Chương 376: Cướp hỏa
Trong lòng Phương Hành cực kỳ căm tức, có loại cảm giác mua phải hàng giả.
Từ vừa mới bắt đầu, hắn liền phát hiện trong phòng ngủ hương thơm lượn lờ, lúc đầu chỉ cho là hương hoa bình thường, về sau phát hiện hương này lại có tác dụng mê hồn tu sĩ, chỉ có điều dung lượng rất nhẹ, người bình thường rất khó phát giác, cũng chỉ có người tu luyện Thái Thượng Hóa Linh Kinh như hắn mới có thể cảm ứng được, lúc đầu chỉ cho rằng bố trí bình thường, không có suy nghĩ nhiều.
Năm đó ở thế gian, hắn chui xuống dưới giường các kỹ nữ của Xuân Lai Lâu không ít lần, đương nhiên, khi đó còn không hiểu nhân sự, chỉ là thiên tính bất hảo, âm thầm làm mấy chuyện xấu cho sắc ma Tứ thúc, ngửi qua hương vị cùng loại, biết nó có tác dụng thúc tình.
Chỉ có điều về sau, lúc Long Nữ xuất hiện, lại dần dần để cho hắn cảm giác có chút không đúng, với hắn mà nói, nhìn mặt nói chuyện là kiến thức cơ bản, ngày bình thường gặp được người cái nào dễ khi dễ, cái nào cần chuẩn bị một chút lại khi dễ, dù sao cũng phải có chuẩn bị tâm lý a? Bởi vậy hắn vừa thấy Long Nữ, liền phát hiện tuy bộ dáng không sai, nhưng khí chất có chút bất đồng.
Đợi cho "Long Nữ" ấn lên lồng ngực của hắn, Phương Hành liền kịp phản ứng.
Long Nữ là Long tộc thuần huyết, mà sau khi Long tộc biết dùng lễ nghĩa luân thường của Nhân tộc, thì bình thường hầu như đều dùng hình người diện thế, cho nên Long tộc vừa sinh ra đã là hình người, mà không cần giống như những Yêu thú khác, cần tu luyện mới có thể hóa hình, đây cũng chính là nói, Long tộc ở mọi phương diện, kỳ thật không khác nhân loại, kể cả nhiệt độ cơ thể và cấu tạo thân thể.
Mà bàn tay kia lại lạnh như băng, tuyệt đối không giống như nhiệt độ cơ thể của người bình thường.
Cẩn thận suy nghĩ, Phương Hành ý thức được, chỉ có động vật máu lạnh như Hải Xà mới có nhiệt độ cơ thể như vậy.
Nghĩ tới điểm này, cẩn thận thăm dò, Phương Hành phát hiện chân tướng đã dễ như trở bàn tay, hắn rất nhanh liền ý thức được, ám hương trong phòng là mê hương có thể mê hồn tu sĩ, để cho người thần trí hơi loạn, sau đó Hải Xà Tinh hóa thành bộ dáng Long Nữ đi vào phòng, đồng thời thi triển mị thuật, chọc người si mê, để cho người ý loạn thần mê, khó phân biệt thật giả.
Đương nhiên, lợi hại nhất chính là Bạng Tinh trốn ở trong mật thất khẽ hát, cái này là một loại Huyễn thuật lợi hại, có thể nói, Hải Xà Tinh biến hóa giống như thế, cũng có một nửa là công lao của nàng, ngay cả mình cũng thiếu chút nữa trúng chiêu.
Phát hiện chân tướng, Phương Hành tự nhiên rất tức giận, lửa giận trong nội tâm thật không cách nảo dập tắt.
Thật quá mức, mình rõ ràng đã bằng bản lĩnh thật sự đoạt được Hồng Hồng Nhập Sàn Lệnh, nàng lại đưa đồ giả mạo đến lừa gạt mình, là cảm thấy Phương đại gia không đủ tuấn sao? Chẳng lẽ nói cần phải là tiểu bạch kiểm mới có thể ngủ với nàng?
Mà sau khi Hải Xà Tinh bị Phương Hành cưỡng ép bức ra chân dung, vẻ mặt cũng tức giận, không ngừng kêu to:
- Thả ta ra...
- Thả ngươi ra?
Phương Hành cưỡi trên người nàng, lửa giận còn lớn hơn nàng:
- Tin ta ăn ngươi luôn không? Dám giả trang gạt ta?
Hải Xà Tinh thiên tính ưa thích bộ dáng tuấn tú, vốn chướng mắt Phương Hành, lúc này bị hắn khinh miệt mắng hàng giả, trong nội tâm càng tức giận, biểu hiện trên mặt biến đổi, cực kỳ âm trầm, lạnh giọng nói:
- Tiểu súc sinh, nếu ngươi giả trang hồ đồ thì thôi, lại tự cho mình thông minh, ta chỉ hỏi ngươi, có từng nghe nói qua người lên giường của Vương Nữ, chỉ có hai kết cục chưa?
Phương Hành hơi hồi tưởng, đã minh bạch nàng nói là cái gì.
Sự tình Long Nữ háo dâm sớm đã truyền khắp nơi, thậm chí ở trong thành trì phàm nhân cũng có thể nghe được, theo như đồn đãi người bị Long Nữ chọn trúng, thường thường chỉ có hai kết cục, một là tặng châu báu, vui vẻ đưa đi, hai là bị Long Nữ nuốt sống.
Quả nhiên, Hải Xà Tinh lành lạnh uy hiếp:
- Bị nuốt, đều là ngươi tự cho mình thông minh như ngươi!
- Nói ta tự cho rằng thông minh? Con mẹ nó cho ta hàng giả, còn không cho người nói?
Phương Hành tức giận thầm nghĩ:
- Ta tìm nữ nhân lẳng lơ kia giảng đạo lý đi!
Nói xong lấy ra một viên Quy Tức Đan, cưỡng ép nhét vào trong miệng Hải Xà Tinh, lại bức Bạng Tinh không dám thò đầu ra ăn một viên, sau đó thu hai yêu tinh vào trong túi trữ vật, mang theo hai nhân chứng này đi tìm Long Nữ lý luận.
Bất quá vừa ra khỏi cửa, lại có chút thanh tỉnh lại, thầm nghĩ:
- Không được, ta đánh không lại nàng...
Bị mê hương làm cho đầu có chút chóng mặt, nhưng Phương Hành vẫn có năng lực nhận biết cơ bản nhất, người đánh không lại không thể gây.
Sau khi ly khai gian phòng của Long Nữ, cũng không biết đi bao lâu, trong hành lang có rất nhiều cấm chế, chỉ là không người canh gác, những cấm chế này còn không làm khó được Phương Hành, một cái cũng không xúc động, lúc đi ngang qua một hành lang thật dài, trong phòng tràn ngập tiếng cười nhẹ và thanh âm thở gấp.
- Con mẹ nó, người khác đều chơi thống khoái, chỉ có ta đụng phải đồ giả mạo, Long Nữ khinh người quá đáng!
Phương Hành nhìn thoáng qua Thiên Điện hai bên, trong nội tâm càng oán hận, chỉ thấy trong Thiên Điện là một ít tân khách đến tham gia Hồng Hồng đại hội, lúc này từng người tuyển một Thiên Điện, trong ngực hoặc ôm Hải Yêu, hoặc ôm thị nữ, vui vẻ không biết trời đâu đất đâu, so sánh với đó, mình pháp bào chưa cởi, tay xách theo một cái túi trữ vật muốn tìm người tính sổ, có thể nói cô đơn lẻ bóng, cực kỳ đáng thương.
- Không được, ta không thoải mái, cũng không thể để các ngươi thống khoái...
Phương Hành vốn nhẫn nhịn một bụng oán khí không chỗ phát tiết, lúc này càng nổi lên ý xấu.
Hắn dứt khoát thối lui đến cuối hành lang, nhìn vào trong một Thiên Điện trang trí khá đường hoàng, lại phát hiện bên trong thở gấp rên rỉ không phải người khác, mà là Bắc Thần Sơn Bích Nhan, đang cùng một nam tu tuấn tú vui bất diệt nhạc hồ, ý nghĩ xấu dâng lên, hơn nữa trước đó có Liên Nữ truyền thụ cho pháp môn, lúc này không dùng còn đợi khi nào?
Âm thầm thi triển công pháp vô danh mà Kiếm Thai màu đen truyền thụ, tránh đi cấm chế ở cửa, lặng yên xông vào.
Bích Nhan đang cùng một nam tu như keo như sơn, cá nước thân mật, âm dương điên đảo, bỗng nhiên phát giác trước giường nhiều hơn một người, nhất thời bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, kêu lên:
- Là ai?
Trong bóng đen, một thanh âm buồn bực hờn dỗi nói:
- Ăn cướp!
...
- Cướp...
Bích Nhan chỉ muốn chửi ầm lên: cướp con mẹ ngươi, nào có đạo tặc nào chạy đến nơi này ăn cướp?
Nhưng người tới ra tay cực kỳ nhanh, còn không đợi Bích Nhan có phản ứng, đã đột nhiên xuất thủ, bị trấn áp không thể động đậy, cùng lúc đó, người tới nhanh chóng bắt pháp ấn, vỗ lên trán nàng và nam tu còn chưa kịp phản ứng kia một chưởng.
Ba ba hai tiếng, bàn tay lùi về, Bích Nhan và nam tu đồng thời cảm giác trong cơ thể mình giống như ít đi một chút gì đó.
Vừa rồi như củi khô bốc lửa thiêu đốt mạnh mẽ, vào lúc này giống như tạt chậu nước lạnh, biến mất không thấy gì nữa.
Cùng lúc đó, hai người bọn họ đều mơ mơ màng màng ngủ mất.
Trước khi ngủ, Bích Nhan Tiên Tử loáng thoáng chứng kiến người kia lấy ra một cây đèn xinh xắn màu xanh biếc, đánh hai ngọn lửa vào cây đèn, phát ra tiếng cười xấu xa mà nàng cực kỳ quen tai, sau đó quay người ly khai.
Tay cầm cây đèn xanh biếc, Phương Hành lặng lẽ ly khai gian phòng này, lại đi tới gian phòng thứ hai.
Cây đèn hắn cầm chính là một loại vật chứa, là người khác từ trong Huyền Vực đổi Kiếm Thai đưa cho hắn, loại vật chứa này phẩm giai không thấp, có thể chứa đựng lực lượng hư vô, từ trình độ nào đó mà nói, tác dụng của nó giống như thức hải của tu sĩ, một ít lực lượng không cách nào hiển hóa ở trong hiện thực, nhưng có thể tạm thời chứa đựng ở trong cây đèn.
Mà hắn từ trong cơ thể Bích Nhan và nam tu rút ra, là Dục Hỏa trong Tam Muội Chân Hỏa.
Loại thủ pháp huyền ảo này, là Liên Nữ truyền cho hắn, theo nàng nói đây là một loại pháp môn cực kỳ cao minh mà nham hiểm.
Chỗ cao minh ở chỗ, pháp môn này có thể hút ra Dục Hỏa nguyên thủy trong cơ thể con người, đương nhiên cần thời cơ đặc biệt, ở lúc tình ý đậm đặc, hỏa này mới có thể hiển hóa, mới có thể bị rút ra.
Trong kế hoạch, Phương Hành vốn định hi sinh nhan sắc của mình, thông đồng Long Nữ hoặc Tam Yêu, lại tùy thời lấy lửa, nhưng hôm nay mình bị Long Nữ đùa nghịch, hết cách rồi, đành phải lĩnh chút nguy hiểm, ăn cướp bốn phía một chút.
Cũng may hắn đã tu luyện công pháp vô danh được vài phần hỏa hầu, thi triển ra Ẩn Tức Thuật, tựa như một quỷ ảnh, khó có thể bị người phát giác, hơn nữa các tu sĩ đều ở vào trạng thái dục tiên dục tử, thì càng dễ dàng cho hắn làm việc.
Trong Lưu Ly Cung tự nhiên cũng bố trí không ít trận pháp và cấm chế, bất quá cân nhắc đến các tu sĩ tự do vãng lai, nên không có mở ra, cho nên ngược lại tiện nghi Phương Hành, trong mắt hắn, đây quả thực là một thành thị không ai khóa cửa.
Kể từ đó, Phương Hành từ hành lang đầu, một đường ăn cướp đến cuối, cây đèn trong tay càng ngày càng sáng.
Nhưng phía sau hắn, các Thiên Điện vốn tràn đầy thanh âm cười cười rên rỉ, lại trở nên không khí trầm lặng, không một tiếng động, sự tình càng nghiêm trọng còn ở phía sau, tất cả người bị hắn kéo ra Dục Hỏa, sau khi tỉnh lại đều sẽ phát hiện, mình đối với chuyện nam nữ sẽ không có một chút hứng thú, mà cái này cũng chính là chỗ nham hiểm của pháp môn kia, lấy người Dục Hỏa, đoạn người nhân luân.
Vô luận nam nữ, Dục Hỏa bị trộm, ít nhất ở trong ba năm sẽ thanh tâm quả dục.
Thẳng đến ba năm sau, khí lực chậm rãi điều trị, mới có thể dần dần khôi phục bình thường.
Loại tình huống này, đối với nữ tu mà nói, bề ngoài nhìn không ra gì, chỉ là trước khi Dục Hỏa khôi phục bình thường, không có hứng thú với chuyện phòng the mà thôi, nhưng đối với nam tu mà nói, sự tình lớn lắm, ít nhất sẽ đánh mất năng lực kia trong ba năm.
Đơn giản hình dung, chính là tiểu tặc lướt qua... tổ chim héo một mảnh!