Lược Thiên Ký

Chương 301: Một phỉ canh giữ cửa ngõ

Chương 301: Một phỉ canh giữ cửa ngõ

Hàn Long Tử ở đâu nghĩ đến, lúc ấy mình nhất thời căm phẫn, ngăn đường của đệ tử Đại Tuyết Sơn kia một chút, tuy mình ăn phải lỗ vốn, nhưng cũng bị tiểu tử này ghi hận, vậy mà ở lúc này cản đường, muốn cướp cơ duyên của hắn?
Loại cảm giác này, thật giống như lúc trước lơ đãng đánh một con chó ghẻ ở ven đường, lại bị nó cắn một cái, vốn không để ở trong lòng, chỉ cần tìm cơ hội làm thịt nó là được, lại không nghĩ tới thời điểm mình nghĩ làm sao giết đối phương, nó đã tới ngăn ở cửa nhà, muốn cắn chết mình.
Loại cảm giác này… thật quá hoang đường, quá phẫn nộ, nghĩ hắn đường đường một trong Tây Mạc tứ kiệt, khi nào bị người bức bách qua như vậy?
Nếu đệ tử Đại Tuyết Sơn kia tiến vào lò đan, bằng thực lực cướp đi cơ duyên của mình thì thôi, hết lần này tới lần khác mình mạo hiểm bị đan vụ ăn mòn, từ trong tay một đám thiên kiêu đoạt được cơ duyên, hắn thật không nỡ giao ra.
Nhưng hết lần này tới lần khác hắn thật không có biện pháp, trải qua hỗn chiến, linh lực của hắn tiêu hao quá nhiều, hơn nữa lo lắng đan vụ ăn mòn, một mực không dám thở, lúc này khí tức trong cơ thể đục ngầu, căn bản không thể đánh với Phương Hành một trận.
- Hàn Long Tử đạo hữu, nếu ngươi không ra, thì nhường đường cho ba tỷ muội chúng ta!
Lúc này có thanh âm thanh thúy vang lên, là ba yêu tinh của Bắc Thần Sơn đến phía sau hắn.
Lò đan chỉ mở một khe hở, có thể cho một người ra vào, hắn ngăn ở cửa lò cãi nhau với Phương Hành, người phía sau liền không cách nào đi ra, Hàn Long Tử trong cơn giận dữ, vốn muốn mở miệng quát tháo, chợt nghĩ lại, ba yêu tinh của Bắc Thần Sơn này không dễ chọc, vạn nhất mình đắc tội các nàng, trước có tiểu ma đầu cản đường, sau có ba cái yêu tinh giáp công, vậy thì không dễ ngăn cản, không bằng tạm thời nhường đường cho các nàng, nếu bọn họ có thể làm cho tiểu ma đầu kia tránh đường, mình sẽ theo sau lưng các nàng, tùy thời cướp đường.
Nghĩ đến đây, thân hình hắn lóe lên, lui về phía sau ba trượng, tránh khỏi cửa lò, nữ tử váy xanh cười mỉm đi tới cửa ra vào, nhìn Phương Hành nói:
- Vị tiểu huynh đệ này quả nhiên là ý kiến hay, dễ dàng liền lấy được tài nguyên trong lò đan, so với chúng ta tiến vào quyết đấu sinh tử thì thoải mái hơn nhiều, tỷ tỷ ta thật vừa bội phục vừa ưa thích...
- Ai nha, đừng nói như vậy, ta sẽ đỏ mặt!
Phương Hành có chút ngượng ngùng nói:
- Các ngươi cũng muốn đi ra?
Nữ tử váy xanh cười cười, quyến rũ động lòng người:
- Đúng vậy, để cho chúng ta đi ra ngoài được không?
Đang khi nói chuyện, thanh âm lười biếng, sóng mắt dịu dàng, thật làm cho người nhìn không chịu nổi.
Mặt Phương Hành càng đỏ hơn, như có chút ngượng ngùng, thẹn thùng nói:
- ... Không được...
Nữ tử váy xanh nhất thời ngơ ngác, ngạc nhiên nói:
- Không được?
Phương Hành giống như tiểu thiếu niên thẹn thùng, nhưng ngoài miệng lại không hàm hồ:
- Đúng vậy, việc buôn bán nha, phải chú ý thành tín, giao một nửa chỗ tốt mới có thể ra, già trẻ không gạt, nam nữ không lừa, không giao chỗ tốt, ai cũng không thể ra!
Sắc mặt của nữ tử váy xanh nhất thời có chút khó chịu nổi, nghĩ thầm tiểu hỗn đản này dầu muối không tiến, vừa rồi mình bày mị nhãn xem như cho chó ăn, vô ý thức muốn nổi giận, do dự một chút, cuối cùng lại cười càng ngọt, nói:
- Nhưng ba tỷ muội chúng ta thực lực yếu ớt, không cướp được quá nhiều cơ duyên, tiểu huynh đệ ngươi xem như vậy được không, ta cho ngươi ba viên Tẩy Cơ Đan, ngươi thả chúng ta đi ra ngoài... Phải biết Hồng sư muội của ta rất thích ngươi, ta vốn còn muốn giới thiệu ngươi cho nàng, tuy Bắc Thần Sơn chúng ta ưa thích song tu thải bổ, nhưng Hồng sư muội lại còn chưa chạm qua nam nhân, hồng hoàn vẫn y nguyên...
- Thật đáng ghét, vậy mà dùng loại phương pháp này đến hấp dẫn ta...
Phương Hành cười hắc hắc, con mắt tỏa sáng, nước miếng cũng sắp chảy ra rồi.
Nhưng thời điểm nữ tử váy xanh nhẹ nhàng thở ra, cho rằng mình đã đả động tiểu hỗn đản kia, Phương Hành lại kiên định lắc đầu, tiếc hận thở dài nói:
- Bất quá vẫn không được, ta biết các ngươi lấy được một Tử Kim Hồ Lô, bên trong có lẽ có 15~16 viên Tẩy Cơ Đan, còn có hai hạt kim đan, ngươi chỉ cho ta ba viên Tẩy Cơ Đan thì không được, như vậy đi, hồng hoàn của Hồng sư muội tính một viên Tẩy Cơ Đan, như vậy ngươi vốn nên cho ta... tám viên Tẩy Cơ Đan, một viên kim đan, ta giảm cho ngươi một viên Tẩy Cơ Đan, lấy ra bảy viên Tẩy Cơ Đan, một viên kim đan đi...
Nữ tử váy xanh tái mặt, bờ môi run rẩy, một câu nói không nên lời.
- Sư tỷ, cùng hắn nói nhảm làm gì, chúng ta cùng một chỗ lao ra!
Sau lưng nữ tử váy xanh, nữ tử váy hoa tức giận truyền âm.
Nữ tử váy xanh nhíu mày trả lời:
- Tiểu tử này và Lệ Anh so chiêu cũng không rơi vào thế hạ phong, ba chúng ta luận đơn đả độc đấu, ai cũng không phải là đối thủ của hắn, hết lần này tới lần khác nơi đây chật hẹp, chỉ cho một người xông ra, ai có thể đánh lui tiểu tử này?
Nữ tử váy hoa nói:
- Vậy thì dùng độc!
Nữ tử váy xanh nói:
- Vừa rồi ta đã thi triển ba đạo Vô Ảnh độc, nhưng đều bị hắn hóa giải, kẻ này thần thức cường đại, dưới tình huống chính diện đối kháng, chúng ta thi triển Vô Ảnh độc căn bản không thể gạt được tai mắt của hắn...
Nguyên lai thời điểm nàng và Phương Hành cười cười nói nói, đã âm thầm sử dụng độc khí, loại độc chất này vô sắc vô vị, biến hoá ở trong gió, khó có thể phát giác, nhưng đều bị Phương Hành cười hì hì tránh được, như không có việc gì, điều này làm cho trong nội tâm nàng cảnh giác lên, minh bạch tiểu tử này thoạt nhìn không có chính hình, nhưng trên thực tế thần thức cường đại, không phải tu sĩ bình thường có thể so sánh.
Trong lúc nhất thời, tam nữ cũng có chút nôn nóng, đối mặt tiểu tử kia, thật đúng là thúc thủ vô sách.
Phương Hành thì dương dương đắc ý ôm hai tay, chờ đối phương tự động nhận thua, hôm nay cục diện như thế này, vội không phải là hắn, dù sao đối phương kéo dài một khắc, sẽ bị đan vụ ăn mòn một khắc, bọn hắn đi ra càng muộn, thực lực sẽ càng yếu, hôm nay hắn còn ước gì đối phương hao tổn càng lâu, đoán chừng lại hao tổn thêm một canh giờ, không cần mình động thủ, toàn bộ bọn hắn cũng sẽ gục xuống.
- Các ngươi ngăn ở chỗ này làm gì? Chờ chết sao?
Thời điểm tam nữ thúc thủ vô sách, đột nhiên một đạo thần niệm thô bạo quét qua, chấn tâm thần mọi người dao động.
Quay đầu nhìn lại, là Lệ Anh và Hàn Gia Tử đã tranh đoạt xong, cũng đi tới trước cửa lò, ba yêu tinh của Bắc Thần Sơn có chút kiêng kị Nam Cương Thái Tử, sợ hắn không phân tốt xấu ra tay với mình, vội vàng lách mình lui về phía sau, tránh khỏi thông đạo, để cho bọn hắn có thể chứng kiến thân ảnh của Phương Hành ngăn ở bên ngoài lò đan.
- Đệ tử Đại Tuyết Sơn kia ngăn ở cửa lò, muốn ăn cướp cơ duyên của chúng ta, không giao hắn sẽ không cho chúng ta đi ra ngoài!
Hàn Long Tử đoạt ở trước ba yêu tinh của Bắc Thần Sơn, thần thức chấn động, cáo tri Lệ Anh.
- Cái gì? Hắn nghĩ hay lắm!
Lệ Anh nghe vậy, nhất thời giận dữ, thần thức chấn động, thân hình vọt về phía cửa lò.
Quanh người tản mát ra quỷ khí lành lạnh, giống như Huyết Hải ngập trời, đánh thẳng ra phía ngoài.
- Ôi? Quỷ oa tử ngươi lại đùa nghịch uy phong rồi? Cút trở về cho ta!
Phương Hành vừa thấy Lệ Anh liền nở nụ cười, hai tay xoay tròn, vận linh lực toàn thân truyền vào Độc Cước Đồng Nhân Giáo, đập xuống một gậy.
Bành...
Lệ Anh uy thế ngập trời vọt tới, bị Phương Hành cứng rắn đập trở lại, đăng đăng đăng… lùi mấy chục bước.
- Oa nha nha, ngươi lấn ta lúc này vô lực, có bản lĩnh thả ta đi ra ngoài, đợi ta khôi phục linh lực, lại cùng ngươi phân sinh tử!
Lệ Anh khi nào nếm qua thiệt thòi như vậy, thần thức chấn động, gầm hét lên.
- Ngươi coi ta ngốc sao?
Phương Hành cầm Độc Cước Đồng Nhân Giáo, cười nói:
- Nói cho các ngươi biết, hôm nay ta ăn chắc các ngươi, ai bảo các ngươi thoạt nhìn giống như chó dữ đoạt phân lao vào, đi vào dễ đi ra khó, hôm nay ta đặt lời ở chỗ này, không giao ra một nửa cơ duyên, thì ở trong đó chơi đi, muốn phân sinh tử? Vậy cũng phải chờ ngươi đi ra rồi nói sau!
Lời này làm các thiên kiêu ở trong lò đan giận sôi lên.
Nếu bàn về thực lực chân chính, Phương Hành thật không nhất định có thể ngăn được các thiên kiêu, trừ khi thi triển Âm Dương Đại Ma Bàn trực tiếp giảo sát, dù sao những người này đều là thiêu kiêu Trúc Cơ cảnh của bốn Vực, nhưng hết lần này tới lần khác ở thời điểm này, bị hắn ngăn trong lò đan, không có biện pháp a.
Ở trong lò đan đại chiến, hôm nay linh lực của bọn hắn đã tiêu hao rất lớn, hơn nữa một mực bế khí chống cự đan vụ, lúc này khí tức trong cơ thể đục ngầu, thật là đã đến cực hạn, có thể phát huy ra thực lực không tới một nửa.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Phương Hành thảnh thơi vui cười, nhưng người ở bên trong lại gấp đến chảy mồ hôi lạnh.
Trong ba yêu tinh của Bắc Thần Sơn, nữ tử váy hồng nhỏ nhất đã có chút chống đỡ hết nổi, sắp ngăn không được đan vụ, nữ tử váy xanh thấy vậy, liền hung hăng cắn răng, thấp giọng nói:
- Mà thôi, sư muội ta đã sắp không chịu được, các ngươi thích làm như thế nào thì làm, ta muốn đi ra ngoài, không phải là một nửa cơ duyên sao? Cho hắn là được...
Nàng phát hiện, ba tỷ muội mình ở phương diện dùng độc là hảo thủ, nhưng luận tu vi và căn cơ, lại không bằng mấy người khác, thực tế là tiểu sư muội của mình đã sắp chống cự không nổi đan vụ ăn mòn, nếu thật đợi đến lúc nàng mất đi tri giác, nói không chừng mấy người chung quanh sẽ có người ra tay với các nàng trước, nếu như vậy, còn không bằng lấy ra một viên kim đan cho đối phương.
- Chậm đã!
Nhưng lúc này, Hàn Long Tử đột nhiên truyền âm, trong ánh mắt hàn mang lập loè.
- Chúng ta bị tiểu ma đầu Đại Tuyết Sơn kia giam lỏng, không giao cơ duyên thì không ra được, không bằng chúng ta tạm thời kết thành liên minh, theo như hắn nói, tất cả giao một nửa cơ duyên, sau khi ra ngoài, mọi người cùng nhau hợp lực giảo sát hắn? Hừ, chắc hẳn các ngươi cũng lưu ý đến, tiểu tử này thông qua tu sĩ Linh Động cảnh hắn che chở, chiếm được không ít cơ duyên trong Tiên Viên, sau khi đánh chết hắn, hắn từ trong tay chúng ta đoạt đi cơ duyên tất cả quy nguyên chủ, linh dược tiên thảo kia, thì mấy người chúng ta chia đều, các ngươi thấy thế nào?
Nữ tử váy hoa nghe vậy, lập tức nói:
- Cũng chỉ có biện pháp này, chúng ta ở trong lò đan tiêu hao quá lớn, trước khi khôi phục linh lực, đơn đả độc đấu sợ rằng không chiếm được tiện nghi, nhưng nếu liên thủ, dù thực lực bây giờ chỉ có một nửa bình thường, cũng có thể hợp lực giảo sát tiểu tử kia...
Mấy người thấp giọng thương lượng, phát hiện bây giờ cũng chỉ có biện pháp này, thế là đều đáp ứng.
- Ngươi muốn cướp cơ duyên của chúng ta đúng không? Tốt, chúng ta cho ngươi!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất