Chương 399: Bí địa Đạo Tạng
Đã vào Quy Khư, Phương Hành tự nhiên nghiên cứu tin tức Liên Nữ lưu lại cho hắn, đã minh bạch ý tứ của Liên Nữ.
Dùng tu vi Trúc Cơ viên mãn của Phương Hành hôm nay, nếu như muốn Kết Đan, sẽ không phải là một sự tình quá gian nan, đan phương linh dược cần thiết cho Kết Đan, hắn đã có không ít, ở trong Quy Khư cũng không khó tìm, mà pháp môn tìm hiểu Kim Đan Đại Đạo hắn càng không lo, khỏi cần phải nói, Phá Diệt Thần Cơ Quyết của Hoàng Phủ Đạo Tử chính là Tiên pháp đỉnh phong.
Có thể nói, hôm nay nếu như Phương Hành muốn Kết Đan, bằng Đạo Cơ của hắn, chẳng qua là sự tình có muốn hay không.
Nhưng kết thành Kim Đan như vậy, lại không có “đạo”, căn cơ bất ổn, theo Liên Nữ nói là:
- Ngày sau khó tham Đại Đạo!
Kỳ thật Phương Hành cũng hiểu rõ, tuy hắn có Thái Thượng Hóa Linh Kinh, Thái Thượng Cảm Ứng Kinh, hắc kiếm truyền công pháp vô danh, Âm Dương Đại Ma Bàn… nhưng Thái Thượng Hóa Linh Kinh chỉ là phương pháp luyện hóa thiên linh địa bảo, Thái Thượng Cảm Ứng Kinh là phương pháp tu luyện thần thức, công pháp vô danh chỉ dạy cách giết người và ẩn tàng, Âm Dương Đại Ma Bàn đơn thuần chỉ là thần thông pháp thuật.
Đối với pháp môn tu luyện của mình, hôm nay hắn vẫn dùng Thanh Vân Đoán Khí Thiên mà năm đó Bạch Thiên Trượng truyền làm cơ sở, dùng kiến thức và cảm ngộ của hắn, đủ duy trì hắn tấn chức đến Trúc Cơ đỉnh phong, lại không đủ để cho hắn kết thành Kim Đan, bởi vì muốn kết Kim Đan, cần đạo pháp cao thâm huyền ảo dẫn đường, không có khả năng dựa vào tài nguyên chồng chất mà thành.
Thời điểm kết thành Kim Đan tìm hiểu pháp môn, đã chú định ngày sau con đường tu hành của mình như thế nào, cho nên cực kỳ trọng yếu.
Coi như Phương Hành tu luyện Phá Diệt Thần Cơ Quyết, có thể kết thành Kim Đan. Nhưng Hoàng Phủ Đạo Tử biết cũng chỉ đạt tới Kim Đan cảnh, lại không có hệ thống nguyên vẹn, phía sau Phương Hành làm sao tu luyện?
Còn nữa, tuy Hoàng Phủ gia ở Nam Chiêm Bộ Châu thanh danh hiển hách, nhưng Phương Hành lại biết bọn hắn từng bị người Thần Châu đuổi ra, vì vậy đoán chừng cũng chỉ bình thường mà thôi, mình cũng có chút chướng mắt pháp môn của Hoàng Phủ gia, càng nghĩ càng để cho hắn cảm giác tim đập thình thịch, như vậy tính ra chỉ có Đạo Tạng mà Liên Nữ coi trọng kia mà thôi.
Cũng chỉ có Đạo Tạng của Thái Thượng Đạo, năm đó ngưu bức đến trời giáng Thần Lôi oanh kích ba mươi ba ngày, mới xứng với thân phận của Phương đại gia.
Cho nên hắn cũng muốn tìm Đạo Tạng, tìm hiểu đạo lý trong đó, lại kết thành Kim Đan của mình.
Mà muốn tìm Đạo Tạng của Thái Thượng Đạo, thì phải lấy lý do tìm mạch, dò xét Quy Khư, cái này lại cần phải gia nhập đội tìm mạch của thị tộc, chức trách của nó là ở trong sơn mạch Hung Thú hùng cứ, nguy hiểm trùng trùng, tìm kiếm linh mạch quặng mỏ an toàn, tìm kiếm Linh Thạch bảo mỏ thiếu thốn. Còn nữa là tìm kiếm pháp môn có thể an toàn tiến vào hạch tâm của Quy Khư.
Đương nhiên, trên thực tế nếu nói thích hợp Phương Hành tìm kiếm Đạo Tạng nhất, là Tầm Long Thị trong Quy Khư.
Không giống Hận Thiên Thị, Phụng Thiên Thị, Bái Nguyệt Thị, Ngự Thú Thị… Tầm Long Thị xuất quỷ nhập thần, ngay cả căn cứ cũng không người biết được, chỉ biết bọn hắn là một đám người điên, tiến vào Quy Khư, là vì tìm kiếm Đạo Tạng còn sót lại của Thái Thượng Đạo, từ mấy ngàn năm trước đã có một thị tộc như vậy, một mực tìm đến bây giờ, còn không có buông tha, cũng coi như rất kiên nhẫn.
Nhiều khi chúng thị tộc trong Quy Khư quên mất Tầm Long Thị tồn tại, ấn tượng gần đây là ở ba năm trước, Tầm Long Thị có người lẻn vào bí các của Hận Thiên Thị, mưu toan trộm lấy bí tàng mà Hận Thiên lão tổ lưu lại, kết quả bị mấy vị cung phụng và trưởng lão của Hận Thiên Thị phát giác, ra tay đấu pháp một hồi, tộc nhân của Tầm Long Thị bị bắt giữ, cũng nhận ra lạc ấn trên người hắn.
Chỉ tiếc người nọ không chút do dự, tìm kẻ hỡ tự đoạn kinh mạch, diệt thần hồn, Hận Thiên Thị ngay cả cơ hội thẩm vấn cũng không có, cho nên một mực không biết lúc ấy Tầm Long Thị lẻn vào bí các mục đích là gì, bất quá từ đó trở đi cực kỳ lưu ý, một mực đề phòng có người lẫn vào Hận Thiên Thị, lúc ấy Phương Hành đột nhiên xuất hiện, từng bị hoài nghi là người của Tầm Long Thị.
Vô luận như thế nào, tộc nhân Tầm Long Thị là người hiểu bí mật của Quy Khư nhiều nhất, chỉ tiếc Phương Hành ngay cả bọn hắn ở nơi nào cũng không biết, bằng không thì tìm cơ hội đại náo Hận Thiên Thị một trận, lại đi tìm bọn hắn nương tựa cũng không tệ.
Hiện nay cũng không có pháp môn khác, muốn tiếp xúc bí mật hạch tâm của Quy Khư, chỉ có gia nhập đội tìm mạch.
Phương Hành hạ quyết định, liền đi tới chỗ trưởng lão quản sự tham tài háo sắc báo cáo, trưởng lão kia vừa thấy Phương Hành lựa chọn, lại cười nói:
- Bằng điều kiện của Hình cung phụng, gia nhập đội săn thú sẽ rất có ưu thế, có Xích Long bên cạnh, Hung Thú nào còn cần ngươi tự mình động thủ? Lại muốn gia nhập đội tìm mạch, ngươi cũng muốn tìm tòi nghiên cứu Đạo Tạng?
Hôm nay Phương Hành đã quen, lúc mới vào Quy Khư, hắn còn tưởng ở trong Quy Khư, sự tình Đạo Tạng là bí mật, về sau phát hiện mình suy nghĩ nhiều, cơ hồ từng người trong Quy Khư đều biết sự tình Đạo Tạng, ngẫm lại cũng phải, ngay cả Tầm Long Thị chuyên môn tìm kiếm Đạo Tạng cũng xuất hiện, bí mật này làm sao có thể dấu được? Chỉ có điều, mấy ngàn năm nay không người tìm được, tâm tư phai nhạt mà thôi.
Phương Hành thở dài, cười nói:
- Đã đến địa phương quỷ quái này, dù sao cũng phải tìm một chút công việc cho mình làm a!
Trưởng lão quản sự cười nói:
- Nói không sai, mỗi một vị cung phụng mới vừa vào, vô luận là nguyên nhân gì vào, đều rất có hứng thú với Đạo Tạng, cho nên cơ hồ mỗi người đều tới đội tìm mạch một lần, bất quá ở lại một thời gian ngắn, cảm giác không có ý nghĩa liền thôi, ngươi ra tay xa xỉ, Hận Thiên Hạo ta coi ngươi là bằng hữu, nên nói vài lời xuất phát từ nội tâm, việc này thực không có tác dụng gì đâu, Đạo Tạng trong truyền thuyết kia là có, nhưng ai thấy qua? Hơn nữa ở trong Quy Khư, thiên địa quy tắc hạn chế, tu vi cao nhất chỉ là Kim Đan cảnh, tìm được Đạo Tạng lại có tác dụng gì? Còn không bằng hiệu lực cho gia tộc, kiếm chút ít tài nguyên, tăng lên tu vi...
Phương Hành có chút im lặng, cười khổ nói:
- Đạo Tạng chỉ là chuyện nhỏ, bất quá các ngươi không nghỉ tới đi ra ngoài sao?
Hận Thiên Hạo cười khổ nói:
- Hay nghe cung phụng các ngươi nói thế giới bên ngoài như thế nào như thế nào, ai không muốn đi ra ngoài chứ? Chỉ tiếc, ý nghĩ đi ra ngoài càng xa vời, Hận Thiên Thị chúng ta coi như là mấy đại tộc xưa nhất trong Quy Khư, đời đời không biết ở chỗ này sinh sống bao nhiêu năm, nhưng ngoại trừ ba ngàn năm trước thiên địa đại biến, từng có người chạy thoát ra ngoài, thì ai thấy qua Quy Khư có thông đạo rời đi? Cho nên ta nói, vẫn là tuyệt cái ý tưởng kia đi, vào Quy Khư, thì chuẩn bị chôn ở chỗ này a, thật muốn hiểu rõ bí mật hạch tâm của Quy Khư, chờ ngươi làm rể hiền của Tộc trưởng, lại vào bí các xem thoải mái...
Nói xong cười ha ha, sự tình của Phương Hành và tiểu thư, đã truyền ra xôn xao ở trong tộc, chỉ có điều mọi người biết Phương Hành tặng lễ nhiều lần, nhưng bị tiểu thư không chút khách khí ném ra ngoài cửa.
- Lời này ngược lại có đạo lý...
Phương Hành nghe vậy, con mắt sáng ngời, cười hắc hắc, chắp tay sau lưng đi ra ngoài.
Sau lưng truyền đến tiếng kêu của Hận Thiên Hạo:
- Vậy ta định cho ngươi vào đội săn thú nha... Ngươi nên cầm hai viên Linh Thạch tới cám ơn ta!
Phương Hành cũng không quay đầu lại nói:
- Hôm nào đi tìm ta uống rượu, ta cho ngươi ba viên!
Hận Thiên Hạo mở cờ trong bụng:
- Vị Hình cung phụng này thật là người tốt, so sánh với Thiếu Tôn cả ngày khuôn mặt âm trầm kia thì mạnh hơn nhiều...
Ai ngờ, trong lòng Phương Hành cũng đang cảm thấy hắn là người tốt, trong lúc vô tình nhắc nhở Phương Hành, trước đó mình biểu hiện coi trọng tiểu thư, nói trắng ra là vì buồn nôn nàng, dưới tình huống không có biện pháp trực tiếp tiêu diệt xú nữ nhân kia, cũng chỉ có thể làm như vậy, Hận Thiên Hạo vừa nói, cũng làm cho hắn nổi lên tâm tư, dứt khoát chứng thực việc này...
Bí các chính là trọng địa của Hận Thiên Thị, người bình thường không thể vào, ngay cả Phương Hành ở trong Hận Thiên Thị có thân phận cao như thế, cũng không thể tới gần trăm trượng, có thể tiến vào trong đó, chỉ có Tộc trưởng, Đại cung phụng và mấy vị trưởng lão, bằng tư lịch của Phương Hành, ở trong Hận Thiên Thị ngao trên trăm năm, đoán chừng cũng không có tư cách, vậy thì phải sử dụng chút thủ đoạn rồi.
Những thứ khác không nói, Phương Hành đã ở trong đoạn thời gian này nghe ngóng không sai biệt lắm, Tộc trưởng Hận Thiên Thị không có con trai, đang tuyển con rể, trên thực tế sẽ coi như nhi tử, thậm chí có tư cách kế thừa vị trí Tộc trưởng đời kế tiếp.
Nói ra nghe khó có thể lý giải, nhưng trên thực tế ở trong Hận Thiên Thị kết thân, sinh ra con cái đều là họ Hận Thiên Thị, muốn giữ lại dòng họ của mình là không có khả năng, cho nên vô luận là ai kế thừa vị trí Tộc trưởng, địa vị chủ đạo của Hận Thiên Thị là sẽ không cải biến, cái gọi là Tộc trưởng, kỳ thật là một người có năng lực và phách lực, làm công thay Đại trưởng lão, Đại cung phụng… giúp bọn hắn quản lý những việc vặt bọn họ không kiên nhẫn quản lý mà thôi, ngược lại không giống ngoại giới phân biệt rõ ràng, luận chủ mạch chi nhánh như vậy.
Dù sao Hận Thiên Thị truyền thừa không biết bao nhiêu năm, vô số cung phụng gia nhập vào, quan niệm huyết thống đã sớm rối loạn.
Cũng bởi vậy, tương lai chỉ cần thật sự cưới tiểu thư, lại lấy được Hận Thiên Thị tín nhiệm, thậm chí liệt vào hàng ngũ người thừa kế Tộc trưởng, như vậy tiến vào bí các, thì không phải một chuyện quá khó khăn, dù không thành, mình cũng có thể ở trong quá trình này tiếp xúc nhiều người chủ mạch của Hận Thiên Thị, nghe ngóng tin tức bí các, xem có cơ hội làm chút sự tình gì hay không.
Về tới tiểu viện, Phương Hành lại cầm mấy viên Linh Thạch bao vây lại, suy nghĩ thoáng một phát, lại lấy thêm mấy viên, trước đó mỗi lần hắn đều cho Hận Thiên Thanh hai ba viên Linh Thạch, chuyên môn buồn nôn nàng, nhưng lúc này không giống, thực muốn cưới nàng, vì vậy bỏ thêm hai viên, biểu hiện mình vẫn rất có thành ý, cũng không sai nha hoàn đưa, mà tự mình đi qua.
Nói tới đối phó tiểu nương tử, Phương đại gia vẫn rất có thủ đoạn, năm đó Tứ thúc thúc đã dạy.
Trên đường đến tiểu viện của Hận Thiên Thanh, trong nội tâm cân nhắc:
- Hạ dược hay gõ bất tỉnh mang về nhà đây?