Chương 368: Ra đề mục
Tứ nữ ngồi vào chỗ của mình, giống như bốn đóa hoa đào kiều diễm tươi đẹp, làm các tu sĩ tâm ngứa khó chịu.
Tu sĩ ngồi ở bên người Phương Hành hưng phấn đến cái trán chảy ra một tầng mồ hôi, rung đùi đắc ý nói:
- Tuyệt sắc bực này, thật là nhân gian hiếm thấy, nếu như được làm bạn một đêm, ngay cả Đại Đạo tu hành cũng có thể ném ra một bên, lúc này đây Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh, Chu Lô Vi ta bất cứ giá nào cũng phải lấy được một tấm, bất quá phải cướp cái của ai đây? Long tộc Vương Nữ, sợ là không dễ đoạt...
Nghe hắn lầm bầm, Phương Hành cũng có chút tò mò, thăm dò hỏi:
- Cái gì là Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh?
Chu Lô Vi nhìn Phương Hành một cái, cười khẽ nói:
- Điều này cũng không biết? Hỏi người khác đi!
Vừa rồi hắn bị Phương Hành mắng, tăng thêm trong nội tâm cũng có chút chướng mắt Phương Hành, tự nhiên không có hảo ý.
Phương Hành nghe xong lại trừng mắt, thấp giọng nói:
- Con mẹ nó, muốn chết phải không?
Nói xong vận chuyển nắm đấm, một bộ hung ác, làm cho Chu Lô Vi hoảng sợ, nghĩ thầm nếu như mình động thủ, cũng không phải đối thủ của dã nhân kia, vội vàng uy hiếp nói:
- Nơi này là Lưu Ly Cung của Long Nữ, ngươi dám động thủ sao?
Phương Hành cười hắc hắc, con ngươi đảo một vòng nói:
- Được, ta không đánh ngươi ở chỗ này, bất quá ngươi cũng không thể mỗi ngày ở trong Lưu Ly Cung, hắc hắc, chờ Hồng Hồng đại hội kết thúc, mỗi ngày chờ ngươi, làm không chết ngươi thề không bỏ qua!
Uy hiếp quang minh chính đại như vậy, dọa Chu Lô Vi đổ mồ hôi lạnh, hắn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, bối cảnh tông môn cũng không lên được mặt bàn, nếu không cũng không ngồi ở vị trí gần cửa điện, lần này tới Hồng Hồng đại hội, chỉ là muốn thông qua nhập màn chi tân mưu một cơ hội tốt mà thôi, hôm nay giường còn chưa lên, đã gây ra cường địch, này chẳng phải lỗ lớn?
Tâm đã có ý hối hận, cảm giác không nên trêu chọc tiểu hỗn đản này.
Phương Hành nhìn ra hắn có chút sợ hãi, cười hắc hắc nói:
- Sợ rồi sao? Miệng còn cứng không?
Chu Lô Vi thấy thế, ngượng ngùng cười nói:
- Đạo hữu quá nóng tính, chỉ đùa một câu cũng có thể làm ngươi tưởng thật, ngươi muốn hỏi cái gì, ta tự nhiên sẽ không dấu diếm, Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh kia, giống như tú cầu do Vương Nữ và ba vị Tiên Tử ném ra, bốn người mỗi người một tấm. Chỉ cần lấy được lệnh này, sẽ được hưởng thụ ba ngày cá nước thân mật...
- Nguyên lai là chìa khóa lên giường...
Phương Hành suy nghĩ thoáng một phát, lại nói:
- Làm sao đoạt lệnh bài kia? Ra tay đánh nhau sao?
Chu Lô Vi cười nói:
- Nếu đấu pháp đoạt Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh, thì cần gì phải phiền toái như vậy? Ai tu vi cao mời ai chẳng phải xong? Huống hồ Vương Nữ và ba vị Tiên Tử cũng không phải kỹ nữ ở phàm tục, cho phép người tranh đến đoạt đi. Bởi vậy Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh, trên thực tế là do Vương Nữ và ba vị Tiên Tử ra đề mục, sau đó chúng ta bằng bản sự tranh phong, đấu pháp cũng tốt, luận đạo cũng được, thậm chí ngâm thơ hoặc cởi quần so tiểu huynh đệ lớn nhỏ cũng có thể, đều là theo tâm ý của bốn vị Tiên Tử...
- So “chim” lớn nhỏ?
Phương Hành ngẩn ngơ, cúi đầu nhìn nhìn, cười nói:
- Vậy các ngươi còn so cái rắm?
- Khục khục!
Kim Ô ho nhẹ, móng vuốt cầm chén rượu lên, thần sắc ngạo nghễ, uống một hơi cạn sạch.
Phương Hành nhất thời một đầu hắc tuyến, quát lên:
- Nhân tộc chúng ta so tiểu huynh đệ lớn nhỏ, ngươi chen náo nhiệt cái gì?
- Hắc hắc...
Kim Ô khinh bỉ nhìn Phương Hành và Chu Lô Vi đang ngơ ngác, một bộ khinh thường cùng ngươi biện giải.
Phương Hành mặc kệ nó, tiếp tục hỏi Chu Lô Vi, nghe ngóng quy tắc của Hồng Hồng đại hội không sai biệt lắm. Nhưng lại biết rõ, Hồng Hồng đại hội này có tất cả mười ngày, mỗi ba ngày một vị Tiên Tử sẽ ban bố một tấm Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh, để người tranh đoạt, người đoạt được thì có thể thị tẩm ba ngày, ngày cuối cùng thì tất cả mọi người cùng một chỗ nâng ly, hoan tận tan cuộc.
Thời điểm mình đến, là ngày đầu tiên của Hồng Hồng đại hội, nói cách khác, tấm Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh đầu tiên, cũng sẽ ở ngày hôm nay phát ra, mà tấm thứ nhất kia, cũng chính là tấm mọi người coi trọng nhất, dù sao mấy tấm sau, không khỏi có chút cảm giác mang giày cũ của người khác, tấm thứ nhất không giống, chẳng những được chú ý nhất, hơn nữa có thể cho người khác mang giày cũ.
Hơn nữa ví dụ người thứ nhất lấy được lệnh bài, cùng Long Nữ vui vẻ liên tiếp mười ngày không đổi người cũng không ít, hơn nữa sau khi đoạt được tấm thứ nhất, chỉ cần mình còn sức, đằng sau cũng có thể đoạt chơi tiếp.
Hỏi rõ ràng quy củ, Phương Hành liền cân nhắc, dựa theo phương pháp Liên Nữ nói với hắn, hắn phải tận lực lấy mấy tấm Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh mới được, chỉ không biết bốn yêu tinh sẽ ra đề mịc gì, vạn nhất không phải cởi quần so lớn nhỏ, chỉ sợ mình không có nắm chắc tất thắng, hết lần này tới lần khác Đại tiểu thư nói pháp môn kia, lại không thể cưỡng bức, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Thời điểm Phương Hành nghe ngóng quy tắc của Hồng Hồng đại hội, Long Nữ dịu dàng đứng lên, tự nhiên cười nói, lập tức cả sảnh đường yên tĩnh, tất cả mọi người ngẫng mặt lên, ánh mắt nhìn Long Nữ chằm chằm, biết Hồng Hồng đại hội chính thức bắt đầu.
- Đa tạ chư vị đến tham gia Hồng Hồng đại hội, bất quá năm nay Hồng Hồng đại hội có chút bất đồng, ta có ba vị hảo tỷ muội của Bắc Thần Sơn Đa Tình Đạo tới chơi, theo như đạo đãi khách mà nói, ta làm chủ nhân không tiện đoạt với các nàng, Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh này, trước do các nàng đến phát, đợi các nàng chọn lựa xong, ta lại đến tìm lương tế ba ngày của ta!
Long Nữ nói xong, giơ lên chén rượu mời, các tu sĩ phía dưới nhất thời kêu lên hoan hô.
Phương Hành cực kỳ thích tràng cảnh này, cũng giơ chén rượu lên hô to:
- Tốt...
Sau khi Long Nữ dứt lời, đảo đôi mắt đẹp, nhìn về phía Đại sư tỷ trong Bắc Thần Sơn Tam Yêu, trầm thấp cười nói:
- Hồng Nhan muội muội, phía dưới liền giao cho ngươi, nhìn ngươi chọn cả buổi, không biết có vừa ý ai chưa?
Đại sư tỷ gọi Hồng Nhan Tiên Tử mỉm cười nói:
- Ngược lại là có mấy người hợp ý, vẫn là ở chỗ tỷ tỷ tốt nhất, thiệp mời vừa để xuống, vô số tu sĩ đều đến cổ động, đâu giống như Bắc Thần Sơn chúng ta, môn phái chung quanh đều xem chúng ta như độc xà mãnh thú, lệnh cưỡng chế môn hạ đệ tử tuyệt đối không thể giao lưu với chúng ta, đều nói chúng ta là Ma môn, muốn chúng ta tới Tây Ngưu Hạ Châu ở cho khuất mắt!
Long Nữ cười nói:
- Pháp môn của Đa Tình Tông các ngươi thực quá bá đạo, không chỉ lấy dương tinh của người, còn đoạt tu vi, tự nhiên bị người cừu thị, lúc này đây ở chỗ ta, các ngươi cần phải tiết chế, lấy chút ít dương tinh, đoạt chút ít tu vi cũng không có gì, nhưng nếu làm ra nhân mạng, chiêu bài Hồng Hồng đại hội của tỷ tỷ ta sẽ bị đập phá!
Hồng Nhan Tiên Tử cười nói:
- Tỷ tỷ yên tâm, muội muội hiểu được!
Dứt lời, quay đầu nhìn thoáng qua hai sư muội, thời điểm quét qua Tam sư muội Thanh Nhan cúi thấp đầu không nói lời nào, lại tựa hồ như nghĩ tới điều gì, nhìn Long Nữ nói:
- Ngân Châu tỷ tỷ, tuy nói trưởng ấu tự động, bất quá Thanh Nhan tiểu sư muội vừa mới tu thành Đa Tình Quyết không lâu, còn là thể một hoàn bích, không bằng lúc này cho nàng chọn trước?
Long Nữ tự nhiên sẽ không phản đối, mỉm cười đáp ứng, đợi Thanh Nhan ra đề mục.
Thanh Nhan lại tựa hồ có chút không vui, cắn môi, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Đa Tình Tông Nhị sư tỷ Bích Nhan thấy, liền cầm tay của nàng, thấp giọng khuyên mấy thứ gì đó, Thanh Nhan rốt cục vẫn phải ngẩng đầu lên, ánh mắt quét qua mọi người, khẽ cắn môi, lấy ra tám trận kỳ, từng cái quăng về phía đất trống trong đại điện, không bao lâu trận kỳ cắm đầy đất, khói tím lượn lờ, lại hóa thành một trận pháp, để cho người nhìn không ra sâu cạn.
Thanh Nhan Tiên Tử nói:
- Muốn chạm ta, ít nhất cũng phải qua trận pháp này mới được!
Các tu sĩ nghe vậy đều khẽ giật mình, trước khi tới đã nghe nói qua các loại đề mục bất đồng, ngay cả cởi quần so lớn nhỏ cũng tính toán bình thường, lại chưa thấy qua đọ sức phá trận, dù sao mọi người tới là lên giương, ngươi chọn người cường đại cũng tốt, tháo vát cường tráng cũng tốt, tuấn mỹ tiêu sái cũng tốt, chọn người giỏi trận pháp làm gì?
Thanh Nhan cũng không nói chuyện, cắn môi, nhìn các tu sĩ kinh ngạc ở phía dưới, chỉ là không mở miệng.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí lộ ra có chút xấu hổ.
Long Nữ thấy thế, mỉm cười nói khẽ:
- Bích Nhan muội muội vẫn là thân hoàn bích, tiện nghi đám súc sinh các ngươi, da mặt nàng mỏng, ra đề mục khó chút ít cũng bình thường, các ngươi đều là nhân vật kiệt xuất, lại không ai có thể phá được trận pháp này sao? Ngao Ngân Châu ta không nghỉ tới, người được mời tới tham gia Hồng Hồng đại hội, sẽ là một đám phế vật như thế!
Những lời này, nửa kích nửa khích lệ, lập tức dẫn động không ít người hưởng ứng, một tu sĩ tự nghĩ khó có thể đoạt được Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh của Long Nữ, lại có vài phần tạo nghệ ở trận pháp đứng lên, thanh âm sáng sủa đi tới trước pháp trận, nhìn Long Nữ và Thanh Nhan Tiên Tử lộ ra dáng tươi cười tự xưng là phong lưu tiêu sái, có chút cúi người hành lễ, sau đó bước vào trong trận pháp.
Thời điểm hắn nhìn mình cười, gương mặt của Bích Nhan vẫn mất hứng lạnh lùng, không có chút đáp lại.
Hồng Nhan và Bích Nhan thấy thế, đều cảm thấy có chút xấu hổ, thấp giọng nhìn Long Nữ giải thích:
- Mặc dù tiểu sư muội là truyền nhân của sư tôn chúng ta, học được chân lý của Đa Tình Quyết, nhưng bởi vì pháp môn chưa thành, lại luôn ở trong sơn môn, tuy là đệ tử Đa Tình Tông, nhưng đến bây giờ ngay cả nam nhân cũng chưa thấy qua mấy người, trước cùng nàng nói những sự tình này, còn không quá mâu thuẫn, hôm nay chuyện tốt tới gần, lại có chút ngượng ngùng, đại khái là da mặt mỏng, nhưng chỉ cần bước ra bước đầu tiên sẽ tốt, mong trưởng công chúa thứ tội...
Long Nữ mỉm cười, từ chối cho ý kiến nói:
- Cuối cùng phải xem ý của nàng, nếu không sẽ không tốt!
Đang khi nói chuyện, bỗng nhiên trong trận pháp vang lên tiếng kêu thảm thiết, chỉ thấy người xông trận giãy dụa lao ra, sắc mặt biến thành màu đen, kêu thảm thiết không thôi, dĩ nhiên là trúng độc, này làm các tu sĩ bất ngờ, ngay cả Hồng Nhan Tiên Tử cũng chấn động, phi thân xuống đài, cho ăn giải dược.
Đối mặt ánh mắt kinh nghi tức giận của các tu sĩ, Thanh Nhan Tiên Tử điềm nhiên như không có việc gì nói:
- Đa Tình Tông chúng ta nổi danh nhất chính là Đa Tình Quyết và phương pháp dùng độc, các ngươi không phải không biết chứ, trong trận pháp có khói độc là quá bình thường, nếu các ngươi muốn lên giường với ta, vậy thì đừng sợ độc, nếu không thì đừng có nghĩ Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh kia của ta!
Các tu sĩ nghe vậy càng nổi giận.