Chương 503: Lòng bày tay của Hồ Tiên Cơ
- Ta không tin ngươi có thể trốn được, cho dù ngươi tính toán thế nào cũng đừng hòng trốn khỏi lòng bàn tay ta, chung quanh Thiên Phong Uyển đều có rất nhiều trận pháp phòng thủ, ngươi muốn chạy trốn cũng không dễ dàng như vậy. Mà đội ngũ Thanh Khâu sơn của ta cũng đã đến, ta bố trí phòng thủ bốn phía, vây khốn mọi con đường lớn, dùng thần thức truy tìm ngươi cùng Ô Tang Nhi, xem thử ngươi có thể trốn tới nơi nào…
Hồ Tiên Cơ buồn bực hét to, trong lòng vẫn chưa loạn, ngay lập tức đưa ra quyết định chính xác.
Nàng cắn răng, đè nén sự không vui trong lòng, lập tức tuyên bố các mệnh lệnh để mọi người phòng thủ bốn phía, trấn giữ hết mọi phương hướng. Mà vào lúc này, bởi vì gây ra động tĩnh quá lớn khiến lần lượt có nhiều yêu tu trong Thiên Phong Uyên chạy tới xem, chỉ trỏ, thấp giọng nghị luận, cũng có rất nhiều ánh mắt đổ dồn trên người nàng, giống như có chút đùa cợt khiến mặt Hồ Tiên Cơ có phần nóng lên.
Nàng ở trong Yêu tộc luôn có danh mỹ mạo cùng thông tuệ, bây giờ tụ tập nhiều nhân thủ như vậy để vây bắt một tán tu Nhân tộc chỉ có tu vi Kim Đan sơ kỳ lại thất bại bi thảm, thật sự quá mất mặt. Càng quan trọng hơn chính là đại bộ phận nhân thủ hao tổn lần này đều là binh tướng của Thiên Phong Uyển, không chỉ mất một lượng lớn bồi thường khiến Thanh Khâu sơn đau đầu, còn chọc giận Vô Ảnh Thử Vương, có thể nói là cái được không bù được cái mất.
- Công chúa, nếu muốn phong tỏa tất cả yếu đạo bên ngoài Châu thành, đội ngũ Thanh Khâu sơn chúng ta không đủ. Thực lực tu sĩ Nhân tộc này bất phàm, chỉ dựa vào Yêu binh sợ rằng không thể bắt được, theo lão phu thấy ít nhất mỗi phe cần có ba vị Yêu tướng Kim Đan tọa trấn. Mà nếu như thế, trừ phi xin cứu trợ từ phía Mặc Ly trưởng lão đang nhậm chức tại Yêu đình, xin hắn điều một bộ phận Yêu tướng đến dưới trướng chúng ta!
Thanh Đằng trưởng lão mặc hắc bào thấp giọng nói, để cho Hồ Tiên Cơ ra quyết định.
Hồ Tiên Cơ nghe xong liền cự tuyệt:
- Vì một chuyện thế này mà phải thỉnh cầu Ly bá trợ giúp, đây là thừa nhận chúng ta ngay cả một tán tu Nhân tộc cũng không bắt được sao? Tuyệt đối không thể, tạm thời mở ra toàn bộ đại trận trong tộc địa, phòng thủ tộc địa, còn đội nhân mã phòng ngự bên trong tộc địa thì tạm thời điều tới phòng thủ trên các con đường lớn, nếu người còn không đủ, vậy cũng chỉ có thể…
Đang lúc nhíu mày chợt nghe một thanh âm cao giọng nói:
- Hồ tỷ tỷ, tỷ ở đâu?
Giọng nói này cực kỳ cao, rõ ràng là đang hô to nhưng lại có vẻ như bí thuật truyền âm. Mà sau khi thanh âm vang lên chỉ thấy phía xa có một tia kim quang như chớp giật nhanh chóng lướt tới, có vẻ cực kỳ bá đạo, mạnh mẽ đâm về phía không trung. Yêu tu phi hành nhìn thấy tia kim quang này liền lập tức tránh sang một bên, dường như sợ chọc trúng tai họa gì.
