Chương 514: Ta tới cứu!
Cửu Đầu Trùng chính là một chủng tộc thần bí không bình thường của Yêu tộc, tộc nhân không nhiều, cũng rất ít khi tham gia vào chuyện Yêu tộc, tộc nhân của nó thậm chí rất ít khi lộ diện, nhưng lực ảnh hưởng lại không thể coi thường, cho dù trong Yêu tộc, Cửu Đầu Trùng cũng là chủng tộc thần bí mà đáng sợ. Đối với yêu quái tầm thường, phản ứng khi nghe tới tên Cửu Đầu Trùng giống như người bình thường nghe được hai chữ yêu quái vậy.
Gần vạn năm qua, pháp tắc thiên địa đại biến, bất kể là Nhân tộc hay Yêu tộc, hay là ma chủng Ngưu Châu Tây hạ, chưa từng xuất hiện cường giả thành tiên, tuy không có tiên, nhưng bên trong Yêu địa năm ngàn năm trước lại từng có một cường giả Cửu Đầu Trùng xuất thế, danh xưng Yêu Thánh một phương, là một trong những nhân vật cấp Đại Thánh Tổ trong mấy ngàn dặm Yêu địa. Mà bây giờ, nhất mạch Cửu Đầu Trùng cũng là do ông ta lưu lại, tuy nhiên tộc này tuy có Thánh Tổ huy hoàng nhưng huyết duệ lại vẫn rất ít, tộc nhân cũng rất ít khi xuất đầu lộ diện.
Phương Hành không nghĩ tới vào lúc này lại nghe được tin tức về Cửu Đầu Trùng, mặc dù là Nhân tộc nhưng hắn cũng không quá xa lạ với tộc này. Lúc trước trưởng công chúa Thương Lan Hải Long cung bị ép trốn khỏi Nam Hải, mang ô danh có quan hệ với tộc Cửu Đầu Trùng. Mà Đại Cẩu Tử bị người ta thi triển Đoạn Thần thuật vô cùng ác độc, thần hồn tán loạn, vạn kiếp bất phục, theo Đại Bằng Tà Vương phân tích cũng là có liên quan tới tộc Cửu Đầu Trùng.
Vốn cho rằng Đại Kim Ô bị người ta hãm hại, chẳng qua là mưu kế bẩn thỉu của Hắc Mộc Lĩnh, không ngờ lại có bóng dáng của bộ tộc này, nhất thời Phương Hành có chút nghi ngờ trong lòng, liếc nhìn tộc trưởng Đại Bằng, muốn nhìn xem có phải tên này muốn thoái thác chuyện của mình hay không.
Tộc trưởng Đại Bằng hiển nhiên cũng hiểu rõ Phương Hành sẽ nghi ngờ mình, vội vàng giải thích:
- Tiểu tổ minh giám, sau khi biết bằng hữu của tiểu tổ bị giam trong Hắc Uyên đại ngục, ta liền dự định trực tiếp mang người ra gặp tiểu tổ. Lại không nghĩ tới, bất kể là yêu nhân Thái Thạch Đản bắt nhốt thế tử Kim Ô hay là Hắc Mộc Lĩnh đều kiên trì không chịu thả người, mà Cô Nhận sơn ta đã mở miệng làm sao có thể để hai phe này làm mất mặt, muốn cưỡng ép bọn họ thả người. Lại không nghĩ tới, hai phe này không chịu nổi áp lực của chúng ta liền lấy ra một tín vật, chính là Cửu Đầu lệnh truyền từ tộc Cửu Đầu Trùng năm đó. Dù chưa nói rõ nhưng ý tứ cũng đã rất rõ ràng!
Nói tới đây, lông mày ông ta đã nhăn lại thành một đường:
- Chuyện phát triển tới bước này đã có chút khó giải quyết, Cô Nhận sơn chúng ta tuy không để Thái Thạch gia tộc cùng Hắc Mộc Lĩnh vào mắt, nhưng đã liên lụy tới tộc Cửu Đầu Trùng liền không thể không nhân nhượng. Thứ nhất, tổ tiên Bằng tộc ta cùng tổ tiên tộc Cửu Đầu Trùng có quan hệ sâu xa, không tiện vạch mặt. Thứ hai, tộc Cửu Đầu Trùng này tuy rất ít xuất hiện nhưng có lực ảnh hưởng không nhỏ ở Yêu đình, chúng ta nếu bức ép quá mạnh chỉ sợ không chỉ không cứu được bằng hữu của tiểu tổ ra, ngược lại có khả năng ép đối phương sử dụng quỷ kế, mang người tới giam nơi khác!
- Mẹ kiếp, không ngờ lại phiền phức như thế…!
Phương Hành cũng có chút bất đắc dĩ, giận dữ ôm lấy bình rượu uống một ngụm, nghĩ thầm trong này sao lại có bóng dáng Cửu Đầu Trùng chứ?
- Vậy ngươi dự định làm thế nào?
Nghĩ nửa ngày, không có đầu mối liền ngẩng đầu nhìn về phía tộc trưởng Đại Bằng.
Tộc trưởng kia nói:
- Nếu muốn cứu người không phải không có cơ hội, có lẽ tiểu tổ chưa biết, một tháng sau chính là sự kiện quan trọng của Yêu tộc, Tổ Viên mở ra, cả tộc Giai Khánh, các đội nhân mã đều phái sứ giả tới ăn mừng, bây giờ ba sứ giả Thần Châu Bắc đều đã tới. Ngoài ra Long Hậu Thương Lan Hải sẽ mang theo Vương tử nhỏ tuổi nhất của nàng tới, Long Hậu này lại là xuất thân từ tộc Cửu Đầu Trùng, có quan hệ sâu xa với chúng ta, tới lúc đó thương lượng với nàng một chút, chưa chắc không thể cứu thế tử Kim Ô!
- Thương Lan Hải? Long Hậu?
Phương Hành nghe được lại có chút kinh hãi, nhanh chóng đứng lên.
- Tuyệt đối không được!
Hắn bỗng nhiên thấp giọng nói, khẩu khí sắc bén.
Tộc trưởng Đại Bằng cùng Ô Tang Nhi đều hơi kinh ngạc nhìn hắn, không biết hắn có ý gì.
Mà Phương Hành sau khi nghe Long Hậu Thương Lan Hải muốn tới, càng nghĩ càng thấy trong lòng phát lạnh.
Đối với Long Hậu Thương Lan Hải này, hắn cũng từng gặp một lần, thật là một nhân vật sâu không lường được.
Lúc trước Long Nữ đã tính toán không sai, lại bị nàng ép trốn khỏi Nam Hải, dùng ô danh để cầu hơi tàn, mà Đại Cẩu Tử vốn cũng là long chủng có thực lực siêu phàm, kết quả lại bị người thi triển Đoạn Thần thuật làm điên điên khùng khùng, sống không bằng chết, nói là vạn kiếp bất phục cũng không đủ, sau đó theo Đại Bằng Tà Vương phân tích, loại pháp thuật ác độc kia xuất xứ từ tộc Cửu Đầu Trùng, tám chín phần mười có liên quan tới nàng ta.
Nếu thật là nàng thi triển Đoạn Thần thuật với Đại Cẩu Tử, như vậy nữ yêu này có một thần hồn cao thâm, có thể nói gần như là đỉnh cao, dù sao thi triển Đoạn Thần thuật ác độc như vậy với Đại Cẩu Tử cũng không phải chỉ đơn gian cắm ba cái trâm hoa vào liền xong việc, nàng có thể bức Đại Cẩu Tử thần hồn điên loạn, điên mà không chết đã là cảnh giới cao thâm.
Bây giờ tộc trưởng Đại Bằng tộc xem nàng là cơ hội để nghĩ cách cứu viện Đại Kim Ô, Phương Hành lại cảm giác việc này không được.
Hắn hiểu rõ tình huống của Đại Kim Ô, nói trắng ra là, người bắt Đại Kim Ô vốn dĩ chậm chạp không lấy mạng nó hơn phân nửa chính là muốn đoạt Thái Thượng Bất Tử Kinh của nó, chỉ là kinh văn kia quá mức siêu phàm, được phong ấn sâu trong thần hồn Đại Kim Ô, chính là không thể truyền, ngay cả Sưu Thần thuật cũng không có cách nắm giữ nó, vậy nên phương pháp có thể lấy được kinh văn này không có nhiều…
Mà bây giờ thân phận Long Hậu Thương Lan Hải thiên kiêu đại quý lại đi vào Yêu đình, cộng thêm chuyện phía sau Đại Kim Ô lại có bóng dáng tộc Cửu Đầu Trùng, lại nói Long Hậu này là người cực kỳ am hiểu giở trò trong lĩnh vực thần hồn… đủ loại manh mối đan vào nhau lại khiến đáy lòng Phương Hành phát lạnh… chẳng lẽ mục đích của nàng ta cũng là lấy trộm kinh văn trong thần hồn của Đại Kim Ô?
- Chẳng lẽ Thái Thạch Đản cùng Hắc Mộc Lĩnh chính là muốn sau khi Long Hậu đi tới Yêu đình sẽ tự mình động thủ sao?
Liên kết một vài chuyện lại khiến Phương Hành càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
- Khi nào Long Hậu sẽ tới Yêu đình?
Trong lúc nhất thời lông tơ trên cánh tay Phương Hành đều dựng lên, nhanh chóng đứng dậy hỏi.
Hắn có dự cảm, chờ Long Hậu tới, Đại Kim Ô không chừng sẽ thành một Xích Long khác.
Chỉ tiếc mình cũng không có Lôi Trì tạo hóa thứ hai…
Tộc trưởng Đại Bằng tộc ngẩn người nói:
- Ngày Tổ Viên mở ra chính là một tháng sau, nhưng sứ giả các tộc sẽ đến sớm, Thương Lan Hải đường xá xa xôi sẽ càng phải lên đường sớm hơn, bây giờ thời gian cụ thể vẫn chưa biết, nhưng muốn tới nơi cũng mất mấy ngày!
Phương Hành nghe xong lại hạ quyết tâm, vẻ mặt nghiêm túc nhìn qua tộc trưởng Đại Bằng tộc nói:
- Không những không thể chờ nàng tới thương lượng, ngược lại nhất định phải cứu Kim Lục Tử ra trước khi nàng ta tới, chuyện này tuyệt đối không thể kéo dài được nữa!
Tộc trưởng Đại Bằng tộc có chút khó khăn:
- Tiểu tổ, không phải ta không giúp hết mình, quan trọng là người chưởng quản Hắc Uyên đại ngục, tuy xuất thân tiểu tộc nhưng tính tình lại quật cường, lại có quan hệ không tầm thường với Hắc Mộc Lĩnh, không thể trực tiếp khuyên hắn thả người, mà hắn lại là một trong số thập đại trưởng lão Yêu đình, ngay cả mấy vị lão tổ cũng không dễ dàng ép buộc được hắn!
Phương Hành nhẹ gật đầu, tạm thời im lặng, nhưng cũng nhìn ra được tộc trưởng Đại Bằng đích thật đã dùng hết sức với chuyện này rồi.
Trên thực tế, cho dù Phương Hành đánh con của ông ta, ông ta cũng không dám nói dối chuyện này, dù sao thân phận cao nhất ở Cô Nhận sơn không phải ông ta, sở dĩ ông ta tới tiếp quản quyền Cô Nhận sơn chỉ là bởi vì những Nguyên Anh lão tổ kia không thèm để ý tới.
- Tiểu tổ đừng gấp, đợi Long Hậu tới, trưởng lão Nguyên Anh trong tộc ta sẽ ra mặt trao đổi với nàng, cũng chưa chắc không có hi vọng….
Tộc trưởng Đại Bằng nhẹ giọng khuyên bảo, hai đầu lông mày tràn ngập thần sắc lo lắng.
- Hử? Chưa chắc? Lỡ như không ổn, mạng nhỏ của con quạ này không giữ được!
Phương Hành có chút xem thường, híp mắt chậm rãi cân nhắc.
Tộc trưởng Đại Bằng thấy hắn không nói lời nào, chờ một thời gian liền muốn tạm thời rút lui.
Ông ta dự định để cho Phương Hành chút thời gian suy nghĩ.
Đối với việc này ông ta cũng rất để tâm, chỉ là xác thực là không có biện pháp mà thôi, chẳng lẽ chỉ vì muốn cứu thế tử Kim Ô lại khiến Cô Nhận sơn cưỡng ép cướp ngục hay sao? Cần phải biết, Hắc Uyên đại ngục chính là nơi quan trọng của Yêu đình, tượng trưng cho quyền uy của Yêu đình. Cho dù thế lực Cô Nhận sơn cường đại cũng không dám làm như thế, bởi vì đây đại biểu cho việc Cô Nhận sơn đối đầu với tất cả Yêu tộc.
Cô Nhận sơn lại cuồng ngạo, thân phận của Phương Hành có tôn quý hơn nhưng nếu chỉ vì một Kim Ô cũng thật không đáng để Cô Nhận sơn làm như thế.
Ngay cả trong mắt Ô Tang Nhi cũng tỏa ra chút tuyệt vọng, cảm giác biểu ca của mình lần này…
Không có hy vọng!
Có điều trong bầu không khí tuyệt vọng này, Phương Hành nắm tay, bỗng nhiên hỏi tộc trưởng Đại Bằng:
- Nếu như… mang người ra khỏi Hắc Uyên đại ngục không dễ dàng, như vậy… đưa người vào trong có khó không?
Lời này vừa nói ra, tộc trưởng Đại Bằng cùng ô Tang Nhi đều kinh hãi, ánh mắt cổ quái nhìn hắn.
Phương Hành nghênh đón ánh mắt của bọn họ, cau mày nói khẽ:
- Mang ta vào, ta tới cứu!