Chương 286: Cường cường liên minh
Linh dược trong thiên hạ có ngàn ngàn vạn vạn, đều có tác dụng bất đồng, nếu muốn nhận biết toàn bộ, cần phải có tạo nghệ sâu đậm.
Phương Hành tự nhiên không phải thiên tài đan đạo gì, đơn giản là vì có Âm Dương Thần Ma Giám, đối với linh dược bình thường nhìn qua là biết, bất quá Phương đại gia không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng liền hù dọa cao thủ lai lịch thần bí kia, thừa dịp đối phương còn sững sờ, Phương Hành liền thuận lý thành chương đưa ra sự tình kết minh.
Tặc phỉ áo xanh giật mình nói:
- Tại sao ta phải kết minh với ngươi?
Phương Hành cười hắc hắc:
- Chỉ bằng thân thủ của ta, kết minh với ngươi không được sao?
Tặc phỉ áo xanh cười nói:
- Thực lực của ngươi quả thực không kém, bất quá ta cũng không cần kết minh với ngươi nha?
Phương Hành không giận, cười hắc hắc nói:
- Nhìn bộ dáng của ngươi, là đang tìm Tinh Thần Thảo gì đúng không?
Tặc phỉ áo xanh gật đầu nói:
- Đúng vậy, không chỉ Tinh Thần Thảo, ta đang tìm ba loại linh dược tuyệt tích đã lâu, ở trong Huyền Vực có rất nhiều linh dược tuyệt chủng xuất hiện, nên mới đến thử thời vận!
Phương Hành nói:
- Người tiến vào Huyền Vực này, ai không giống như châu chấu? Những nơi đi qua, không có một ngọn cỏ, nếu như ngươi tới muộn, muốn tìm ba loại thảo dược kia, sợ là phải cướp sạch mỗi người một lần? Chỉ bằng tốc độ rùa bò của ngươi, lúc nào mới có thể tìm được? Kết minh với ta lại bất đồng, bảo đảm tốc độ của ngươi tăng lên gấp 10 lần!
Tặc phỉ áo xanh nghe vậy, trong lòng nao nao, hình như hơi động tâm.
Phương Hành lại đầu độc:
- Ta cũng là đạo tặc, hơn nữa bằng bổn sự của hai chúng ta, ở trong Huyền Vực, ăn cướp không được chỉ sợ không nhiều lắm, hơn nữa có ta ở đây, tốc độ tra xét linh dược của ngươi sẽ tăng lên rất nhiều, khả năng tìm được ba gốc linh dược kia chẳng phải cũng gia tăng thật lớn?
Nói xong lời cuối cùng, mặt mày hắn hớn hở, kích động nhìn tặc phỉ áo xanh.
Ở trong Huyền Vực, cơ duyên vô số, nhưng nguy cơ cũng trùng trùng, trên cơ bản mỗi người đều tìm kiếm đồng minh, có rất nhiều ở trước khi tiến vào Huyền Vực thì đã kết minh, nói thí dụ như Đại Tuyết Sơn nhất mạch, Nguyên Sinh Liên và Kim Phù, cũng có một ít là sau khi tiến vào Huyền Vực mới kết đồng minh.
Mà tuy thực lực của Phương Hành không bình thường, lại không có tự đại đến mức cho rằng mình vô địch ở trong Huyền Vực.
Trên thực tế tai hoạ ngầm của hắn còn không ít, như Đạo Tử của Hoàng Phủ gia phát ngôn bừa bãi muốn bắt giết mình, đã trong lúc vô hình đẩy mình lên nơi đầu sóng ngọn gió, hôm nay còn ở ngoại vi Huyền Vực, tu sĩ thưa thớt, mình còn có thể ứng phó, nhưng sau khi xâm nhập Huyền Vực, tất cả Trúc Cơ cảnh của Nam Chiêm Bộ Châu đều sẽ hội tụ, số lượng nhiều giống như cá diếc sang sông, mình cũng khó bảo toàn tính mạng.
Dưới loại tình huống này, có được một đồng minh thực lực cường đại là sự tình tốt nhất.
Hết lần này tới lần khác lại có một tặc phỉ áo xanh đưa tới cửa, bổn sự của người này không nhỏ, ngay cả mình không thi triển Âm Dương Đại Ma Bàn cũng không có nắm chắc bắt được, hết lần này tới lần khác nhìn bộ dạng của hắn, tự hồ chỉ cảm thấy hứng thú với vài linh dược, đối với những linh dược khác lại không thèm để ý, đây không phải là đồng minh tốt nhất mà ông trời đưa đến sao? Nhất định phải kéo tới bên mình.
Cũng chính vì căn cứ vào loại cân nhắc này, mới không ngừng hoa ngôn xảo ngữ, khuyên bảo không sợ người khác làm phiền.
Tuy nói rõ thái độ là đầu độc, nhưng hết lần này tới lần khác hắn nói rất có lý, tặc phỉ áo xanh động tâm rồi.
- Kết minh cũng không phải không thể, nếu như ngươi có thể giúp ta tìm được ba gốc linh dược kia, tất nhiên sẽ không bạc đãi ngươi!
Tặc phỉ áo xanh nói rất chăm chú, xem ra ba gốc linh dược kia rất trọng yếu.
Phương Hành cười hì hì nói:
- Chút lòng thành mà thôi, ba gốc linh dược kia quy ngươi, những thứ khác quy ta, như thế nào?
Tặc phỉ áo xanh cười nói:
- Cũng được, những linh dược khác với ta mà nói không có tác dụng gì, bất quá chúng ta kết minh là kết thành cái dạng gì đây? Chỉ là liên thủ ăn cướp hay đồng mưu tranh đoạt cơ duyên của Huyền Vực?
Phương Hành cười nói:
- Có cơ duyên cùng một chỗ đánh, có dê béo cùng một chỗ làm thịt, lấy được chỗ tốt chia đều, như thế nào?
Khó được gặp phải một người tu vi ngang mình, lại có thực lực như thế, hắn cũng rất động tâm, không muốn chiếm quá nhiều tiện nghi.
Tròng mắt của tặc phỉ áo xanh xoay chuyển, đã rất động tâm, nhưng lại ra vẻ phong khinh vân đạm, chợt nhớ tới một sự kiện, nói:
- Chúng ta liên thủ, thì có chuyện phải sớm nói rõ ràng, ta ngoại trừ tìm kiếm ba gốc linh dược, còn tìm một tiểu hồn đản tên là Phương Hành, giáo huấn hắn một chầu, đến lúc đó ngươi giúp ta một tay chứ?
- Phương Hành?
Phương Hành ngây dại, sau nửa ngày chưa nói ra lời.
Cẩn thận đánh giá tặc phỉ áo xanh mấy lần, phát hiện vô luận là khí tức hay vẫn là thân hình đều rất lạ lẫm, tất nhiên không phải người quen.
Đã như vậy, người này muốn giáo huấn mình làm gì?
- Hắn đoạt đồ đạc của ngươi?
Phương Hành cẩn thận từng li từng tí hỏi.
Tặc phỉ áo xanh cười nói:
- Dù Phương Hành kia bổn sự rất lớn, cũng há có thể đoạt đồ đạc của ta?
- Vậy ngươi có cừu oán với hắn?
Phương Hành thử thăm dò tặc phỉ áo xanh.
- Không thù, ta thậm chí chưa thấy qua hắn!
Tặc phỉ áo xanh thở dài nói:
- Sao ngươi có biểu lộ như vậy, rất sợ hắn?
Phương Hành nói:
- Phương Hành kia rất lợi hại, lớn lên lại tuấn tú, ai nhẫn tâm giáo huấn hắn chứ!
Tặc phỉ áo xanh che miệng cười nói:
- Hắn có tốt như ngươi nói sao?
Phương Hành rất khẳng định gật đầu:
- Có, còn tốt hơn ta nói!
Tặc phỉ áo xanh nhẹ gật đầu:
- Mà thôi, đến lúc đó ta nhìn xem, nếu thật tốt như ngươi nói, đã sẽ hạ thủ nhẹ chút!
- Ngươi và hắn đến cùng có quan hệ gì?
Phương Hành cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm.
- Cái này không thể nói với người ngoài, ngươi cũng đừng hỏi, tóm lại ta đáp ứng kết minh!
Tặc phỉ áo xanh nhẹ giọng cười cười, giơ tay lên, trong lòng Phương Hành suy nghĩ một chút, cuối cùng cười hì hì, cùng đối phương vỗ tay ba cái.
Hắn cũng nghĩ ra, dù sao tặc phỉ áo xanh này không biết mình, không chút đề phòng kết minh với hắn, trước mượn lực lượng của đối phương, sau đó âm thầm thăm dò, nếu gây bất lợi cho mình, sẽ đột nhiên ra tay tiêu diệt.
Tặc phỉ áo xanh cũng không sinh nghi, cùng Phương Hành vỗ tay ba cái, liền lập minh ước, thương lượng chi tiết hợp tác.
Phương Hành tự nhiên sẽ không tiết lộ tính danh chân thật, chỉ nói mình là đệ tử của Đại Tuyết Sơn Phương Tiểu Cửu.
Lúc tặc phỉ áo xanh nói tên của mình, lại mỉm cười nói:
- Trong nước có cái gì?
Phương Hành khẽ giật mình nói:
- Con ếch?
Tặc phỉ áo xanh có chút im lặng:
- Ngoại ếch còn có cái gì?
Con mắt Phương Hành sáng ngời:
- Con rùa?
Tặc phỉ áo xanh triệt để bó tay rồi, cắn răng nói:
- Trong nước nhà ngươi chỉ có ếch và con rùa, không có cá sống sao?
Phương Hành mất hứng:
- Hứ, nguyên lai là cá chạch, ta còn tưởng là tên gì hay lắm...
Tặc phỉ áo xanh đã có chút hối hận sự tình kết minh, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu Ngư! Ta gọi Tiểu Ngư!
Phương Hành nói:
- Được rồi cá chạch, chúng ta đi thôi!
Nắm đấm của tặc phỉ áo xanh khanh khách rung động, trong lòng nghĩ vừa rồi sao mình không đánh thức thần thông kia ra ngoài chứ?
Sau khi kết minh với tặc phỉ áo xanh, con đường còn lại tự nhiên dễ dàng hơn rất nhiều.
Trên xe ngựa cắm đại kỳ, là tiêu chí rất dễ dàng kéo cừu hận.
Ven đường gặp phải thiên kiêu, phàm có chút thực lực, nhìn thấy xe ngựa đi qua đều ngấp nghé, cơ hồ mỗi đi không đến mười dặm, sẽ có người nhảy ra khiêu khích, mà đối với tất cả đối thủ, Phương Hành chỉ có một phản ứng, là đè nát chướng ngại vật đi tới, vô luận là ai, hết thảy quét ngang, đoạt sạch.
Mỗi đoạt một tu sĩ, tặc phỉ áo xanh chỉ kiểm tra thử xem, xem có ba gốc linh dược mình cần tìm hay không, nếu tìm được thì thôi, nếu tìm không thấy, thì nhìn cũng không nhìn, tất cả tiện nghi Phương Hành, có thể nói buôn bán lời bồn đầy bát tràn, ngắn ngủn ba ngày, đã đoạt được linh dược đủ hắn đột phá Trúc Cơ tầng ba, làm hắn cười không ngậm miệng được, cảm giác nơi đây chính là Thiên Đường...
Vấn đề thực sự có một ít, dù sao nơi này là ngoại vi Huyền Vực, phần lớn là cơ duyên chỉ đệ tử Linh Động cảnh mới có thể tranh đoạt, bởi vậy Phương Hành và tặc phỉ áo xanh chỉ nhìn chằm chằm các Hộ Đạo giả Trúc Cơ cảnh, sau đó dùng tính mạng uy hiếp, mới có thể cướp được Linh Động cảnh, kết quả của cách làm này chính là, tu sĩ không có Hộ Đạo giả may mắn, có Hộ Đạo giả đều thảm...