Chương 397: Kiếm đâu (2)
Chờ khi Kiều Tuyết Doanh ý thức được thì tất cả đã muộn rồi.
Nàng căn bản không thể nhúc nhích, thậm chí ngay cả điều động nguyên khí phát động "Hoa trong gương, trăng trong nước" cũng không làm được, chỉ có thể mắt trơ mắt nhìn một thành kiếm khí to lớn bổ tới.
Đúng lúc này một đạo thân ảnh nhào lên trên người nàng, thay nàng chặn một kiếm này.
Kiếm khí bổ tới sau lưng, Tổ An phun ra một ngụm máu tươi, Kiều Tuyết Doanh ngơ ngẩn nhìn nam nhân trên người, trong nhất thời không ngờ lại không nói ra lời.
- Hay cho một tình chàng ý thiếp.
Mị Ly hừ lạnh một tiếng.
- Vậy thì cùng chết đi.
Lại một kiếm bổ tới, lần này số lượng kiếm khí rất nhiều, hiển nhiên là chuẩn bị loạn kiếm chém chết hai người, giải quyết vấn đề triệt để.
- Ngươi chạy mau.
Kiều Tuyết Doanh quýnh lên, nàng biết đối phương ở lại cũng không cứu được nàng, còn có thể khiến hai người cùng bịchém thành vô số khúc.
- Lúc này sao ta có thể bỏ lại ngươi chứ.
Tổ An lau vết máu ở khóe miệng, cười cũng rất tiêu sái, có điều trong lòng lại không thoải mái như vậy, vừa cấp tốc vận chuyển Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh bảo vệ thân thể, vừa thầm cầu nguyện "Phú Bà Khoái Nhạc Cầu" có tác dụng.
Hiện tại hắn lo lắng nhất chính là nếu mình bị cắt thành vô số khối thịt, liệu "Phú Bà Khoái Nhạc Cầu" có thể ghép hắn lại không?
Phập phập phập!
Rất nhanh kiếm khí chém hết lên người hắn, bắn ra vô số hoa máu, hai mắt Kiều Tuyết Doanh rưng rưng, lúc đang muốn khóc rống lên, Rất nhanh bỗng nhiên ngây người, bởi vì nàng phát hiện cho dù đối phương đã biến thành một người máu, nhưng thân thể vẫn miễn cưỡng coi như là hoàn chỉnh, không có tình cảnh phân thây như trong tượng xuất hiện.
Mị Ly cũng trợn trừng mắt, một màn trước mắt này khiến nàng lại hoài nghi nhân sinh, chẳng lẽ thực lực của mình đã giảm xuống tới mức này ư? Ngay cả một người tu hành Tam phẩm cũng không đánh chết được?
Tổ An cảm thấy thân thể đang liều mạng hấp thu Hồng mông chi khí xung quanh, tuyên chỉ của tòa địa cung này khẳng định là nơi phong thuỷ thượng cấp, lại thêm có các loại trận pháp gia thành, cùng với nghìn năm tích lũy, Hồng mông chi khí nồng đậm hơn ngoại giới rất nhiều, nếu không cũng không chống đỡ được cho thương thế nghiêm trọng như vậy phục hồi.
Nhìn thấy hắn lại phun ra một ngụm máu tươi, Kiều Tuyết Doanh vội vàng lau vết máu trên mặt cho hắn:
- Ngươi lại hộc máu rồi, hiện tại cảm thấy thế nào?
- Không sao, phun nhiều thành quen rồi.
Tổ An bày ra một nụ cười vân đạm phong khinh nhất, lần này bị thương nặng như vậy, không lợi dụng để giả vờ khệnh khạng thì không phải là tính tình của hắn.
Khóe miệng Kiều Tuyết Doanh cũng hơi nhếch lên, trước kia ghét nhất là cái loại tính tình không đứng đắn này của hắn, nhưng tại lại cảm thấy hết sức an tâm, người này bất kể ở trong khốn cảnh như thế nào, cũng đều lạc quan như vậy.
Cảm nhận được Hồng mông chi khí đang không ngừng tu bổ thương thế trên người, Tổ An run rẩy từ dưới đất đứng lên, hắn biết cứ bị động chịu đòn như vậy không phải là biện pháp.
Phú Bà Khoái Nhạc Cầu có lợi hại tới mấy, hắn cũng không dám cược có thể bảo hộ mình một mực không bị loạn kiếm phân thây, vẫn cứ phải phản kích.
Giống như là cảm nhận được ý chí chiến đấu của hắn, Mị Ly không khỏi có chút động dung:
- Không thể không nói, tuy thực lực của ngươi thấp kém, nhưng ý chí lực thật sự rất cường đại, cường đại đến mức khiến ta cũng phải bội phục, chẳng trách ngươi có thể phá giải được ba phong ấn thiên địa nhân.
Tổ An phun ra một búng máu:
- Ngươi còn nhớ là ta phá ba phong ấn thiên địa nhân cho ngươi, ngươi chính là hồi báo ân nhân cứu mạng của mình như vậy ư?
Mị Ly thở dài một hơi:
- Vốn ta là không muốn giết ngươi, ai ngờ lại trúng 'Tương Phi Hồng Lệ', chỉ có thể mượn thân thể của thê tử ngươi, sau đó ngươi lại làm ra chuyện không thể tha thứ đối với ta, ta há có thể để ngươi còn sống trên đời.
Nói tới về sau mặt nàng hơi đỏ lên, cũng không biết là tức giận hay là xấu hổ.
Tổ An hô to oan uổng:
- Ta rõ ràng là đang thân thiết với lão bà của mình, làm chuyện thiên kinh địa nghĩa, ai bảo tự ngươi lén lút chạy vào, không ngờ ngược lại còn trách ta?
- Để ngươi chiếm tiện nghi rất lớn, trên trình độ nào đó cũng coi như báo đáp ơn cứu mạng của ngươi rồi, ngươi cũng coi như là được chết nhắm mắt.
Trong lòng Mị Ly thầm bực lắm, mình đường đường là hoàng hậu, đệ nhất mỹ nhân của đế quốc Đại Tần, dưới một người trên vạn người, không biết có bao nhiêu nam nhân vừa ngửi một chút mùi thơm dưới váy nàng đã nguyện ý trả giá bằng sinh mệnh, người này chiếm được tiện nghi như vậy còn không biết đủ à?
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +999!
Lúc này Tổ An mới biết, vì sao mỗi lần nữ nhân này xuống tay lại ác như vậy, thì ra chính bởi vì không chấp nhận được chuyện mình chiếm tiện nghi của nàng ta.
Trong lòng hắn cũng rất uất nghẹn, nếu là cưỡi thân thể của Mị Ly, vậy bị nàng đuổi giết cũng đành chấp nhận, nhưng đó rõ ràng là thân thể của lão bà Sơ Nhan mà!
Quả thực là thiệt to!
Hắn hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:
- Ngươi cho rằng ta có thể phá được tam đại phong ấn thiên địa nhân lại không có một số bản sự dưới đáy hòm sao?
Mi phượng của Mị Ly nhướn lên:
- Ồ, vậy ta cũng muốn kiến thức một chút.
Nàng quả thực có chút tò mò, người này rốt cuộc là làm thế nào mà phá được ba phong ấn thiên địa nhân, nàng cũng muốn thấy tu vi của hắn thấp đến vậy, rốt cuộc là dựa vào gì mới có thể hoàn thành một kỳ tích như thế.
Cả người Tổ An đều mà máu, cho dù thân thể run rẩy, giống như tùy thời đều có thể ngã xuống, nhưng vẫn kiên trì ngẩng đầu ưỡn ngực, thản nhiên nói:
- Thái A đã nhận ta làm chủ, vậy cùng ta hàng yêu phục ma, tái hiện thần thái uy đạo chi kiếm của ngươi ngày xưa.