Lược Thiên Ký

Chương 423: Nhất định phải lấy được

Chương 423: Nhất định phải lấy được

Lúc này trên Thăng Tiên Đài, mấy vị trưởng lão vây quanh Ma Cô trò chuyện chút ít sự tình trong Quy Khư.
Dùng kiến thức của bọn hắn, đối với thân phận của Ma Cô tự nhiên không hoàn toàn tin được, thông qua nói chuyện phiếm, cũng có ý thăm dò thân phận, Ma Cô thì rất thong dong trả lời, làm mấy vị trưởng lão của Phụng Thiên Thị, Ngự Thú Thị, Bái Nguyệt Thị liếc nhau, đều cảm thấy không có gì để hoài nghi.
Một đêm trôi qua, minh nguyệt ngã về tây, ngay cả ngọn đèn đỏ ở trên không trung hào quang cũng hơi ảm đạm.
Ma Cô nhìn thoáng qua bầu trời, nói khẽ:
- Trời đã sáng, Ma Cô cần thổ nạp tử khí tu luyện, các vị tiền bối thứ lỗi!
Nói xong lấy ra một kiện Pháp khí, không ngờ là mô hình một cung điện, nàng ném cung điện lên không, cung điện ầm ầm biến lớn, rõ ràng biến thành một tòa cung điện treo cao ở trên mây, tinh xảo hoa lệ.
- Phong ấn hành cung?
Mấy lão tu sĩ thấy vậy, cũng có chút tặc lưỡi, biết cái này vốn chính là một cung điện, chỉ là dùng bí pháp phong ấn, sau khi cởi bỏ phong ấn, sẽ hóa thành bộ dáng bình thường, nguyên lý luyện chế Sơn Bảo, nhưng bộ dáng cực kỳ tinh xảo, dùng để ở cực kỳ thuận tiện.
- Ma Cô Tiên Tử tự tiện, chúng ta sẽ hộ pháp giúp ngươi!
Mấy lão tu sĩ mỉm cười nói, cực kỳ hiền lành.
Bọn hắn cũng đứng dậy, nhưng không có ly khai, mà phi thân lên, ngồi xếp bằng ở chung quanh, vây quanh cung điện ở chính giữa.
Trưởng lão thị tộc thân phận tôn quý, lúc này lại không tiếc tự hạ thân phận, muốn đích thân hộ pháp.
- Làm phiền các vị tiền bối, vãn bối sợ hãi!
Ma Cô nhẹ nói, nhưng không có cự tuyệt, đi vào trong hành cung.
Trưởng lão Ngự Thú Thị Hùng Hổ ở sau khi Ma Cô tiến vào hành cung, không khỏi ho nhẹ một tiếng, thần thức rải ra ngoài, nhưng đột nhiên sắc mặt khẽ biến, nhìn trưởng lão Phụng Thiên Thị Phương Chính cách hắn không xa nói:
- Bên ngoài hành cung có cấm chế, thần thức không cách nào tiến vào!
- Quên đi, hiện tại không nên quá cương!
Sắc mặt trưởng lão Phụng Thiên Thị không thay đổi, thản nhiên nói:
- Nàng dù gì cũng là Tộc trưởng trên danh nghĩa của Tầm Long Thị, dựa theo đạo lý tuy tu vi của chúng ta cao hơn nàng, nhưng cũng chỉ có thể dùng lễ đối đãi. Dù còn không quá tin tưởng, nhưng không thể để người ta cả hành cung cũng không thể tiến vào, chỉ cần giữ vững vị trí ở bên ngoài, cam đoan nàng không rời đi tầm mắt của chúng ta là được, để tránh phiền toái không cần thiết!
Sau khi Ma Cô tiến vào hành cung, trong sáu nô bộc có bốn người canh giữ ở cửa cung, một bộ âm trầm si ngốc, hai người khác thì bị Ma Cô dẫn vào trong hành cung, hình như cần bọn hắn hầu hạ. Ma Cô đi tới cuối đại điện, nhẹ nhàng ngồi xuống, ngọc tay nâng trán, như có điều suy nghĩ.
- Mấy lão gia hỏa kia còn chưa tin ngươi!
Lúc này, một thanh âm đạm mạc vang lên, rõ ràng là một tên nô bộc trong đó, lúc này hắn lại giống như thay đổi bộ dáng, si ngốc trên mặt tan hết, trong mắt bắn ra tinh quang, vừa nói chuyện vừa chậm rãi tiến lên, đứng ở sau lưng Ma Cô, mười ngón nhẹ nhàng bóp vai nàng, xem cử chỉ thân mật, quan hệ của hai người tất nhiên không bình thường.
Nếu Phương Hành hoặc người Hận Thiên Thị ở đây, tất nhiên sẽ khiếp sợ hình dạng của hắn.
Khuôn mặt tuấn mỹ, mặt mày như đao, lại là Thiếu Tôn lúc trước.
- Chỉ mới gặp gỡ, sự tình lại trọng đại, bọn hắn không tin ta mới bình thường, bất quá Tầm Long Thị ta rất ít tiếp xúc bọn họ, bọn hắn lại không hiểu bao nhiêu bí mật trong Quy Khư, chắc hẳn sẽ không nghe ra manh mối gì, chỉ cần muốn vào Quy Khư, thì không có lựa chọn khác, chỉ có tin tưởng ta, nếu thật xảy ra nguy hiểm gì, đó cũng là chuyện sau khi tiến vào Quy Khư!
Thanh âm của Ma Cô vẫn thanh thanh đạm đạm, một bộ không ăn khói lửa nhân gian.
Thiếu Tôn trầm mặc nửa ngày mới nói:
- Lại nói tiếp, chỉ trách ta thất bại ở Hận Thiên Thị, nếu không cũng không cần ngươi đặt mình trong hiểm địa!
Ma Cô rưỡi chuyển người, cầm tay Thiếu Tôn nói:
- Cần gì phải nói những lời này, sự kiện kia thất bại, chỉ là vì thiếu niên kia quá tinh quái, sự xuất hiện của hắn làm chúng ta trở tay không kịp mà thôi, không trách ngươi!
Ánh mắt của Thiếu Tôn lộ ra oán độc, căm hận nói:
- Thua chính là thua, ngươi cần gì phải an ủi ta? Hừ, gia hỏa tên Hình Phương kia thật là có vài phần bổn sự, dùng thủ đoạn xấu xa bức ta hiện nguyên hình, bị ép bỏ dở kế hoạch tìm kiếm di bảo của Hận Thiên lão tổ không nói, trước khi ta đi, lưu lại bí pháp ngự thú không trọn vẹn, vốn định lợi dụng tham niệm của Hận Thiên Thị hố tiểu tử kia, một là đẩy Hình Phương vào tử cảnh, để ta ra một ngụm ác khí, hai là nếu Hận Thiên Ngũ lão thật dựa theo bí pháp ngự thú kia luyện chế Thần Khí, ở ngày Thần Khí đại thành, tất sẽ đưa tới Hung Thú ở trong Quy Khư cảm ứng, thú triều hàng lâm, Hận Thiên Thị lại mạnh gấp mười lần cũng sẽ bị diệt, ta có thể mượn cơ hội này, trốn vào Hận Thiên Thị đi tìm di bảo...
Nói đến đây, hắn dừng một chút, thần sắc dở khóc dở cười, cuối cùng mới nhẹ nhàng thở dài nói:
- Nhưng ta không nghĩ tới, Hình Phương kia lại khó chơi như vậy, vốn cho rằng hắn chỉ là tiểu nhân ỷ vào Xích Long đùa nghịch uy phong, không nghĩ tới hắn lại có bản lãnh như thế, căn bản không đợi kế hoạch của ta thành công, hắn đã một người dẫn phát thú triều, diệt Hận Thiên Thị, ngay cả di bảo của Hận Thiên lão tổ...
Ma Cô lẳng lặng nghe Thiếu Tôn càu nhàu, thuở nhỏ cùng nhau lớn lên, nàng tự nhiên hiểu rõ tính tình kiêu căng của Thiếu Tôn, từ khi mở thần trí, hắn vô luận làm chuyện gì cũng thuận buồm xuôi gió, hôm nay liên tục vài lần chịu thiệt ở trên tay người khác, thì sao có thể chịu được?
- Không cần canh cánh trong lòng, lúc này ngươi là thắng định rồi, Phụng Thiên Thị, Bái Nguyệt Thị, Ngự Thú Thị thậm chí các thị tộc trong Quy Khư, chỉ cần muốn vào hạch tâm của Quy Khư, thì nhất định sẽ theo chúng ta nói đi làm, ta đã nói muốn Xích Long kia, bọn hắn quyết sẽ toàn lực đi bắt, chỉ là bọn hắn sẽ không nghĩ tới, Xích Long chỉ là ngụy trang, mục đích thực sự của chúng ta chính là gương đồng của Hận Thiên lão tổ, đợi chủ nhân của Xích Long bị bắt, chúng ta âm thầm từ trên người hắn đoạt đi gương đồng là được...
Ma Cô nhẹ giọng an ủi, Thiếu Tôn phẫn nộ mới tốt hơn chút ít, qua nửa ngày mới nói:
- Đại cung phụng và Đại trưởng lão của Hận Thiên Thị vừa chết, trong Quy Khư sẽ không người nào biết tác dụng của gương đồng? Ha ha, dù gia hỏa kia tinh quái thì thế nào? Còn không phải tay cầm trọng bảo mà không biết? Lúc này đây chúng ta dựa thế bố cục, thiết trí cho hắn thiên la địa võng, ta cũng muốn xem hắn chạy đi nơi nào!
Ma Cô nhẹ nhàng nắm tay Thiếu Tôn, nói khẽ:
- Hắn trốn không thoát đâu, lúc này đây ngươi thắng định rồi!
Hai người nói chuyện, thanh âm càng lúc càng nhỏ, Thiếu Tôn bóp vai Ma Cô, muốn thò tay nhấc lên khăn che mặt của nàng, nhưng thân thể Ma Cô run lên, duỗi tay đè chặt bàn tay của hắn, nhẹ nhàng lắc đầu, hình như cầu hắn không nên làm như vậy, Thiếu Tôn lại nhẹ nhàng cười cười, cố ý vạch khăn đi, Ma Cô không dám dùng chân lực ngăn cản, như nhận mệnh vậy, tùy hắn tháo khăn.
Nhưng lúc này, đột nhiên hành cung chấn động, bên ngoài có một thanh âm hùng hồn quát:
- Ma Cô Tiên Tử, có chuyện quan trọng thương lượng!
Ma Cô nao nao, nghe ra đây là thanh âm của trưởng lão Ngự Thú Thị, nhẹ nhàng thở dài, đứng lên, Thiếu Tôn thì hừ lạnh một tiếng, lui về làm nô bộc, linh tính trên mặt rút đi, hắn thoạt nhìn lại biến thành bộ dạng chất phác, mặc cho ai cũng sẽ không chú ý.
- Hùng tiền bối, có chuyện gì thương lượng?
Ma Cô ra hành cung, đã khôi phục bộ dạng lạnh lùng.
Bên ngoài hành cung, ba vị trưởng lão của Phụng Thiên Thị, Ngự Thú Thị, Bái Nguyệt Thị đều ngưng trọng, còn có chút vui mừng, Ngự Thú Thị Hùng trưởng lão mở miệng nói:
- Ma tiên tử, tung tích của Xích Long bị phát hiện rồi!
- Phát hiện tung tích của Xích Long?
Ma Cô kinh hãi, mặc dù biết đây là sự tình sớm muộn, nhưng không nghỉ tới lại nhanh như vậy.
Mà Thiếu Tôn giả thành nô bộc, trong nội tâm cũng run lên, suýt nữa lộ chân tướng.
Hùng trưởng lão nói:
- Đúng vậy, lão phu cũng không ngờ tới sẽ thuận lợi như vậy, vừa rồi ta cảm ứng được tộc nhân phóng thích Pháp khí đưa tin, cho rằng đụng phải nguy hiểm gì, liền sai người đi xem, lại không nghĩ tới dĩ nhiên là có người phát hiện tung tích Xích Long, những người kia không dám hành động thiếu suy nghĩ, an bài người ở đằng xa nhìn chằm chằm, vội vàng trở về đưa tin, chúng ta cùng đi xem đi!
Ma Cô nao nao nói:
- Những người ở đây, có nắm chắc bắt được Xích Long không?
Hùng trưởng lão nhìn thoáng qua trưởng lão của Phụng Thiên Thị và Bái Nguyệt Thị, trầm giọng nói:
- Ba Kim Đan đỉnh phong, cộng thêm gần 30 Kim Đan cảnh, vô luận như thế nào cũng đủ đánh cược một lần, cơ hội này rất khó được, nếu để Xích Long chạy thoát, muốn tìm lại không biết tới lúc nào, ba người chúng ta quyết định hiện tại lao qua, Ma tiên tử cùng đồng hành được không?
Ma Cô minh bạch ý của bọn hắn, không nguyện để mình ở lại chỗ này, nói trắng ra là muốn một mực mang theo mình, liền gật đầu nói:
- Đã như thế, việc này không nên chậm trễ, ta cũng đi xem một chút a...
Dứt lời, trên Thăng Tiên Đài, gần trăm đạo linh quang phi độn, vội vàng bay về phía tây.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất