Chương 479: Liên Nữ chân ý
Đan pháp vừa thành, Phương Hành cảm giác cực kỳ huyền diệu.
Dùng Thái Thượng Đạo Kinh làm gốc, dung hợp Thái Thượng Cảm Ứng Kinh, Thái Thượng Hóa Linh Kinh, kết thành Vô Pháp Đan, để hắn tiến vào một cảnh giới huyền diệu, sau khi Đan pháp vừa thành, hắn không có vội lui ra thức hải, mà tinh tế cảm ứng, cảm thụ Tam Muội Chân Hỏa trong thức hải, cũng cảm thụ Long Châu biến hoá ra hơi nước bàng bạc.
- Trong nội đan của ta không có lực lượng nào, lại tùy thời có thể thôi phát hỏa diễm và thủy lực, thật giống như ta ôn dưỡng hai đạo lực lượng...
Phương Hành tâm thần quanh quẩn, mang theo một tia hưng phấn.
- Hơn nữa trong thức hải hình như còn ẩn chứa tạo hóa lôi ý, kia hẳn là Tạo Hóa Lôi Dịch lưu lại, ta dùng Tạo Hóa Lôi Dịch, mượn nhờ lực lượng của nó mở thiên địa thức hải, bề ngoài nó đã biến mất, nhưng một tia lôi ý lại lưu ở giữa thiên địa, nói cách khác, ta đồng dạng có thể điều khiển Lôi pháp, cái này là ba đạo lực lượng!
- Những lực lượng này, vốn cần ôn dưỡng ở trong nội đan mới có thể lưu lại, lại cần đạo lý chèo chống, mới có thể dễ dàng lý giải và vận dụng, nhưng Thái Thượng Đạo Kinh kiếm đi nhập đề, ngược dòng mà lên, thẳng đến bổn nguyên... Đơn giản mà nói, là nhục thân của ta đủ mạnh, cưỡng ép chúng ở trong thiên địa thức hải, cũng bởi vì thần hồn của ta đủ mạnh, cho nên có thể tùy thời vận chuyển sử dụng...
Trên mặt Phương Hành xuất hiện nụ cười thản nhiên, lý giải Thái Thượng Đạo Kinh và Vô Pháp Đan càng khắc sâu, trực tiếp.
- Bất quá những cái này còn không phải trọng yếu nhất...
Hắn mở mắt, từ trong túi trữ vật lấy ra một ngọn giả sơn, đúng là Sơn Bảo lúc trước từ trong bảo khố của Long Nữ trộm ra, từ một ngọn núi chính thức luyện thành Pháp bảo. Thời điểm xông cửa thứ tám Thập Tuyệt Cục, bị hắn dùng để trấn áp nhục thân của Hận Thiên lão tổ, nhưng về sau hắn trở thành Thái Thượng di đồ, hành động tự nhiên, trên đường về lấy lại, giữ ở bên người.
Lúc này hắn nhìn Sơn Bảo, trong mắt hiện lên dị sắc.
- Trọng yếu nhất là, đạo pháp ta có thể khống chế không phải cố định, có thể tiếp tục tăng nhiều...
- Đã có hỏa, lôi, thủy, lợi dụng bảo vật này, cướp lấy pháp thứ tư...
Phương Hành thì thào tự nói, suy nghĩ sơ qua, dứt khoát đặt bàn tay lên Sơn Bảo, bắt đầu hấp thu Thổ khí trong núi.
Sau khi tìm hiểu Thái Thượng Đạo Kinh, kết thành Vô Pháp Đan, hắn tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Kinh, Thái Thượng Hóa Linh Kinh cũng tăng lên rất nhiều, tác dụng của Thái Thượng Cảm Ứng Kinh thể hiện ra, chính là tu luyện thần hồn, trước đó không có tăng lên lực lượng thần hồn, Phương Hành khó có khả năng kết thành Đan pháp, mà tác dụng của Thái Thượng Hóa Linh Kinh chính là cướp đoạt.
Sơn Bảo, bản thân là do một ngọn núi lớn luyện thành, ẩn chứa Thổ khí cường đại.
Mà hôm nay. Phương Hành thông qua cướp đoạt loại Thổ khí này, có thể chuyển hóa thành tu vi của mình, thậm chí pháp của mình.
Đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán, hôm nay Phương Hành muốn chứng minh thoáng một phát.
Theo hấp thu Thổ khí, trong thức hải của Phương Hành, thổ địa ở phía tây bỗng nhiên rạn nứt, có một ngọn núi nhỏ phồng lên, ngọn núi nhỏ kia càng lúc càng lớn, kéo dài sinh trưởng, rõ ràng là Sơn Bảo hiển hóa, hơn nữa nó đang trở nên càng lúc càng lớn, càng lúc càng kiên cố, cơ hồ một lạc ấn định trụ đại địa...
- Quả nhiên giống như ta đoán!
Trong nội tâm Phương Hành hiện lên vẻ vui mừng, tốc độ hấp thu Thổ khí nhanh hơn.
Nhưng lúc này, trong thức hải vang lên vài tiếng rắc rắc, nhất thời làm sắc mặt của hắn đại biến.
Trong thức hải, đại địa đột nhiên rạn nứt, xuất hiện mấy kẽ nứt to lớn...
Ngoại giới, nhục thân của hắn cũng rạn nứt, trong lúc vô hình hiển hóa ra vài vết thương đáng sợ.
- Con mẹ nó... Nhục thân... Nhục thân không đủ mạnh...
Phương Hành ngẩn ngơ, vội vàng cắt đứt hấp thu Thổ khí, cười khổ một tiếng, lau máu tươi ở khóe môi.
Nhục thân của hắn, sau khi cùng Long Nữ hoang đường, đã lấy được cơ duyên thật lớn, hơn nữa có Bạch Thiên Trượng lợi dụng Tam Muội Chân Hỏa, giúp hắn chế tạo phương pháp luyện thân, khiến cho nó cường hoành đến trình độ khó có thể tưởng tượng, trước giờ nhục thân cường đại vẫn luôn là lợi khí của hắn, nhưng hôm nay, theo Kim Đan kết thành, hắn vậy mà phát hiện nhục thân của mình không đủ dùng...
Thái Thượng Đạo Kinh, thành Vô Pháp Đan, noi theo thiên địa, diệu đoạt tạo hóa.
Tuy huyền diệu, lại rất khó tu luyện.
Ở trong loại ý cảnh này, thần hồn của Phương Hành chính là mặt trời, mà nhục thân chính là đại địa.
Thái Thượng Hóa Linh Kinh, cho hắn phương pháp hấp thu lực lượng vạn vật tu hành, nhưng lực lượng hấp thu vào, lại cần nhục thân của hắn gánh chịu, lúc này xuất hiện tình huống, chính là nhục thân của hắn tải không nổi lực lượng Sơn Bảo ẩn chứa, sau khi hắn cưỡng ép cắn nuốt lực lượng Sơn Bảo, liền vô hình tan vỡ, bị trọng thương... nói đơn giản, chính là gánh không nổi...
- Nếu ngay cả nhục thân của ta cũng gánh không được mà nói, vậy nhục thân của ai có thể tu Thái Thượng Đan pháp?
Phương Hành cũng có chút nghi ngờ, nghĩ thầm chẳng lẽ Thái Thượng Đan pháp cũng có sơ hở?
Bất quá đầu hắn chuyển mấy vòng, rất nhanh liền nghĩ tới một vấn đề.
- Không phải Đan pháp có vấn đề, mà là kinh nghĩa của ta không được đầy đủ...
- Hôm nay xem ra đã rõ ràng, Thái Thượng Hóa Linh Kinh, Thái Thượng Cảm Ứng Kinh, đều có ngàn vạn lần quan hệ với Thái Thượng Đạo Kinh, nói không chừng chính là nhất mạch đồng nguyên, Thái Thượng Đạo là quy tắc chung. Thái Thượng Hóa Linh Kinh và Thái Thượng Cảm Ứng Kinh là phân cành, cũng bởi vì vậy, mới có thể thông qua tìm hiểu Thái Thượng Đạo Kinh, đến đề thăng cảm ngộ của chúng!
- Mà hôm nay, sở dĩ ta sẽ xuất hiện loại tình huống này, nguyên nhân rất đơn giản, kinh nghĩa của ta không được đầy đủ...
- Mà cuốn kinh thiếu kia, có lẽ là... Thái Thượng Bất Tử Kinh!
Nghĩ đến đây, trong tâm Phương Hành đã sáng tỏ thông suốt.
Hắn càng ngày càng ẩn ẩn cảm giác được, kỳ thật hết thảy, đều ở trong lòng bàn tay của Liên Nữ.
Thái Thượng Cảm Ứng Kinh của mình, chính là ở trong Tiên Điện nàng ngủ say đạt được, hơn nữa nàng tỉnh lại, tìm tới mình, cùng mình và Kim Ô tiêu dao bốn phía, chung sống thời gian không ngắn, Thái Thượng Bất Tử Kinh của Kim Ô và Thái Thượng Hóa Linh Kinh của mình, có lẽ nàng cũng biết, kể từ đó, nàng chỉ dẫn mình tới lấy Thái Thượng Đạo Tạng, nhất định là có thâm ý.
Chỉ tiếc, vốn là sự tình rất tốt, kết quả Kim Ô ở lúc cuối cùng không chịu tiến vào Quy Khư.
Cái này khiến cho mình tu luyện Thái Thượng Đạo Kinh, Đan pháp sơ thành, lại chưa đại thành, thiếu một đạo kinh văn.
Mà thiếu, chính là Thái Thượng Bất Tử Kinh mà Kim Ô thu được ở Huyền Vực kia!
Hôm nay nhục thân của Phương Hành đã rất mạnh, nếu nói còn ai có thể siêu việt mình, thì chỉ có Kim Ô tu luyện Bất Tử Kinh.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, nhịn không được mắng lên:
- Kim Ô hỗn đản, sớm đi theo ta tiến vào chẳng phải sẽ không phiền toái như vậy? Đợi đi ra ngoài không hầm nó mới lạ... Còn có nha đầu ngốc kia, nói cũng không nói rõ ràng, cần phải thần thần bí bí như vậy sao, sớm nói Bất Tử Kinh của Kim Ô trọng yếu như vậy, ta buộc cũng bắt buộc nó vào a...
Thống mạ một hồi, lúc này mới tức giận thu huyền công, mở hai mắt ra.
Hôm nay hắn đã thành Kim Đan, đưa mắt nhìn bốn phía, chỉ cảm thấy thiên địa đại biến, thế giới ở trong mắt hắn, đã là một bộ dáng khác.
Tâm thần hơi động, trong phương viên ngàn trượng, hết thảy sự vật rõ ràng rành mạch.
Thậm chí thần thức thúc dục tới cực điểm, hắn có thể phát hiện kẽ nứt trong hư không, sau đó tâm niệm hơi động, nhục thân tiến vào trong kẽ nứt, trở ra lúc, đã xuyên việt không gian, đến một địa phương khác.
Đây là Na Di Thuật mà chỉ Kim Đan cảnh mới có thể thực hiện.
Tinh tế cảm giác, hắn chỉ cảm thấy ngoại trừ nhục thân bị chút vết thương, không cách nào phát huy ra lực lượng cường đại nhất ra, thì còn lại đều rất bình thường, tuy khí tức Kim Đan của hắn hết sức yếu ớt, thoạt nhìn chỉ có thể cảm giác được hỏa diễm mơ hồ, như là Nhất Pháp Đan, nhưng trên thực tế, hôm nay hắn đã Đan uẩn tứ pháp, thủy, hỏa, địa, lôi, đều có thể vận chuyển như ý.
Đương nhiên, bởi vì nhục thân bị thương, phát huy ra địa pháp sẽ hơi yếu.
- Hiện tại ta muốn cùng người đánh một trận, xem thực lực đạt đến mức độ nào?
Trong lòng Phương Hành thầm suy nghĩ, càng nghĩ con mắt càng sáng, nhịn không được hắc hắc cười trộm.
Tuy không dễ phán đoán, nhưng dự đoán ra kết quả, lại làm cho Phương Hành khá thoả mãn.
Cái này là ý nghĩ làm cho người ta không nói được lời nào, theo hắn, Thái Thượng Đan Đạo ẩn chứa thiên địa chí lý, đại biểu cho ý nghĩa, thậm chí mở ra một đại môn vô thượng, lại không trọng yếu bằng hắn dùng để đánh nhau phát huy ra thực lực...
Nhìn thoáng qua Thái Thượng di chỉ, Phương Hành cười hắc hắc, phi thân lướt đến giữa không trung, sau đó dưới chân tụ tường vân, có chút dừng lại, sau đó vèo... kéo ra một đạo kim quang, trong nháy mắt đi ra hơn mười dặm, sau đó ngừng lại, đã biến mất ở phía chân trời, trên không trung chỉ có tiếng ca truyền đến:
- Trong thôn có một quả phụ gọi Tiểu Hoa...
Đan pháp đã thành, liền quay đầu lại nói với Đại Bằng Tà Vương một tiếng, cũng nên ly khai Quy Khư, đi ngoại giới tiêu dao...