Lược Thiên Ký

Chương 513: Cửu Đầu Trùng

Chương 513: Cửu Đầu Trùng

Sau khi Phương Hành đi tới Cô Nhận sơn xác thực cũng được hậu đãi. Khác với Thanh Khâu sơn tĩnh mịch thanh tĩnh cùng Phù Tang sơn hiểm trở hoang vu, Cô Nhận sơn lại là một sơn mạch u cốc tràn ngập sườn đồi, từng sơn phong như lưỡi kiếm sắc bén đâm thẳng lên trời, trên vách đá dựng đứng nghiêng nghiêng mọc lên dây leo quái dị, mấy tòa cung điện như ẩn như hiện, thần bí tĩnh mịch, vô cùng hiểm trở.
Mà hắn ở chỗ này được xem như khách quý, nhưng ánh mắt đám thị nữ hộ vệ nhìn về phía hắn đều là lạ.
Cũng không biết từ miệng người nào truyền tới, tin tức hắn đánh Tiểu Bằng Vương tại Phù Tang sơn truyền khắp nơi, trên dưới Cô Nhận sơn này có hơn phân nửa người biết vị tu sĩ Nhân tộc trước mắt này là một kẻ hung ác, đánh cục cưng quý giá của Cô Nhận sơn thành đầu heo, vậy mà còn được ba vị lão tổ mời tới Cô Nhận sơn làm khách, bắt đám người trên dưới thấy mặt hắn đều phải gọi tiểu tổ.
Phương Hành đối với chuyện này cũng có chút yên tâm thoải mái, trên thực tế điểm này trước khi tới Yêu địa hắn cũng đã nghĩ tới.
Quan hệ của hắn cùng Đại Bằng Tà Vương hiện tại xem như bạn vong niên, nói sâu xa hơn cũng có liên quan tới lợi ích. Phương Hành có được sự tín nhiệm không hề tầm thường của Đại Bằng Tà Vương, mà Đại Bằng Tà Vương lại kiếm được không ít đại cơ duyên tốt từ trong tay Phương Hành, mà thông qua rất nhiều lần hợp tác mới phát hiện được một số khí vận không giống bình thường trên người Phương Hành, nhận định chỉ cần hắn còn sống thì sẽ có thể thành đại sự.
Cũng bởi vì ý nghĩ này, lão Tà Vương vô cùng coi trọng Phương Hành, đương nhiên cũng dốc hết tinh lực vào trên người hắn.
Chỉ dựa vào việc hắn đường đường là Yêu Vương lại cam tâm bỏ xuống giá trị của bản thân, chủ động ở lại Quy Khư thay Phương Hành quản lý việc vặt liền có thể thấy được chút ít.
Mà thời điểm Phương Hành rời khỏi Quy Khư, gã nghe nói Phương Hành có thể sẽ đi tới Yêu địa tìm kiếm Đại Kim Ô liền nói rõ tộc địa của mình ở trong Yêu địa. Nếu gặp khó khăn có thể đi thẳng tới Cô Nhận sơn xin giúp đỡ, chỉ cần Cô Nhận sơn còn tuyệt đối sẽ cung phụng hắn như thượng khách, nguyên nhân cụ thể không nói, tóm lại có liên quan tới một vài gút mắc lợi ít sâu xa phía sau.
Mà Phương Hành có thể thoải mái chơi đùa ở Yêu địa chính là bởi vì có tầng bảo vệ này.
- Hừ, tộc trưởng nói ba viên Tiên Tinh đều ở đây. Đây là tất cả trân quý của Phù Tang sơn chúng ta, ngươi nhất định phải cứu biểu ca ta ra, nếu như ngươi lừa chúng ta, ta liền… ta liền… ta liền nói chuyện hư hỏng của ngươi đi khắp nơi!
Trong đại điện được xây trên đỉnh núi cao, Phương Hành uể oải nằm trên một cái giường ngọc nhỏ, ở trước mặt hắn là Ô Tang Nhi mặc váy vàng, cầm một cái hộp tử ngọc đầy hoa văn đưa tới trước người hắn, bên trong là ba viên Tiên Tinh ý hóa, viên lớn nhất ước chừng to bằng hột đào, hai viên nhỏ hơn lại như hột táo.
- Được rồi, được rồi, chuyện hư hỏng của ta nếu ngươi thật sự đi nói khắp nơi thì ta còn sợ ngươi phải mệt mỏi đó….
Phương Hành không để ý tới nàng, mừng rỡ lấy Tiên Tinh ra xem, thần tính mờ mờ ảo ảo, hỏa ý dồi dào, xác thật không phải thứ tầm thường. Bây giờ có ba viên này cộng thêm một viên trộm từ trong khuê phòng của Hồ Tiên Cơ, hắn đã có bốn viên Tiên Tinh, chắc hẳn có thể giúp hắn lĩnh hội Thanh Hồ Quỷ Diện một thời gian, nếu có thể hoàn toàn nắm giữ mặt nạ kia, Phương Hành khó có thể tưởng tượng kết quả đó sẽ tốt thế nào.
- Ngươi đừng nghịch nữa, chuyện biểu ca ta rốt cục ngươi đã nói với Cô Nhận sơn chưa?
Ô Tang Nhi nhướn mày lên, hỏi hắn về tiến triển.
Trong lòng nàng cũng có chút oán thầm bằng hữu này của biểu ca, từ khi gặp nhau, hắn không lo xử lý chuyện cứu người lại kéo mình tới khuê phòng Thanh Khâu sơn trộm đồ, lại đe dọa để lấy ba viên Tiên Tinh của Phù Tang sơn nhà mình…
- Được rồi, cứ chờ tin đi, có lẽ cũng gần có rồi…
Phương Hành cười hì hì nói, đắc ý cất ba viên Tiên Tinh đi.
Bình thường không có chuyện hắn liền chuyên tâm lĩnh hội Thanh Hồ Quỷ Diện, bây giờ phát hiện tu sĩ áo xanh bên trong Thanh Hồ Quỷ Diện thi triển vô số thuật pháp vắt ngang hư không, ngăn cản cường địch, nhưng bên trong vô số thuật pháp này lại có chín pháp ấn huyền diệu nhất. Phương Hành cảm giác ý nghĩa truyền thừa của mặt nạ nằm ở việc lĩnh hội chín pháp ấn này, còn hắn đã nhớ kỹ hai cái.
Hôm nay hắn vẫn chưa thể lĩnh ngộ ý tứ của chín pháp ấn này, nhưng hắn cảm giác sau khi mình nhớ kỹ ý tứ ba pháp ấn trong đó liền có thể lĩnh ngộ chân lý của một bộ phận pháp ấn. Tám là cơ số trận pháp, mà ba chính là cơ số pháp thuật, dưới suy luận của Phương Hành chín là cực hạn diễn hóa pháp thuật, mà ba chính là căn cơ pháp thuật, nắm giữ ba ấn pháp liền tiếp cận với sự huyền ảo của Quỷ Diện.
Hắn thậm chí cảm giác, có lẽ vào lúc mình lĩnh ngộ pháp ấn thứ ba liền có thể mượn sức mạnh ẩn chứa trong Thanh Hồ Quỷ Diện.
Tự bản thân hắn cảm thấy bên trong Thanh Hồ Quỷ Diện này, dù chỉ là một phần sức mạnh cũng vô cùng cường đại!
Chẳng qua muốn lĩnh hội bí mật của Thanh Hồ Quỷ Diện nhất định phải có Tiên Tinh, trước đó Phương Hành trong lúc vô tình có được một Tiên Tinh lại khiến hắn tìm hiểu được hai pháp ấn đầu tiên. Chỉ là càng về sau, thời gian và Tiên Tinh cần để lĩnh hội pháp ấn cũng càng nhiều hơn, cũng chính vì vậy Phương Hành mới tìm mọi cách tìm kiếm Tiên Tinh, cũng may bây giờ trong tay đã có bốn viên, cũng đủ để hắn dùng một thời gian.
- Tiểu tổ, tộc trưởng tới…
Thời điểm Phương Hành đang suy nghĩ, một thị nữ do tiểu yêu tinh Hỉ Tước hóa thành rụt rè tiến lên bẩm báo.
- Để hắn vào…
Phương Hành khoát tay áo, quăng bình rượu trong tay ra, ngồi dậy chuẩn bị đãi khách, còn gia hơn so với đại gia.
Nghe nói tộc trưởng Đại Bằng tộc đích thân tới, Ô Tang Nhi cũng giật nảy mình, đoan chính ngồi, còn thục nữ hơn so với thục nữ.
- Bái kiến tiểu tổ…
Người tới là một Yêu tu trung niên Kim Đan đại thừa cảnh, người này dáng người thon gầy, hai gò má khắc nghiệt, rất có uy nghi, chính là tộc trưởng hiện giờ của Cô Nhận sơn, cũng là phụ thân Phi Dương Bạt Hổ của Kim Sí Tiểu Bằng Vương. Tuy lúc trước Phương Hành đánh con trai bảo bối của ông ta thành đầu heo, nhưng ông ta gặp Phương Hành cũng không có một chút bất mãn nào, dù sao ba vị lão tổ cùng hạ pháp chỉ, không thể không nghe.
Hơn nữa, con của ông ta tuy cũng được gọi là tiểu tổ Cô Nhận sơn, nhưng so với tiểu tổ trước mắt này, bối phận còn kém nhiều, cho dù người khác gọi con của mình thế nào, gặp mặt mình cũng phải gọi tiếng “Cha”, người trước mắt này mình gặp còn phải gọi “tiểu tổ”, với bối phận đó, vị này giáo huấn con của mình chính là trưởng bối dạy dỗ vãn bối, đạo lý đó vô cùng thuyết phục.
Đương nhiên, trên thực tế ông ta cũng muốn đánh con trai bảo bối mấy bạt tai, bởi vì chuyện lần này liên quan tới Phương Hành, mấy vị lão tổ đã sai người điều tra, biết lần này con của mình là bị người khác lợi dụng, tương đối bất mãn với biểu hiện của nó.
- Tộc trưởng đã tới, mời ngồi mời ngồi, muốn uống rượu hay uống trà?
Phương Hành cười hì hì ngồi dậy chào hỏi.
Tộc trưởng Đại Bằng vội vàng cười nói:
- Tiểu tổ không cần khách khí, không biết gọi ta tới có gì dặn dò?
Phương Hành cười nói:
- Dặn dò thì không dám, tộc trưởng cũng đừng gọi ta là tiểu tổ, thật khiến ta xấu hổ!
Tộc trưởng Đại Bằng vội nói:
- Tiểu tổ quá lời, ba vị lão tổ đã tự mình dặn dò, từ lúc người bước vào Cô Nhận sơn đã có thân phận đích tôn Tà Tổ năm đó, bối phận của ta còn thấp hơn người hai bậc, gọi người là tiểu tổ cũng là danh chính ngôn thuận…
- Đích tôn…
Phương Hành nghe thấy thì nhịn không được nghiến răng, nghĩ thầm vẫn là bị tên khốn khiếp Lão Tà kia chiếm tiện nghi, mình dù sao cũng là một đại nhân vật, trước kia tên khốn kiếp Lão Tà dám tự xưng gia gia trước mặt ta đã bị rút mấy cái răng, nhưng bây giờ vừa vào Cô Nhận sơn lại thành cháu của gã, hơn nữa còn không thể giải thích….
“Được rồi, được rồi, dù sao tộc trưởng Đại Bằng tộc cũng đã gọi ta một tiếng tiểu tổ, cũng không quá thua thiệt!”
Trong lòng Phương Hành tự an ủi, cũng không so đo vấn đề này nữa, nói thẳng:
- Chuyện kia đã hỏi thăm thế nào rồi?
- Việc này… ta cũng đã sai người điều tra, cũng không dễ xử lý đâu.
Tộc trưởng Đại Bằng tộc được hỏi liền trực tiếp hồi đáp:
- Thế tử Kim Ô tộc này là bằng hữu của tiểu tổ, đương nhiên không thể để bị giam trong nhà ngục tại Hắc Uyên. Sau khi tiểu tổ đề cập tới, ta liền muốn trực tiếp mang người tới gặp tiểu tổ, bởi vậy tự mình cố ý tới dặn dò trưởng lão Cô Nhận sơn chúng ta, để hắn nghĩ biện pháp ứng cứu. Nhưng không nghĩ tới, chuyện nhìn đơn giản, bình thường lại vô cùng khó khăn, sau khi điều tra mới biết được ngọn nguồn, cũng không phải là Thái Thạch trưởng lão, Diệc Phi Hắc Mộc Lĩnh quá ghê gớm, mà là phía sau bọn họ có bàn tay của một Yêu mạch khác, có mối liên quan này khiến chuyện trở nên khó giải quyết…
- Có bàn tay của một Yêu mạch khác?
Phương Hành liền giật mình, vội hỏi:
- Là người nào?
Tộc trưởng Đại Bằng nói:
- Còn chưa điều tra rõ, nhưng hẳn là có chút quan hệ với nhất mạch Cửu Đầu Trùng…
- Cửu Đầu Trùng?
Phương Hành kinh hãi, ngồi ngay ngắn lại, nhíu mày hỏi.
Ô Tang Nhi vẫn ngồi ngốc một bên không dám lên tiếng cũng kinh hô một tiếng, rồi mới che miệng lại…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất