Chương 326: Tiên Kiếm tặng Linh Vân (thượng)
Nguyên lai quần tu đánh Kiếm Trủng, ba bộ Hỏa Vân, Đãng Vân, Hắc Chiểu tự nghĩ không cách nào ngăn cản, nên cũng không ngốc, dĩ nhiên buông tha cho tử chiến, lệnh một đám thuộc hạ ở cửa cốc giữ gìn trận pháp, kéo dài thời gian các tu sĩ đánh vào Kiếm Trủng, ba người thì thoát thân ra, muốn lấy thân làm hộp, mang đi ba Kiếm Thai, tiến vào chỗ sâu trong Huyền Vực giao cho Hoàng Phủ Đạo Tử.
Đối với bọn họ mà nói, cái này cũng cần trả giá thật lớn, trước dẫn Kiếm Thai vào trong cơ thể, cuối cùng lại tách ra, sẽ nghiền nát Đạo Cơ của bọn hắn, tu vi rớt xuống ngàn trượng, thậm chí còn không bằng Linh Động cảnh bình thường, có thể nói là phế nhân, chỉ bất quá bọn hắn lại không có lựa chọn khác, nếu như mất năm Tiên Kiếm Thai, tình cảnh của bọn hắn sẽ thảm hại hơn.
Dùng thực lực của ba người bọn họ, tối đa chỉ có thể mang đi ba thanh Kiếm Thai mà thôi, chỉ có điều năm thanh Kiếm Thai là một bộ, chỉ cần Hoàng Phủ Đạo Tử có ba đạo, thì có thể suy diễn ra hai thanh Kiếm Thai khác ở đâu, không lo tìm không được.
Thiếu bộ thủ của Hỏa Vân, Đãng Vân, Hắc Chiểu phản ứng cũng không chậm, làm việc không thể bảo là không cẩn thận, vừa thấy các tu sĩ thế lớn, liền bỏ qua ý niệm phòng thủ tử chiến, quyết ý mang theo Kiếm Thai đào tẩu, lại không nghĩ tới hết thảy đều bị Phương Hành nhìn thấy.
Phương Hành cũng không ngăn cản động tác của ba người bọn họ, cùng Kim Ô liếc nhau, đều minh bạch tâm tư của đối phương.
Ngu ngốc mới đi ngăn cản bọn hắn, chờ bọn hắn suy yếu kiếm tiện nghi, đây mới là chính đạo nha!
Ôm loại giác ngộ này, một người một chim trốn ở trong kẽ nứt không dám lên tiếng, ngay cả Phương Hành cũng chỉ lặng lẽ phóng ra một tia thần niệm yếu ớt, dưới tình huống không kinh động ba người kia quan sát động tĩnh bên ngoài.
Chỉ thấy chung quanh tế đàn, đang có ba quái vật đứng thẳng, rõ ràng đều là Yêu thú, một cái thân thể to lớn, tu vi Trúc Cơ tầng ba, sau lưng mang áo choàng màu đỏ, mặc hỏa giáp đỏ thẫm, chân đạp Dung Nham Chiến Ngoa, tuy thân thể nhân loại, đầu lại giống như thú, cực kỳ dữ tợn, từ cách ăn mặc, chắc hẳn là Hỏa Vân Bộ thiếu bộ thủ.
Cái thứ hai vóc người cao gầy, mặc áo xám, Trúc Cơ tầng hai, nhìn kỹ lại, áo xám lại do lông vũ dệt thành, thân người đầu ưng, tất nhiên là Đãng Vân bộ thiếu bộ thủ.
Mà cái thứ ba thì bộ dáng quái dị nhất, nửa khúc trên thân người, nửa khúc dưới cuộn thành một đoàn, giống như xà mà không phải xà, giống như trùng mà không phải trùng, ngay cả nửa người trên hóa thành hình người cũng không bình thường, cái cổ vừa mảnh vừa dài, đầu nhọn cổ quái, mà ở trên cổ thì quấn vài đồ vật giống như dây leo, nhìn kỹ lại, vậy mà cũng là đầu.
Có năm cái đầu quái dị quấn ở trên cái đầu giữa nhất, nhìn một cái liền khiến người buồn nôn.
Không cần đoán cũng biết, người này nhất định là Hắc Chiểu Bộ thiếu bộ thủ có huyết mạch Cửu Đầu Trùng.
Thấy ba gia hỏa kia niệm bí chú, bắt đầu dẫn Kiếm Thai nhập vào cơ thể, Phương Hành âm thầm chuẩn bị kỹ càng, trong ba thiếu bộ thủ, Hỏa Vân Bộ thiếu bộ thủ lựa chọn Kiếm Thai màu đỏ, Đãng Vân bộ thiếu bộ thủ lựa chọn Kiếm Thai màu vàng, Hắc Chiểu Bộ thiếu bộ thủ lựa chọn Kiếm Thai màu tím, sau đó ba người đồng thời ăn một giọt huyết dịch, vận chuyển thần thức đánh vào tế đàn.
Không lâu sau, tế đàn đồng thời chấn động, khí tức xung thiên, ba thanh Kiếm Thai vậy mà thuận lợi bị bọn hắn thu phục, nhìn đến đây, trong lòng Phương Hành hiểu ra, Hoàng Phủ Đạo Tử vì đồng thời thu năm Kiếm Thai, nên khi phát hiện Kiếm Thai vẫn không có lấy, nhưng chắc nghiên cứu rất nhiều, hắn thân là Đạo Tử của Hoàng Phủ gia, bên người có không ít dị sĩ, nghiên cứu năm tế đàn thấu triệt, không phải mình có khả năng bằng được.
Nhìn ba thiếu bộ thủ thu Kiếm Thai quá trình thuận lợi như vậy, là biết Hoàng Phủ Đạo Tử đã nghiên cứu cực kỳ thấu triệt.
Chỉ là không biết quy đản của Hoàng Phủ gia kia, đến cùng vì chuyện trọng yếu gì, vậy mà ngay cả năm đạo Tiên Kiếm Thai cũng vứt không để ý, ngược lại dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào hạch tâm Huyền Vực, đại khái là có cơ duyên mình không biết.
Nói cho cùng, ở trong Huyền Vực tranh đoạt cơ duyên, tin tức cũng cực kỳ trọng yếu.
Những tin tức này nguồn gốc từ Đông Thắng Thần Châu, trong mấy trăm năm, dần dần truyền lưu bốn Vực, được tu sĩ Nam Chiêm Bộ Châu sưu tập, truyền cho hậu bối, nhưng không thể nghi ngờ tin tức của Hoàng Phủ gia là nhiều nhất.
- Động thủ...
Thấy ba thiếu bộ thủ vừa dung hợp Kiếm Thai, sắc mặt đều khó coi, như ra sức áp chế Kiếm Thai, Phương Hành cảm thấy cơ hội đến, hét lớn một tiếng, dẫn đầu nhảy ra kẽ nứt, sau khi hiện thân liền không lưu tình, trực tiếp thi triển thần thông Âm Dương Đại Ma Bàn, một tay hóa âm, một tay hóa dương, đánh về phía Hỏa Vân thiếu bộ thủ.
Lúc này hắn đã trải qua đại chiến ở Loạn Thạch Cốc, tuy có Kim Đan bổ sung linh lực, nhưng thân thể gánh nặng rất lớn, nhìn như hành động bình thường, trên thực tế thân thể đã suy yếu đến cực điểm, đây cũng là nguyên nhân hắn lựa chọn đánh lén ba người, vì nếu chính diện đối kháng, phần thắng của mình không nhiều lắm, ngược lại có khả năng chết ở trong tay ba người bọn họ.
Lúc này vừa ra tay, liền vận chuyển tất cả linh lực còn sót lại, muốn dùng Âm Dương Đại Ma Bàn khắc địch.
Cùng lúc đó, Đại Kim Ô cũng nhanh chóng lao ra, hóa thành kim quang đánh thẳng về phía Hắc Chiểu Bộ thiếu bộ thủ.
Đây cũng là hai người bọn họ thương lượng, Phương Hành và Kim Ô phối hợp tốt không chê vào đâu được.
- Tiểu tặc kia ở đây...
Ba thiếu bộ thủ thấy có người từ trong kẽ nứt chui ra, ra tay với bọn hắn, nhất thời kinh hãi quát chói tai, muốn nhảy lên phòng ngự, nhưng Phương Hành đến quá nhanh, bọn hắn vừa thi triển pháp thuật, Âm Dương Đại Ma Bàn đã thành hình, tuy Phương Hành thi triển Âm Dương Đại Ma Bàn yếu nhất từ trước tới nay, nhưng tính chất của thần thông còn đó, uy lực vãn rất huyền diệu.
Ba thiếu bộ thủ vừa mới thi triển ra linh lực, liền bị lực lượng vô hình của Âm Dương Đại Ma Bàn dẫn dắt, không cách nào khống chế được bay về phía Âm Dương Đại Ma Bàn, Âm Dương Đại Ma Bàn xoay chuyển nửa vòng, sau đó ngược lại, thần quang bắn tung toé về phía ba người, ba thiếu bộ thủ kinh hãi, không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể lớn tiếng gào thét, lại dùng nhục thân cường hoành chống cự thần quang.
Bành bành bành...
Ba thiếu bộ thủ đồng thời ngã bay ra ngoài, đâm vào trên vách tường đại điện.
Cùng lúc đó, Kim Ô cũng đã đến, yêu khu va chạm, coi mình trở thành binh khí, bành bành bành… lại đụng ba thiếu bộ thủ bay lên cao, người còn ở trên không trung, cũng đã miệng lớn phun máu, đứt quãng gầm lên.
Phương Hành thì nhanh chóng lao tới, trong tay xuất hiện ba tấm Định Thần Phù.
Đây là một loại phù triện cao cấp, dán ở trên trán tu sĩ là có thể khóa thần thức, hiệu quả tỉ lệ nghịch với tu vi của người bị giam cầm, chỉ có điều bảo bối trong tay Phương Hành, trên cơ bản đều không giống người thường, ba tấm Định Thần Phù này đều là vật phi phàm, một khi dán lên, hiệu quả sẽ cực kỳ kinh khủng.
Biểu lộ phẫn nộ của ba thiếu bộ thủ vẫn còn ngưng kết ở trên mặt, người đã bị định trụ, động tác bất động.
Bất quá trải qua vận tác kịch liệt, khóe miệng của Phương Hành cũng chảy ra máu tươi, trước đây hắn luân phiên đại chiến, phải ăn Kim Đan bổ sung linh khí, kì thực trong cơ thể đã có ám thương, chịu không được giằng co quá lớn.
- Ha ha, cái phối hợp này, lão Kim, ta thật là càng ngày càng thích ngươi...
Đối với thương thế của mình, Phương Hành không thèm để ý, lấy tay gạt đi vết máu, mừng rỡ kêu lên.
- Hứ, tuy Kim gia thích nhân loại, nhưng thích cô nàng ngực lớn chân dài... Ngươi đừng có ý đồ với ta...
Một người một Kim Ô đánh lén thành công, cả hai cực kỳ hưng phấn, xông về phía ba thiếu bộ thủ.
Đang lo không có cách lấy năm thanh Kiếm Thai, ba người này lại chủ động đưa tới cửa, này không phải là hộp kiếm có sẵn sao?
Kim Ô cực kỳ thống hận Bát Bộ Yêu Chúng, đề nghị trực tiếp tiêu diệt ba người bọn họ, Phương Hành lại nói:
- Chúng ta vốn không có cách nào mang đi năm thanh Kiếm Thai, ba người này không phải hộp kiếm có sẵn sao? Mang bọn hắn đi, lại nghĩ biện pháp tách Kiếm Thai!
Nói xong cưỡng ép cho ba người ăn Quy Tức Đan, coi như hộp kiếm thu vào trong túi trữ vật.
- Ngươi xem, ta biết ngay người này khẳng định ở đây...
Đang bề bộn, lại có một thanh âm ai thán, Phương Hành và Kim Ô kinh hãi, vội vàng quay đầu, chỉ thấy tặc phỉ áo xanh cười mỉm đứng ở cửa điện, bên cạnh nàng là Hứa Linh Vân biểu lộ có chút bất đắc dĩ, tặc phỉ áo xanh cũng rất khó lường, mang theo Hứa Linh Vân lặng yên tiến vào, vô thanh vô tức, thậm chí ngay cả Phương Hành và Kim Ô cũng không có sớm cảm ứng được.
Đang làm chuyện xấu, bị người bắt gặp không khỏi có chút ngượng ngùng, Phương Hành cười hắc hắc:
- Các ngươi làm sao cũng tới rồi ?
Tặc phỉ áo xanh có chút bất đắc dĩ nói:
- Chúng ta không đến, phải cùng những người kia đánh đại trận Kiếm Trủng sao? Vừa rồi chỉ thấy khói đen, không thấy ngươi lộ diện, ta liền cảm thấy có chút nghi hoặc, cẩn thận suy nghĩ tính tình của ngươi, liền đoán được tám chín phần mười ngươi lại ra ý đồ xấu gì, liền từ giao lộ tây bắc phá giải trận pháp tiến vào, mới bắt được chân tướng của ngươi!
- Ngươi cũng có thể phá giải trận pháp?
Phương Hành có chút hồ nghi nhìn tặc phỉ áo xanh, cảm giác ngoài ý muốn.
Hoàng Phủ gia bố trí đại trận ở xung quanh Kiếm Trủng cũng không phải dễ dàng phá giải như vậy, các tu sĩ cưỡng ép đánh phá đại trận, thẳng đến lúc này còn chưa đánh vào được, tuy có người không ngừng thôi động trận pháp chống lại, nhưng có thể thấy được trận pháp của Hoàng Phủ gia rất mạnh, coi như mình có thể phá giải đại trận, cũng là mượn nhờ Âm Dương Thần Ma Giám dò xét tám cửa, cộng thêm Kim Ô suy tính.
Nhưng tặc phỉ áo xanh có thể hời hợt phá giải trận pháp của Kiếm Trủng, quả thực để cho người ta khiếp sợ.
Tặc phỉ áo xanh thấy ánh mắt Phương Hành hơi có chút kinh ngạc, trong nội tâm đắc ý nói:
- Rốt cục làm tiểu thổ phỉ ngươi bội phục ta một lần, ta cho ngươi biết, bản cô... bổn đại gia là trận pháp, khí pháp, đan pháp kiêm tu, được xưng tam pháp kỳ tài...
Ba pháp kiêm tu?
Phương Hành nghe vậy, trong nội tâm có chút khiếp sợ, lúc trước tặc phỉ áo xanh và hắn đấu pháp, dưới tình huống không thi triển Âm Dương Đại Ma Bàn, thực lực của hai người khó chia trên dưới, có thể thấy được tạo nghệ thuật pháp rất sâu, hôm nay nghe nàng nói như vậy, thuật pháp còn không phải phương diện nàng am hiểu nhất, trận pháp, khí pháp, đan pháp mới là chủ tu, trong ba pháp này, mỗi một đạo đều cần người tốn hao tinh lực rất lớn đi nghiên cứu, ngay cả hắn cũng chỉ nghiên cứu thuật pháp, không rảnh quan tâm cái khác.
Nói như vậy, tặc phỉ áo xanh này thật đúng là thiên phú kỳ tài.
Bất quá ngoài miệng là tuyệt đối không phục người, liếc mắt nói:
- Rất giỏi sao? Ta cũng đi vào được!
Tặc phỉ áo xanh nghe hắn khinh bỉ, biết hắn là cố ý chọc giận người, nên chỉ cười mỉm, không có cãi lại.
Phương Hành cũng không quan tâm cái này, cười nói:
- Linh Vân sư tỷ đến vừa vặn, năm đạo Tiên Kiếm Thai này, tỷ chọn một đạo đi!
- Ta?
Hứa Linh Vân có chút khiếp sợ:
- Chọn Tiên Kiếm Thai?