Chương 396: Kiếm đâu
- Ngươi không sao chứ?
Tổ An vội vàng chạy tới xem xét thân thể nàng từ trên xuống dưới.
- Đừng sờ loạn!
Kiều Tuyết Doanh hất tay hắn ra.
- Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.
Tổ An cuối cùng cũng an tâm.
- Hiện tại không sao, nhưng đợi lát nữa thì khó nói.
Sắc mặt Kiều Tuyết Doanh cực kỳ khó coi, chuyến đi bí cảnh lần này rất xui xẻo, bị Thạch Côn phản bội, sau đó mình lại thi triển Bán Sinh Chi Duyên quý giá nhất, thậm chí ngay cả hoa trong gương, trăng trong nước cả đời chỉ có thể dùng ba lần cũng đã lãng phí mất hai lần.
Kiếp trước ta thiếu nợ người này à!
Mị Ly tò mò nhìn nàng ta:
- Thì ra là tuyệt kỹ Hoa trong gương, trăng trong nước của Tinh Linh tộc, nhìn kỹ năng vừa rồi ngươi thi triển, ngươi chắc là tinh linh hệ mộc hả.
Tổ An ngây ra, không nhịn được nhìn Kiều Tuyết Doanh:
- Ngươi là tinh linh?
Kiếp trước thường xuyên nhìn thấy tinh linh trong các loại tiểu thuyết và tác phẩm điện ảnh, bọn họ là chủng tộc thiện lương nhất, xinh đẹp nhất, ưu nhã nhất trên thế gian, không biết khiến bao nhiêu trạch nam YY.
- Sao, không được à.
Kiều Tuyết Doanh tức giận trợn mắt lên.
- Không phải không được, chỉ là vì sao lỗ tai của ngươi không phải nhọn.
Tổ An vừa vén tóc bên tai nàng lên vừa tò mò hỏi.
Kiều Tuyết Doanh gạt tay hắn ra, sắc mặt cũng không dễ coi.
Lúc này thanh âm của Mị Ly vang lên:
- Nhìn tình huống của nàng, chắc là bán tinh linh, cũng chính là hài tử tinh linh và nhân loại sinh ra.
Sắc mặt Kiều Tuyết Doanh càng lúc càng tái nhợt, hiển nhiên chuyện này luôn là nỗi đau chôn giấu sâu nhất trong đáy lòng nàng, từ nhỏ đến lớn đều bởi vì chuyện này mà không ngẩng đầu lên nổi.
Ai ngờ Tổ An lại bật cười:
- Hỗn huyết là tốt, hỗn huyết thường thường là xinh đẹp nhất, hơn nữa chỉ số thông minh cũng cao, tư chất đều sẽ tụ tập ưu điểm chủng tộc của cả hai bên cha và mẹ.
Kiều Tuyết Doanh sửng sốt, trước kia tất cả người biết thân phận của nàng đều sẽ mắng nàng là tạp chủng, lần đầu tiên nghe thấy từ hỗn huyết này, khiến nàng cảm thấy thân thiết và vui mừng.
- Cám ơn.
Kiều Tuyết Doanh nói khẽ, nhiều năm như vậy, hắn là người đầu tiên không kỳ thị mình, ngược lại còn tìm nhiều lý do như vậy để an ủi mình.
Tổ An cười bảo:
- Không cần cảm tạ, ngươi thấy ta thế nào, hay là hai ta kết hợp, sinh một cục cưng hỗn huyết, cam đoan nam anh tuấn tiêu sái, nữ khuynh quốc khuynh thành.
Kiều Tuyết Doanh:
- ...
Ta thu hồi đánh giá vừa rồi, người này quả nhiên vẫn là vô sỉ trước sau như một.
- Nếu ta nhớ không nhầm, 'Hoa trong gương, trăng trong nước' của Tinh Linh tộc có thể khiến bản thể trốn ra ngoài mấy dặm, dùng để chạy trốn, nhưng ngươi lại vẫn ở lại nơi này, là vì tên nam nhân vô sỉ này ư?
Thanh âm trêu tức của Mị Ly vang lên.
Tổ An kinh ngạc nhìn Kiều Tuyết Doanh, Kiều Tuyết Doanh cũng lập tức quýnh lên:
- Sao ta có thể vì hắn chứ! Đương nhiên là vì tình tỷ muội với Sở tiểu thư. Ngươi mau ra khỏi thân thể nàng đi, bằng không cho dù ta liều mạng cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Nghe thấy sự uy hiếp ngoài mạnh trong yếu của đối phương, Mị Ly bật cười ha ha, tiếng cười chấn cho địa cung có chút lay động, một lúc sau bỗng nhiên thu hồi nụ cười:
- Chỉ bằng vào ngươi à?
Sắc mặt Kiều Tuyết Doanh tái nhợt, từ tiếng cười vừa rồi của đối phương hoàn toàn có thể phán đoán ra thực lực của nàng hơn xa mình, chống lại nàng căn bản là không có phần thắng.
- Còn có ta nữa!
Tổ An đi đến trước người nàng, nhẹ nhàng nắm tay nàng ta.
Có lẽ là sắp chết cho nên nàng cũng không cố kỵ nhiều như vậy, lại hoặc là lúc trước hai người nắm tay cùng vượt qua tam đại phong ấn đã quen rồi, lần này bị đối phương nắm tay nàng cũng không phản kháng, ngược lại có một loại cảm giác an tâm.
Mị Ly:
- ...
Một tên gia hỏa Tam phẩm như ngươi, cộng thêm ngươi thì có ích lợi gì.
Tổ An lại thừa cơ thấp giọng an ủi Kiều Tuyết Doanh:
- Không phải sợ, nàng bởi vì nguyên do linh hồn rời khỏi bản thể, thực lực giảm bớt rất nhiều, hơn nữa độc đó đã lợi hại như vậy, nói không chừng chúng ta kiên trì một đoạn thời gian, nàng ngược lại sẽ không chống đỡ được trước.
Lúc trước bụi gai thủ hộ của Kiều Tuyết Doanh cơ hồ là vừa va chạm đã bị Chương Hàm đánh tan, nhưng vừa rồi không ngờ lại ngăn cản được kiếm khí của Mị Ly một lúc.
Phải biết rằng Mị Ly ở vào thời đỉnh phong, Chương Hàm ở dưới tay nàng cơ hồ là không có sức hoàn thủ.
Kiều Tuyết Doanh cũng có phản ứng, không khỏi tinh thần chấn động.
Mị Ly hừ lạnh một tiếng:
- Không cần phải nói thầm, ta nghe thấy rồi, không sai, hiện tại thực lực của ta đích xác hao tổn rất nhiều, nhưng đối phó hai người các ngươi thì vẫn thừa sức.
Nói xong vung tay áo, kiếm khí trực tiếp bắn ra.
Lần này kiếm khí của nàng không còn đông đúc như vậy, hai người theo bản năng phi thân tránh né, rất nhanh liền bị kiếm khí tách ra, sau đó những kiếm khí tán loạn công về phía Kiều Tuyết Doanh bỗng nhiên hợp thành một thanh khí kình hình bán nguyệt to lớn, nháy mắt liền bổ vào người nàng ta.
Kiều Tuyết Doanh hét thảm, trong miệng phun ra một vòi máu tươi ngã xuống đất.
Mị Ly nắm giữ lực lượng rất tốt, vừa khiến nàng trọng thương, lại không đến mức để nàng sinh ra cảm giác tính mạng sắp bị kết thúc, khiến nàng không nỡ thi triển lần "Hoa trong gương, trăng trong nước" giữ mạng cuối cùng, để tránh nàng thừa cơ chạy đi, tiết lộ bí mật của mình.
Kiều Tuyết Doanh quả nhiên đúng như nàng đoán, không nỡ sử dụng cơ hội quý giá còn sót lại đó.
Mị Ly cười lạnh một tiếng, tuy như vậy mỗi một kích đều không đủ để trí mạng, nhưng liên tục mấy đòn, lại đủ để khiến nàng xuống Hoàng Tuyền rồi.