- Con chó hay bám người kia lại tới…
Thanh Đằng trưởng lão thấy tia tinh quang kia liền nhịn không được nâng trán thở dài.
Hồ Tiên Cơ thấy ngược lại ngẩn người, khóe miệng hiện ra ý cười:
- Lần này nàng tới khá đúng lúc.
Thanh Đằng trưởng lão liền giật mình, sau khi hiểu rõ ý tứ của Hồ Tiên Cơ liền nói:
- Điện hạ, hãy nghe ta nói, tên này tuy kiêu căng ngu xuẩn nhưng không ổn để lợi dụng đâu, mấy lão quái vật sau lưng hắn không dễ chọc, lỡ như xảy ra chuyện gì lại…
Hồ Tiên Cơ thản nhiên nói:
- Ta đã nắm chắc!
Sau khi giải thích liền phóng ra một chút khí thế nhỏ không thể thấy ra ngoài, sau đó tiếp tục nói chuyện với Thanh Đằng trưởng lão.
- Hồ tiên tử, thì ra tỷ ở chỗ này, thật khiến ta tìm tới khổ sở….
Tia kim quang này đã nhận ra khí tức của Hồ Tiên Cơ, lập tức vọt sang phía bên này, mạnh mẽ đâm tới phía này giống như một con ngựa hoang. Gã chính là một con Kim Sí Đại Bằng thân thể cao ba trượng, xoay tròn một vòng, lông vũ trên thân biến mất hóa thành một người anh tuấn, mặt mày lấp lóe kim quang, tu vi Trúc Cơ cảnh.
Vừa rơi xuống gã liền mang nụ cười đầy mặt bu về phía Hồ Tiên Cơ, nhiệt tình tới mức không bình thường cười nói:
- Hồ tỷ tỷ, tỷ thiết Thanh Thai yến, ngay cả mấy phế vật Tê tộc cùng Ngạc tộc đều mời tới, vì sao không mời ta? Còn nữa, ta vừa nghe nói tỷ sắp xếp Thanh Thai yến liền vội vàng chạy tới, đến nơi này lại nghe nói tỷ muốn bắt một tu sĩ Nhân tộc, người này là ai?
Hồ Tiên Cơ vừa thấy gã, trên mặt liền không chút thay đổi, thản nhiên nói:
- Lần này Thanh Thai yến là tụ hội Kim Đan đàm đạo luận pháp, tu vi của ngươi chỉ có Trúc Cơ, khác với đạo pháp của bọn ta, đạo pháp không hợp gọi tới làm gì? Để ăn nhậu sao?
Thiếu niên mặc kim bào bị nàng mỉa mai, trên mặt liền có chút xấu hổ, gượng cười nói:
- Ta mặc dù là Trúc Cơ cảnh nhưng muốn đánh nhau cũng không sợ đám phế vật kia, ta có thể xé nát bọn họ…. Hơn nữa nếu không phải mấy lão đầu tử trong nhà ngăn cản ta, ta đã sớm trải qua lôi kiếp hóa thành Kim Đan rồi, tỷ nói xem ta đã hơn bốn mươi tuổi, cũng nên kết Kim Đan rồi đúng không?
Hồ Tiên Cơ lườm gã một cái, nói:
- Người hơn bốn mươi tuổi lại không bằng người mới mười bốn tuổi, mỗi ngày chỉ biết chém chém giết giết, nếu không phải các vị tiền bối Cô Nhận sơn sủng ái ngươi, sớm không biết đã bị người khác giết bao nhiêu lần rồi. Thiên Thai yến này của ta không mời ngươi cũng bởi vì tính tình ngươi quá lỗ mãng, không phải sẽ hù người khác không dám xen vào sao? Nếu như vậy thì còn có gì thú vị?
Những lời này mang theo oán trách, nhưng lại ẩn chứa sự ân cần, nhất thời khiến tâm tình thiếu niên mặc kim bào vô cùng sung sướng, cười to nói:
- Được được, ta nhớ kỹ, lần sau tỷ đừng quên gọi ta, đến lúc đó ta liền ngoan ngoãn ngồi ở một bên, tỷ cho đánh ta mới đánh, tỷ cho nói ta mới nói, thế đã được chưa? Trước giờ lão tử ta chưa từng nghe những lời như thế…
Hồ Tiên Cơ “xùy” một tiếng nở nụ cười tựa như xuân tuyết mới tan, thanh lệ rung động lòng người, ngay cả ánh trăng cũng muốn run lên theo, thiếu niên mặc kim bào nhất thời nhìn tới ngây dại, sau đó liền nghe Hồ Tiên Cơ nói:
- Ta thiết yến chỉ vì luận đạo pháp, nói chuyện gió trăng, sao lại muốn để ngươi đánh cái này đánh cái kia? Lời này của ngươi thật giống trò cười… aiz, nhưng nếu sớm biết như thế này ta đã gọi ngươi rồi!
Nói tới đây cảm xúc bỗng nhiên có chút sa sút, khoát tay áo nói:
- Được rồi, việc này không liên quan tới ngươi, cũng không cần nói cho ngươi nghe. Ngươi đi trước đi, lần sau ta sẽ nhớ tới ngươi, bây giờ còn có chuyện quan trọng, không thể cùng ngươi nói mấy lời vô dụng này được!
Thiếu niên mặc kim bào nghe vậy liền nhanh chóng kêu lên:
- Đừng đuổi ta đi, tỷ có chuyện gì nói ra ta nghe với…
Hồ Tiên Cơ nói:
- Chuyện này không liên quan tới ngươi, trở về tu luyện cho tốt đi.
Nói xong liền ra hiệu cho Thanh Đằng trưởng lão, hai người tránh sang một bên thấp giọng thương nghị, thiếu niên kim bào đi cũng không được, lại không dám tùy tiện tới gần sợ Hồ Tiên Cơ nổi giận, trong lòng giống như có trăm cái móng vuốt cào xé, nhịn không nổi. Chờ hơn nửa ngày, Hồ Tiên Cơ cùng Thanh Đằng trưởng lão cũng đã nói xong, phất tay áo dài độn không mà đi, chỉ lưu lại Thanh Đằng trưởng lão ở đây thu dọn tàn cục.
Thiếu niên kim bào vội vàng bu về phía Thanh Đằng trưởng lão, người chưa tới đã cười không ngừng.
Thanh Đằng trưởng lão thấy thế liền vung tay lên, cười nói:
- Đừng hỏi ta, công chúa nói chuyện này không liên quan gì tới ngươi!
Thiếu niên kim bào vội vàng nói:
- Thanh Đằng tiền bối, tiền bối tốt của ta, ngài thương xót ta chút đi, Hồ tỷ tỷ gặp phiền toái mà ta lại ngồi yên không phải là muốn mạng nhỏ của ta sao? Rốt cục là ai đắc tội Hồ tiên tử, ngài cứ nói cho ta biết, ta cam đoan không nói là ngài cho ta biết…. Đúng rồi, bên Kim Sa động có một con sói cái sống một mình, ta nghe nói…
Mặt Thanh Đằng trưởng lão biến đổi, trừng mắt nói:
- Sao việc này ngươi cũng biết?
Thiếu niên kim bào cười hì hì nói:
- Lần trước ta ngẫu nhiên gặp được… thế nào, ngài nói cho ta biết, ta sẽ giúp ngài giải quyết nàng!
Thanh Đằng trưởng lão vung tay áo che mặt, giống như không có mặt mũi gặp người, một lúc lâu mới thở dài nói:
- Cái tên nhóc khốn nạn nhà ngươi thật khó dây dưa, ta đành phải nói thật với ngươi. Lần này trên thực tế là một tên gian tế Nhân tộc hộ tống Cửu Cô nhất mạch trở về Thanh Khâu sơn, vốn cho rằng là một vị nghĩa sĩ nhưng không ngờ hắn lại thừa dịp tiến vào tộc địa của Hồ tộc ta, trộm đi tiên tinh của công chúa điện hạ, sau khi xảy ra chuyện vốn muốn bắt hắn, nhưng không ngờ tên này thật giảo hoạt, giết rất nhiều Yêu binh rồi chạy trốn…
Thiếu niên kim bào nghe tới lời này liền nghiến răng nghiến lợi, căm hận nói:
- Thật là một tên Nhân tộc tạp chủng đáng ghét, dám trộm bảo bối của Hồ tỷ tỷ, hắn ăn gan hùm mật báo sao? Thanh Đằng trưởng lão, ngài mau nói cho ta biết hắn trốn tới nơi nào rồi? Ta sẽ điều khiển thân binh, dù là lật tung Đằng Châu thành cũng phải bắt tên khốn kiếp này lại, đưa tới trước mặt Hồ tỷ tỷ chịu tội…
Ống tay áo Thanh Đằng trưởng lão khẽ phất qua, một cái ngọc giản dài gần một tấc lặng yên bay ra, chui vào trong tay áo thiếu niên kim bào, thấp giọng nói:
- Khí tức cùng dung mạo của tán tu Nhân tộc đã được ghi ở bên trong, nhưng tuyệt đối đừng nói là ta đưa cho ngươi. Hơn nữa… lại nói thêm với ngươi một câu, người kia dường như có chút quan hệ với Ô Tang Nhi của Kim Ô tộc, nếu bắt không được hắn hơn phân nửa là đã bỏ chạy tới Phù Tang sơn…
- Hừ, Phù Tang sơn, ta đi tìm bọn họ đòi người, xem bọn hắn có đưa hay không!
Thiếu niên kim bào hừ một tiếng, kiểm tra ngọc giản, sau đó quay người muốn rời đi.
Thanh Đằng trưởng lão lại vội vàng kéo tay áo hắn, thấp giọng nói:
- Vị trong Kim Sa động kia… không thể làm quá mạnh!
Thiếu niên kim bào cười ha ha một tiếng, nói:
- Yên tâm, bổn vương cam đoan sẽ khiến nàng ngoan ngoãn nằm trong chăn của ngài…
- Hồ nháo, lão phu với nàng chỉ là… chỉ là lưỡng tình tương duyệt mà thôi…
Thanh Đằng trưởng lão đỏ mặt, thiếu niên kim bào không thèm để ý cười ha ha một tiếng, hóa thành kim quang rời đi.
Mà sắc mặt Thanh Đằng trưởng lão lại hơi lạnh xuống, gọi mấy tâm phúc tới để chúng đi tung tin, chỉ nói có một tán tu Nhân tộc thừa dịp được mời tiến vào Thanh Khâu sơn, trộm di bảo tiên tinh của công chúa. Hắn trong lúc bị truy đuổi lại bắt Ô Tang Nhi Kim Ô tộc làm con tin, trốn bán sống bán chết, nếu ai có thể tìm được tên này sẽ khiến công chúa rất cảm kích…
Trong lòng của ông ta hiểu rõ, sau khi lời này truyền ra ngoài, thanh danh của Hồ Tiên Cơ công chúa Thanh Khâu sơn sẽ được lan xa, ngay cả người ở Thần Châu cũng có thể nghe tới chứ đừng nói tới Yêu địa này? Chỉ cần tin tức này truyền ra sẽ có biết bao nhiêu binh mã trải rộng thiên la địa võng, tán tu kia cho dù khôn ranh cỡ nào làm sao có thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của công chúa?