Lược Thiên Ký

Chương 515: Hắc Uyên đại ngục

Chương 515: Hắc Uyên đại ngục

Hắc Uyên đại ngục chính là cơ cấu kinh khủng nhất trong Yêu đình, không khác so với địa phủ U Minh, cho dù là Yêu tu Nguyên Anh cũng tránh còn không kịp chỗ này, nhưng Phương Hành lại chủ động muốn đi vào? Một câu như thế liền dọa Ô Tang Nhi cùng Tộc trưởng Đại Bằng sợ hãi, trong vô thức còn tưởng rằng Phương Hành bị điên, qua nửa ngày Ô Tang Nhi mới run giọng nói:
- Ngươi… ngươi… ngươi nói thật sao?
Khi nói chuyện vô thức nắm lấy tay Phương Hành, ngón tay dùng lực tới trắng bệch.
- Ngừng, ngươi bóp chết ta rồi!
Phương Hành gỡ tay nàng ra, liếc mắt nhìn nàng:
- Nếu không cứu hắn, chẳng lẽ để hắn chết bên trong sao?
Ô Tang Nhi ngượng ngùng thả tay, lại không biết nên trả lời như thế nào.
Tộc trưởng Đại Bằng cũng ở một bên khuyên nhủ:
- Thật ra Tang Nhi cô nương nói có lý, tiểu tổ nghĩ kỹ đi, Hắc Uyên đại ngục không phải nơi tốt đẹp gì, đó là nhà tù giam giữ ma đồ tội ác tày trời của Yêu tộc ta, xây ở dưới lòng đất vạn trượng, dùng quỷ nham u minh làm tường, sắp đặt tầng tầng đại trận, không thấy ánh mặt trời, phàm là tội tù bị nhốt vào trong đó đều bị áp chế pháp lực, chỉ có thể dùng lực của nhục thân để sống tạm bên trong. Ngoài ra bên trong ngục cũng có rất nhiều hung thần ác sát, người nhỏ yếu thường sẽ bị bắt nạt…
- Chuyện các ngươi nói ta đều hiểu, nhưng ta không thể để con quạ kia chết ở nơi đó mà không cứu….
Phương Hành nở nụ cười khổ, hắn lại có chút hiểu rõ Hắc Uyên đại ngục. Lúc trước hắn ở trong đất Yêu tộc, Bột Hải quốc, từng bị Diệp Cô bức ép vào Âm Ngục Uyên, nơi đó chính là tiền thân của Hắc Uyên đại ngục. Chỉ là tuy bình thường nghe tới tên của Kim Lục Tử đã hận đến nghiến răng, đến bây giờ còn ghi hận chuyện lúc trước gã ném mình vào bên trong Nam Hải Quy Khư, nhưng lại không thể trơ mắt nhìn tên khốn kiếp này chết đi.
Nói trắng ra là, cho dù là pháp trường cũng phải cướp, chứ đừng nói tới là Hắc Uyên đại ngục!
Nghe câu nói này Ô Tang Nhi và tộc trưởng Đại Bằng tộc đều nhíu mày nhìn Phương Hành.
- Được rồi, ngươi mau nói tình huống ở Hắc Uyên đại ngục cho ta rõ chút!
Phương Hành lên tinh thần, lôi kéo tay áo Tộc trưởng Đại Bằng hỏi.
- Ta thật ra cũng không quá hiểu về nhà ngục này, chỉ từng nghe nói qua thôi, hay là ta lệnh người đi tìm kiếm tất cả phù văn luyện chế, trận lý, dụng cụ của nhà ngục này để tiểu tổ tham khảo…
Giống như đã quyết tâm, tộc trưởng Đại Bằng trầm ngâm thật lâu, nhẹ giọng mở miệng.
- Vậy cũng được, nhưng phải nhanh chút!
Phương Hành nhẹ gật đầu, cũng không nói gì thêm.
Tộc trưởng Đại Bằng đồng ý rời đi, trong điện chỉ còn Ô Tang Nhi và Phương Hành.
- Ngươi… Ta trách oan ngươi rồi, ngươi là một người tốt…
Qua thật lâu, Ô Tang Nhi mới mở miệng nói, giống như có chút cảm động.
- Tốt cái rắm, tiểu gia ta phải bắt con quạ đen chết tiệt đó ra nấu…
Phương Hành lại không vui đứng lên, thuận miệng mắng một câu, nhất thời khiến Ô Tang Nhi không biết nói gì.
Hắc Uyên đại ngục nói đến cũng là trọng địa Yêu đình, số phù văn cùng đồ vật ở đây đều là bí mật. Nếu là yêu quái tầm thường tìm hiểu những vật này không chừng sẽ trực tiếp bị Yêu đình bắt, nhưng thân phận của Đại Bằng tộc Cô Nhận sơn lại khác, có thể tiếp xúc được với một vài thứ tuyệt mật, không tới một ngày liền mang tất cả điển tịch, phù văn có thể tìm tới cho Phương Hành.
Mà Phương Hành cũng chỉ có thể giữ vững tinh thần, chịu đựng nhẫn nại xem hết những văn phong điển tích khô khan vô vị này… chỉ nhìn hồi lâu liền chán ngán, ném qua một bên lười nhác không xem nữa, lại nghĩ tới biện pháp vào đó… Cũng may Ô Tang Nhi còn ở lại Cô Nhận sơn với hắn, giúp đỡ hắn chỉnh lý một ít trận lý phù văn trong Hắc Uyên đại ngục, rồi mới dùng lý giải đơn giản nhất nói cho Phương Hành nghe…
- Hắc Uyên đại ngục được chế tạo từ U Minh thạch, xung quanh khắc rất nhiều trận pháp cấm chế, người cùng Yêu binh trấn thủ nhà ngục đều có Phù Bảo hộ thân, có thể thi triển pháp thuật, cũng có thể thúc đẩy pháp khí, nhưng tộc tù bị nhốt vào trong đều sẽ bị áp chế pháp lực, chỉ còn sức mạnh nhục thân… Đã mất đi pháp lực, thực lực chí ít cũng hạ xuống bảy phần, ngay cả Nguyên Anh có thể cũng không bằng Kim Đan, tùy tiện đều có thể bị trấn áp, đây cũng là nguyên nhân ba ngàn năm nay không có ai chạy trốn khỏi Hắc Uyên đại ngục….
Sau khi Ô Tang Nhi nghiên cứu bí điển Hắc Uyên đại ngục xong liền giải thích với Phương Hành, càng sinh lòng tuyệt vọng.
Phương Hành lại không chịu buông bỏ, suy nghĩ một hồi liền hỏi:
- Có thể giấu pháp khí mang vào không?
Ô Tang Nhi khẽ lắc đầu nói:
- Rất khó! Lúc tiến vào Hắc Uyên đại ngục, tất cả mọi người đều phải chiếu qua Chân Ma Quan Cốt kính, đó là do mắt trái Yêu tiên năm đó luyện thành, có thể xuyên thấu mọi thứ. Nói cách khác, nếu ngươi muốn đi vào, một là không thể che dấu thân phận của mình, thứ hai không có khả năng vụng trộm mang túi trữ vật đi vào, nhiều nhất chỉ có thể mang chút binh khí không có linh lực mà thôi!
- Chân Ma Quan Cốt kính ?
Phương Hành nói thầm, qua nửa ngày mới nói:
- Không có cách nào lừa được nó sao?
Ô Tang Nhi cười khổ nói:
- Chân Ma Quan Cốt kính kia chính là do mắt trái Yêu tiên năm đó luyện chế thành, thần diệu khó tả, bình thường không hoàn toàn thúc động nhưng có mấy người có thể giấu diếm được nó? Chỉ sợ, trừ phi có tu vi Nguyên Anh trở lên mới có thể thôi động thần niệm bản thân, lừa được kính này… chỉ là nếu thật sự là tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh cũng sẽ không dễ dàng bị nhốt vào như thế, ít nhất cũng sẽ có mấy đại trưởng lão cùng nhau nghiệm thân, sau khi phế bỏ một thân tu vi mới có thể nhốt vào!
- Cảnh giới Nguyên Anh…
Lông mày Phương Hành nhíu lại, ngón tay theo bản năng nắm lấy bím tóc phía sau mình, ở nơi đó có một cái thiết hoàn, chính là một cái Động Thiên chỉ có thể trữ vật. Tuy không thể trữ nhiều đồ vật nhưng lại đã theo hắn rất nhiều năm, bên trong có một ít bảo bối của hắn, lúc này hắn có chút âm thầm suy tư. Thần hồn của mình cường đại hơn so với tu sĩ cùng thế hệ, nếu mình sử dụng toàn bộ, thậm chí dùng tới thuật tâm pháp vô danh che đậy khí tức không biết có thể vụng trộm mang chiếc nhẫn này vào không?
Chỉ là Ô Tang Nhi lại nghĩ khác, buồn rầu buông bí quyển trong tay xuống, lo lắng nói:
- Ngươi tiến vào Hắc Uyên đại ngục căn bản không có khả năng che giấu tung tích, cho dù dịch dung cũng sẽ bị soi ra bản tướng, mà ngươi tới Yêu đình không lâu đã có nhiều kẻ thù như thế… lỡ như chúng biết ngươi tiến vào Hắc Uyên đại ngục, nghĩ biện pháp đối phó với ngươi thì sao?
- Đối phó với ta?
Phương Hành khẽ ngẩn người, lại nở nụ cười lạnh:
- Ta bị nhốt vào Hắc Uyên đại ngục, bọn họ còn dám vào bên trong đối phó với ta sao?
Ô Tang Nhi thở dài một hai:
- Sau khi biểu ca ta bị nhốt vào, Phù Tang sơn chúng ta đã từng muốn tìm người chiếu cố hắn một chút, nhưng rất nhiều hung thần bên trong Hắc Uyên đại ngục đều có quan hệ với mấy đại thế lực bên ngoài, nói trắng ra là bọn họ được mấy đại thế lực nuôi dưỡng trong đó, giúp bọn hắn xử lý một số chuyện không thể công khai ra ngoài ánh sáng…
- Là thế sao…
Phương Hành cũng không quá xa lạ đối với những chuyện xấu xa này, bất động thanh sắc nhẹ gật đầu, cười hắc hắc, như vậy ngược lại có chút dễ dàng:
- Vậy thì cứ để bọn họ tới, dù sao lúc ta tiến vào Hắc Uyên đại ngục cũng không giấu được thân phận, dứt khoát để người Cô Nhận sơn truyền chuyện này đi cho càng nhiều người biết càng tốt, tiểu gia ta liền vào trong Hắc Uyên đại ngục đợi bọn họ tới đối phó với ta!
Ô Tang Nhi nghe xong liền bị dọa sợ, hoàn toàn không hiểu:
- Không muốn giấu chuyện này đi mà còn muốn làm lớn?
Phương Hành cười ha hả nói:
- Ngươi thì biết cái gì, chuyện này càng lớn càng loạn, càng loạn mới càng bắt được cá!
Sau khi thương lượng xong, ngày thứ hai liền có lời đồn truyền ra ngoài, Yêu đình nhất thời bị kinh động.
Lúc này chưa tới mấy ngày Phương Hành liền lắc mình biến hóa, trở thành người nổi tiếp khắp Yêu đình.
Lúc đầu ở Mạc Nhật hắn cướp pháp thuyền của sứ giả Thần Châu không có nhiều người biết, dù sao mấy vị tiểu tổ Trục Yêu Minh cùng sứ giả Thần Châu đều muốn giữ mặt mũi, chuyện này cũng không tuyên bố ra ngoài, chỉ có một vài người có quan hệ mật thiết với Yêu đình mới biết. Nhưng chuyện Phương Hành trộm dị bảo Tiên Tinh của Hồ Tiên Cơ, trốn ra khỏi Thiên Phong Uyên lại bị rất nhiều người bàn tán.
Sau đó hắn lại xuất thủ giáo huấn Kim Sí Tiểu Bằng Vương Cô Nhận sơn, nhưng không bị trưởng lão Nguyên Anh Cô Nhận sơn đánh chết, ngược lại còn được xem như khách quý tiếp đón về núi khiến nhiều người kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm. Chỉ là chuyện càng khiếp sợ hơn còn ở phía sau, Cô Nhận sơn sau đó truyền ra lời đồn, nói, chính là vì trong tay hắn nắm giữ một vị đại nhân vật mấy trăm năm trước của Cô Nhận sơn… chính là Đại Bằng Tà Vương, giả mạo nói thành truyền nhân của ông ấy nhưng chưa tới mấy ngày liền bị vạch trần thân phận, tín vật rõ ràng là đồ giả, người này chỉ là giả mạo, lập tức khiến Cô Nhận sơn nổi trận lôi đình, dưới cơn nóng giận đã đưa hắn tới Hắc Uyên đại ngục…
Lúc lên lúc xuống, thân phận biến hóa nhanh chóng khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối!
Trong mấy ngày ngắn ngủi, chuyện của tu sĩ Nhân tộc Phương Hành đã bị tu sĩ một vùng Yêu đình xem như chuyện lạ!
Có thể đoạt, lại có thể trộm, lại có thể lừa gạt… đây quả thật là thần nhân!
Chỉ là sau khi đám Yêu tu đàm luận cũng mang theo tiếc hận, bị nhốt vào Hắc Uyên đại ngục, thần nhân này sống không được lâu nữa!
Cô Nhận sơn tuy nổi cơn thịnh nộ, nhưng ngại chuyện hắn xác thực có chút quan hệ với Đại Bằng Tà Vương nên không trực tiếp tru sát hắn mà đưa vào trong Hắc Uyên đại ngục, nhưng cũng giống như đã đưa hắn vào chỗ chết. Dù sao trước khi hắn bị giam vào Hắc Uyên đại ngục liền có mấy vị Yêu tộc truyền tin ra, nhất định sẽ nghĩ biện pháp khiến tên này chết trong hắc ngục…
Đối với những chuyện này, Phương Hành ngược lại không quan tâm, hắn chỉ bình thản chuẩn bị bị áp giải vào Hắc Uyên đại ngục.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất