Lược Thiên Ký

Chương 506: Thập trưởng lão của Yêu đình

Chương 506: Thập trưởng lão của Yêu đình

Ô Tang Nhi cùng Phương Hành mới làm một chuyện to gan lớn mật, trong lòng có chút lo sợ, do dự có nên dẫn Phương Hành đến gặp tộc trưởng hay không, nhưng nhất thời lại không biết nên nói thế nào, thế là trước tiên mang hắn vào phòng của nàng. Còn Phương Hành lại vô cùng quỷ quái, trên đường đi chỉ nghĩ không biết bảo khố Phù Tang sơn ở đâu, cho nên không thèm để ý đến chuyện có bái kiến Tộc trưởng Kim Ô tộc hay không, mặc cho Ô Tang Nhi dẫn hắn bay đằng trước.
Đến cung điện cũ trên sườn núi phía tây Phù Tang sơn, đó là khuê phòng của Ô Tang Nhi, có hai nữ tử là Chuột tinh mi thanh mục tú hầu hạ. Ô Tang Nhi bảo các nàng pha trà, sau đó thảo luận tìm phương pháp giải cứu Đại Kim Ô.
- Cầu xin Tiên Cơ tỷ tỷ hỗ trợ là việc không có khả năng, việc cấp bách hiện giờ là phải tìm ra cách khác. Để cứu được biểu huynh ta chỉ có hai phương pháp sau: Một là nghĩ cách chứng minh biểu ca bị người ta hại, ta cảm thấy mấy tên ngày mở tiệc chiêu đãi kia dường như biết gì đó, nhất định có liên quan đến Xích Hạt Yêu Vương, phải nghĩ biện pháp bắt lấy bọn họ, như vậy sẽ có cơ hội lấy được lời khai, chứng minh biểu ca trong sạch. Thứ hai, thông qua một số người có liên quan để hòa giải, chỉ cần có thể mời, không, chỉ cần mấy vị đại nhân vật có sức ảnh hưởng tại Yêu đình lên tiếng, vẫn có hy vọng biểu ca được thả ra khỏi Thâm Uyên đại ngục. Có điều nghĩ lại, ngươi là Nhân tu làm sao biết được đại nhân vật nào ở Yêu đình, cho nên chúng ta chỉ có cách thứ nhất, ngươi chuẩn bị bắt đầu tra từ người nào? Có định ra kế hoạch gì không?
Tự nàng nói cả nửa ngày, nhìn dáng vẻ không yên lòng của Phương Hành thì thở phì phò đá hắn:
- Nghĩ cái gì đó?
- Nghĩ bảo khố của các ngươi để ở đâu….
Phương Hành thuận miệng trả lời, bỗng nhiên ý thức được điều gì, tức giận nói:
- Ngươi dám đá ta?
Ô Tang Nhi cũng trừng mắt:
- Ngươi dám để mắt đến bảo khố Phù Tang sơn chúng ta sao?
- À… Chỉ đùa một chút thôi, ta chỉ muốn tham quan thôi mà.
Lúc này, Phương Hành mới ý thức được mình lỡ miệng, cười hắc hắc, phủi mông đứng lên:
- Có gì ăn không?
Ô Tang Nhi thật sự bó tay, nói:
- Biểu ca đáng thương của ta còn trong Hắc Uyên đại ngục chịu khổ kìa, vậy mà ngươi còn có tinh thần ăn uống.
Phương Hành:
- Không ăn no làm sao nghĩ ra cách cứu hắn… Trên Đạo Đài, ta chưa được ăn no, con mẹ nó, toàn trái cây.
Ô Tang Nhi không còn lời gì để nói, liền sai Chuột tinh qua nhà bếp trộm một con dê. Đối với hai Chuột tinh việc này khá quen thuộc, không bao lâu sau liền khiêng nửa con dê đến, chỉ có điều vẫn còn sống, máu me đầm đìa, Phương Hành chằng thèm đụng tới, lại bảo Ô Tang Nhi thổi ra bản mệnh chân viêm, đốt lửa trong khuê các, nướng thịt đến khi chín cắt ăn được.
- Ta nói này, một thân tu vi của Kim Lục Tử ở Yêu tộc của các ngươi cũng xem như không yếu, Kim Ô tộc các ngươi lại bỏ mặc hắn bị giam sao?
Vừa ăn, Phương Hành vừa hỏi.
Chẳng biết lúc nào Ô Tang Nhi cũng đã ngồi xuống, vừa ăn thịt nướng vừa thở dài nói:
- Với thực lực cùng tuổi tác bây giờ của biểu ca, có thể xem như tài năng xuất chúng. Trong tộc nhiều trưởng lão đều hi vọng hắn sẽ quật khởi Kim Ô tộc, nhưng huynh ấy bị người ta bắt được, trực tiếp tống vào trong Hắc Uyên đại ngục, ai có thể cứu hắn chứ? Chúng ta là Kim Ô nhất mạch, cũng có Yêu Tiên lệnh năm đó Kim Tiên Ô tổ lưu lại, có thể đưa ra yêu cầu với Yêu đình, nhưng có người nói Yêu Tiên là căn cơ của Kim Ô tộc chúng ta, không thể tùy tiện sử dụng, huống hồ… bộ tộc Kim Ô đã xuống dốc, lần này đại ca đắc tội với Xích Hạt Chân Nhân cùng Hắc Mộc Lĩnh, cho dù có lấy Yêu Tiên lệnh cũng chưa chắc bọn họ nể mặt.
- Đời là vậy, phượng hoàng gãy cánh còn không bằng gà, lão tổ các ngươi chết quá lâu rồi, ai còn để ý đến hắn….
Phương Hành gật đầu lên tiếng, miệng nhai miếng thịt lại nói:
- Thập đại trưởng lão có thể cứu hắn sao?
Ô Tang Nhi gật đầu nói:
- Đúng thế, Yêu đình thập đại trưởng lão chính là những người được cộng đồng các bộ Yêu tộc đề cử ra nhằm xử lý chuyện đại sự trong Yêu tộc. Mỗi vị đều đức cao vọng trọng, rất được sùng kính. Lúc trước biểu ca ta bị nhốt vào trong Hắc Uyên đại ngục, nghe nói cũng vì Hắc Mộc Linh có quan hệ khá thân với một vị trưởng lão nào đó, nhưng dù sao chuyện của biểu ca ta chưa xem xét chính thức. Nói cách khác, nếu có trưởng lão khác lên tiếng, đương nhiên có thể thả biểu ca ta ra, điều kiện tiên quyết là trưởng lão kia phải thực tâm hỗ trợ, đồng thời phải tìm một lý do thích hợp, nếu không kẻ dưới không phục tùng, sẽ trở thành người đối đầu với Hắc Mộc Lĩnh.
- Ừ, thập đại trưởng lão có lai lịch thế nào?
- Thập đại trưởng lão có xuất thân khác nhau, nhưng không phải là đại năng Yêu tộc ta, tu vi đều là Kim Đan đỉnh, tuổi tác cũng khoảng hơn sáu trăm. Theo ta được biết có một người xuất thân từ Thanh Khâu sơn, có một người được Thanh Khâu sơn nâng đỡ lên, còn có một người xuất thân từ Thanh Nhai sơn Đại Bằng tộc nhất mạch. Còn có hai người quật khởi từ tiểu tộc nhỏ, nhưng tu vi khá mạnh, chiến tích… chiến tích rất khốc liệt. Ngoài ra còn có một người thuộc Sư tộc, một người thuộc Viên tộc, một người thuộc Lý tộc, một người là Thử tộc…. Người thứ mười là Nhân tộc, có điều ba ngàn năm trước đã kết giao khá tốt với Yêu tộc, Kỳ tộc này phát triển gắn kết cùng Yêu tộc, hắn chính là người nhốt biểu huynh ta vào Hắc Huyên đại ngục, nghe người ta nói, quan hệ giữa hắn cùng Hắc Mộc Lĩnh vô cùng thân thiết…
- Ha ha, khá khen cho tên phản bội…
Phương Hành cười hì hì, cũng không thèm để ý đến, tự mình tính kế.
Đang trao đổi, chợt nghe bên ngoài điện có có tiếng truyền đến:
- Tang Nhi muội muội đã về rồi sao?
Ô Tang Nhi nghe tiếng nói này nhất thời kinh hãi, nhảy dựng lên như ngồi phải lửa, kéo Phương Hành nhét vào phía dưới giường, Phương Hành giận dữ, hất tung tay nàng ta, nắm vào thanh giường kêu lên:
- Ngươi muốn làm gì?
Ô Tang Nhi thật sự muốn khóc, tiếng hét của tên Phương Hành này đã khiến cho nàng muốn giấu cũng không giấu được.
Quả nhiên, người bên ngoài lập tức kêu lên:
- Tại sao có tiếng nam nhân bên trong?
Giọng nói vừa dứt, một quả cầu màu đỏ đột nhập vào điện, hóa thành một thanh niên gầy gò, dung mạo xấu xí, chân thấp chân cao đi về phía trước. Xem ra người này bị thọt, vừa vào trong điện, y đã nhìn thấy Phương Hành ngồi gần dĩa thịt nướng bên đống lửa, ánh mắt ngoan độc nhìn Phương Hành quát:
- Dã hán tử từ đâu tới? Sao dám đột nhập vào khuê phòng Tang Nhi muội muội của ta?
Vừa quát lên, tay phải gầy gò đưa về phía trước muốn chụp lấy Phương Hành để đẩy hắn ra xa.
Chỉ có điều có Dẫn Lực thuật phát huy, ngoại trừ ngọn lửa phía trước người Phương Hành lắc lư một chút thì cũng không có gì biến hóa.
Phương Hành nghiêng người liếc nhìn hắn ta một chút, thầm nghĩ “Ngươi chỉ là một Trúc Cơ, cũng muốn ra tay tóm lấy ta sao? Nằm mơ đi!”
Thanh niên kia cũng lấy làm kinh hãi, lảo đảo lui về sau mấy bước, chuẩn bị tư thế chạy trốn, sau đó hét lớn:
- Ngươi là ai?
Phương Hành không thèm để ý tới gã, cố nhẫn nhịn không đánh gã ta vì nơi này thuộc Kim Ô tộc, địch ta khó phân biệt.
Lúc này, Ô Tang Nhi vội từ trên giường nhảy dựng lên, nhanh chóng ngăn giữa hai nam nhân, nàng vội kêu lên:
- Đừng động thủ, đừng động thủ, hắn được muội mời tới, bằng hữu Nhân tộc của Kim Lục biểu ca, lần này đến là để trao đổi tìm cách để cứu Kim Lục biểu ca… Nhất Điển, huynh đừng thấy dáng vẻ hắn không được tốt lắm, thực chất tu vi của hắn đã là Kim Đan, huynh động vào hắn chỉ bị thiệt thòi thôi…
Phương Hành nghe nàng ta nói vô cùng bất mãn, hắn trừng mắt nhìn Ô Tang Nhi, thật muốn bóp cổ để nàng ta giải thích xem cái gì gọi là “Dáng vẻ không được tốt lắm”, dáng vẻ của hắn không phải rất tuấn mỹ vô song sao? Sao lại dám so hắn với con ma xấu xí này.
- Bạn của Kim Lân Hoa sao?
Nghe thấy vậy nam nhân xấu xí tên “Nhất Điển” kia kinh hãi nhìn lướt qua, trong lòng hiểu rõ bản thân không phải là đối thủ của Phương Hành, chân khập khễnh chậm rãi lui về phía sau mấy bước, đột nhiên bay ngược ra, rời khỏi cung điện, sau đó hóa thành một con quạ gầy gò xấu xí, bay lên không trung hô to:
- Nhân tộc! Có thích khách Nhân tộc tiến vào tộc địa á….
Giọng nói hắn khàn khàn, rất khó nghe, nhưng dùng sức lập tức truyền vang khắp tộc địa.
- Sao huynh ấy luôn như thế chứ?
Ô Tang Nhi tức giận dậm chân, muốn bay ra ngoài ngăn cản, nhưng lại bị Phương Hành kéo lại, cười hỏi:
- Thì ra tên con quạ kia là Kim Lân Hoa, ha ha, khó trách hắn nhất định không chịu nói tên thật cho ta biết, hỏi thế nào cũng nói là Kim Lục Tử, thì ra đường đường là Đại Kim Ô mà lấy tên như con gái, ha ha!
Ô Tang Nhi dở khóc dở cười, dậm chân nói:
- Việc trước mắt quan trọng như vậy mà ngươi còn quan tâm đến chuyện này, người vừa rồi là biểu ca ta, con trai độc nhất của tộc trưởng tam thúc, luôn có thói quen đâm thọt, ta phải nhanh đến giải thích với tộc trưởng mới được.
- Cứ để mặc hắn đi!
Phương Hành xem thường nói, trong lòng hắn đã có tính toán, cũng không để bộ tộc Kim Ô này vào mắt.
Yêu tộc cùng Nhân tộc có ân oán cực sâu, ngẫm lại chính hắn có ân với Thanh Khâu sơn nhưng người ta vẫn không chút khách khí phản bội hắn. Bộ tộc Kim Ô cũng không nhớ đến hắn cùng Đại Kim Ô có ân tình, dù sao Đại Kim Ô đã bị nhốt vào trong nhà tù mà bọn họ còn thấy chết không cứu, huống chi một người ngoại tộc như hắn. Nói cho cùng, muốn có quan hệ vững chắc vẫn phải xem đến lợi ích.
Trong lòng hắn đã nghĩ thông suốt vấn đề, đối với phản ứng của bộ tộc Kim Ô này cũng không cần để ý đến, tùy cơ hành động thôi.
Nghĩ như vậy, hắn vẫn ngồi đó ăn thịt nướng, còn Ô Tang Nhi lại vội vàng bay ra ngoài, qua thời gian uống cạn một chung trà, tiếng người dần dần náo nhiệt, ồn ào không chịu nổi. Bất chợt có bốn vị yêu tu khí tức Kim Đan từ trên trời giáng xuống, trong đó có một người trẻ tuổi, ba người còn lại đều già hơn, xem ra thọ nguyên còn lại không nhiều, mà tu vi trên người cũng không thâm hậu, chỉ là Kim Đan trung kỳ.
- Ở bên trong, các ngài đi xem mà xem, người này là tu sĩ Nhân tộc, lại được Tang Nhi muội muội trực tiếp mang vào tộc địa chúng ta, như vậy không phải là vi phạm vào tổ huấn sao? Thật sự rất quá phận, phụ thân, các vị trưởng lão, mau bắt hắn đi…
Con quạ trọc lông xấu xí kia bay trên không trung, la oai oái.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất