách phá án, khẳng định là tử tội, Vương đại nhân đó là phó thủ, có thể chỉ bị mất chức điều tra, bằng không ngươi cho rằng vì sao khi hắn nhìn thấy ta lại vui vẻ như vậy.
Tổ An đáp.
- Đó chỉ là tình huống xấu nhất thôi, theo ta thấy chắc không khó tra, trong thôn tổng cộng cũng không có được bao nhiêu người, trong những nha dịch đó cũng không thiếu cao thủ thẩm vấn, thẩm tra từng bước là có thể tìm ra thôi.
Nghĩ nghĩ một chút Kiều Tuyết Doanh lại bổ sung.
- Ngoài ra ta còn có thể loại trừ một số người, vừa rồi khi cứu hoả ta nhìn thấy không ít người, bọn họ chắc không có cơ hội đi tới bên thiên thạch khắc chữ.
- Nếu đúng vậy thì tốt rồi, đề này kỳ thật rất khó giải.
Tổ An thở dài một tiếng, cuối cùng cũng minh bạch vì sao đây lại là Thiên chi phong ấn, không chỉ có liên quan tới tinh thần trên trời, hơn nữa là kết cục chắc chắn phải chết.
- Sao lại khó giải?
Kiều Tuyết Doanh nghi hoặc.
- Còn nữa, vừa rồi ngươi rõ ràng ở bên kia, có người tiếp cận thiên thạch hay không mà cũng không phát hiện được à?
- Chính bởi vì ta thấy cho nên mới nói đề này khó giải, bởi vì...
Tổ An dừng một chút, mới chậm rãi nói.
- Bởi vì khi khối thiên thạch này rơi xuống, bên trên đã khắc sẵn chữ rồi.
- Sao có thể như vậy được!
Kiều Tuyết Doanh cả kinh, có điều rất nhanh lại mặt lộ vẻ vui mừng.
- Như vậy không phải tốt hơn ư, ngươi ăn ngay nói thật, như vậy những thôn dân của Trần gia thôn sẽ được rửa sạch hiềm nghi.
- Ngươi bị ngu à.
Tổ An nhìn nàng với vẻ khinh thường.
- Nếu nói thật ngươi biết sẽ là hậu quả gì không, đó chính là thượng thiên nói Hoàng đế đáng chết, đến lúc đó thiên hạ khẳng định sẽ đại loạn, Hoàng đế tuyệt đối cũng sẽ tức giận, với tính cách của hắn, chúng ta báo lên như vậy tuyệt đối sẽ xử tử loại người làm việc bất lợi như chúng ta.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Kiều Tuyết Doanh quýnh lên.
- Đã không thể báo cáo thật, nhưng thôn dân của Trần gia thôn cũng đều trong sạch, không thể vu oan giá hoạ bắt người ta làm người chịu tội thay được.
- Nào có dễ như vậy.
Tổ An lạnh lùng nói.
- Tần luật sâm nghiêm, tội như vậy là đại bất kính, khẳng định sẽ liên luỵ tới chín tộc, ai dám dám thừa nhận phạm tội lớn như vậy? Càng đừng nói bọn họ vốn chính là oan uổng.
- Nhưng bên trên muốn chúng ta trong vòng một ngày phải tra ra hung thủ, thế chẳng phải là đùa à?
Cả người Kiều Tuyết Doanh cũng lạnh toát.
- Có một biện pháp.
Tổ An nhìn về phía thôn dân ở xa xa, thanh âm trở nên có chút lạnh lùng.
- Biện pháp gì?
Kiều Tuyết Doanh hỏi.
- Bọn họ đã không muốn thừa nhận, vậy giết thôn dân chung quanh thiên thạch, ở trong mắt Hoàng đế, hung thủ khẳng định chính là ở trong đó, sự sống chết của bình dân bách tính hắn chắc chắn không buồn bận tâm, cho nên tất nhiên cũng coi như báo cáo kết quả công tác xong.
Tổ An trầm giọng đáp.
Đây là kết cục của sự kiện Huỳnh Hoặc Thủ Tâm phát sinh năm Tần Thủy Hoàng thứ ba mươi sáu trong lịch sử, năm đó trong thôn không có bất kỳ ai thừa nhận chữ là bọn họ khắc, cho nên cuối cùng tất cả thôn dân phụ cận đều bị giết, thà rằng giết sai một ngàn, cũng không buông tha cho một.
Tổ An thầm lấy làm may mắn vì hắn vừa hay biết được đoạn lịch sử này, cho nên nan đề đối với người khác là khó giải, hắn lại đã biết trước phương pháp ứng đối, xem ra Thiên chi phong ấn này dễ phá hơn hai cửa trước một chút.
Ai ngờ Kiều Tuyết Doanh lại lập tức phản đối:
- Không được, như vậy quá tàn nhẫn, ta không đồng ý!
Tổ An nhíu mày nói:
- Ngươi nên biết, tất cả trước mắt chỉ là ảo cảnh Thiên chi phong ấn làm ra thôi, bọn họ không phải từng người tồn tại thực sự, thế thì có gì mà tàn nhẫn với không tàn nhẫn?
Kiều Tuyết Doanh lắc đầu:
- Không, từ tiếp xúc lúc trước ta có thể cảm thấy bọn họ là người rõ ràng, hơn nữa cho dù là ảo cảnh, ta cũng làm được chuyện vì tư dục bản thân mà giết chết nhiều người vô tội như vậy. Ngươi nói ta cổ hủ cũng được, nói ta ngu xuẩn cũng được, nói chung là ta không làm được.
Tổ An quan sát nàng một phen:
- Trước kia khi ngươi giết ta, hình như cũng không do dự thiếu quyết đoán như vậy?
Trên mặt Kiều Tuyết Doanh nóng lên:
- Cái đó khác, tên gia hỏa ngươi vốn chính là kẻ địch trong dự định, hơn nữa lại đáng ghét như vậy, ta muốn giết ngươi đương nhiên sẽ không thủ hạ lưu tình.
Tổ An buồn bực sờ sờ mặt mình:
- Ta anh tuấn tiêu sái thế này, không ngờ ngươi lại cảm thấy ta đáng ghét? Xem ra mắt ngươi cũng không cần thiết phải giữ lại.
Kiều Tuyết Doanh:
- ...
Đúng lúc này, Vương đại nhân đó vội vàng chạy tới, hạ giọng nói với Tổ An:
- Ngự sử đại nhân, chúng ta đã thẩm vấn qua rồi, những thôn dân này đều không thừa nhận là khắc chữ, ta thấy không bằng... tất cả bọn họ...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất