Chương 526: Đại Kim gia phát uy
- Vẫn là sức của mình là tốt nhất, mượn sức lực người khác đều phải trả giá rất lớn…
Phương Hành hiểu rõ được chân lý này, lầm bầm nằm trên lưng Đại Kim Ô kêu thảm. Vừa rồi hắn dùng tiên tinh thúc giục sức mạnh Thanh Hồ Quỷ Diện, mặt quỷ kia lại mượn thân thể của hắn phát huy ra Hồ Đan kiếm….Từ lúc đeo mặt nạ tới lúc thần tình hỏa ý ẩn chứa trong tiên tinh tiêu hao hết, thời gian đại khái không cao hơn thời gian uống cạn chung trà, nhưng thân thể của hắn đã chịu không nổi, cho nên mới bị thế này.
Vốn thời điểm kết đan thân thể đã chịu thương tổn, lúc này thương tổn càng thêm chồng chất, nhất thời vô cùng thê thảm.
Cũng may đại cục đã định, bầy yêu Hắc Uyên đại ngục phá vây, như ruồi bay đầy trời tản về bốn phía, mà Đại Kim Ô cũng như tên trộm cõng hắn nhanh chóng bay về phía Cô Nhận sơn. Trước khi tiến vào Hắc Uyên đại ngục, Phương Hành đã có hẹn với Cô Nhận sơn, sau khi xong mọi việc liền trở lại Cô Nhận sơn, lúc đó sẽ có mấy vị Nguyên Anh lão tổ Cô Nhận sơn ra mặt, đương nhiên sẽ có biện pháp bảo vệ hắn.
Đương nhiên, ngay từ đầu kế hoạch chí ít cũng mất ba bốn ngày mới thành công, ngược lại không ngờ bây giờ chỉ mất một ngày một đêm liền thành công.
Bây giờ Hắc Uyên đại ngục, thậm chí chung quanh toàn bộ Đằng Châu đã loạn thành một nùi. Từ trước tới nay, trong ba ngàn năm qua Yêu tộc chưa bao giờ xuất hiện sự kiện vượt ngục quy mô lớn ở Hắc Uyên đại ngục thế này, cửa ra đại ngục được mở rộng, cũng tạo cơ hội cho nhóm Yêu tù chạy thoát, ở trong tình hình này còn ai ngu ngốc tiếp tục khách khí, tiếp tục ở lại bên trong chịu tội?
Bởi vậy giống như tổ ong vò vẽ, một đống yêu tù từ cửa ngục lao ra, sau khi tiếp xúc với bên ngoài, cảm giác linh lực khôi phục càng vô cùng mừng rỡ. Có thể phi thiên, có thể độn địa, có thể biến hóa, có thể hô to gọi nhỏ chen chúc mà đi, có thể không nói một lời chui vào trong bóng đêm, có thể trốn về tuyệt địa hoang vu phía bắc, có thể chui vào dòng người ồn ào Đằng Châu thành…
Loạn cả rồi!
Yêu đình nhận được cảnh báo phản ứng cũng không chậm, năm ngàn tên Yêu binh bảo vệ Yêu đình được phái ra, trừ ngục chủ Hắc Uyên, thập đại trưởng lão cũng cùng xuất động, thậm chí ngay cả hai vị Nguyên Anh lão tổ thân phận siêu nhiên cũng hiện thân…
Chỉ là, đối mặt với đám yêu tù chạy trốn ra bên ngoài, phản ứng như vậy cũng không làm nên chuyện gì.
Nhiều yêu tù âm hiểm xảo trá chạy ra bên ngoài như vậy, giống như rồng về biển lớn, hổ vào thâm sơn, làm sao có thể dễ dàng bị bắt lại được.
Mà Phương Hành cùng Đại Kim Ô cũng thừa cơ hội này chạy về phía Cô Nhận sơn.
- Con quạ chết tiệt, đưa Thái Thượng Bất Tử Kinh văn ngươi học được từ Huyền Vực cho ta…
Nằm trên lưng Đại Kim Ô, Phương Hành vốn định vận chuyển linh lực trị liệu, nhưng phát hiện càng vận chuyển linh lực, thương thế càng nghiêm trọng. Biết thương tổn lần này không đơn giản, dưới tình huống thân thể đang thụ thương lại mang Thanh Hồ Quỷ Diện lên, lại dùng nhục thân đánh ra một chiêu “Hồ Đan kiếm” tương đương với sức lực cả viên tiên tinh nháy mắt chảy qua nhục thân của hắn.
Chuyện này rất giống một rãnh mương nhỏ nháy mắt rót vào trong con sông nước lớn. Linh lực tiêu tán, thân thể cũng thủng trăm ngàn lỗ.
Dưới tình huống này, chữa trị một chỗ căn bản vô dụng, chỉ có thể bù đắp bản nguyên.
Mà loại thương tổn này kéo càng lâu lại càng nguy hiểm, chờ tới khi bản nguyên vỡ nát, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng không cứu được.
Cũng vì thế Phương Hành không dám trì hoãn, lập tức muốn bù đắp bằng kinh văn.
- Thái Thượng Bất Tử Kinh văn? Ta căn bản không thể truyền, ngay cả viết cũng không được, đừng nói là truyền…
- Phóng thần hồn ra ngoài, nhớ lại kinh văn, cái khác ngươi không cần phải để ý tới!
Đại Kim Ô nghe vậy liền không hỏi thêm, lập tức đồng ý, sử dụng thần hồn hồi tưởng kinh văn.
Mà lúc này ở giữa thần hồn của Phương Hành đang chảy qua quy tắc Thái Thượng Đạo Kinh, dựa theo suy đoán lúc trước của hắn, sau khi có được quy tắc Thái Thượng Đạo Kinh, hắn có thể phục chế Thái Thượng Bất Tử Kinh văn trong não hải của mình. Kinh văn kia vốn chỉ là một dấu vết khắc sâu trong não hải của Đại Kim Ô, gã có thể lĩnh hội nhưng không thể thuật lại cho người khác. Mà mình có được Thái Thượng Đạo Kinh, chính xác thì phàm là pháp môn tạo hóa dựa theo Thái Thượng Đạo Kinh, hắn đều có thể lĩnh hội.
- Thân ta như đại địa, tu luyện như nhật nguyệt, rèn luyện tinh thần, không màng sống chết, hủy diệt vô tận…
Quả nhiên, sau khi sử dụng thần thức liền cảm thấy trong thần thức Đại Kim Ô thả ra ẩn chứa kinh văn, thậm chí mơ hồ trong đó dường như nghe được giọng nói nghiêm nào đó. Ngay lúc Phương Hành nhẹ giọng ngâm tụng đạo kinh trong đầu, một chốc liền như mê, trong đầu có một loại cảm giác thông suốt, chỉ cảm thấy một vài vấn đề lĩnh hội không thấu sau khi kết đan thì giờ đã được giải quyết dễ dàng.
Tại thời khắc này, kinh văn tựa như nhật nguyệt chiếu sáng, trực tiếp chiếu rọi mọi ngóc ngách trong cơ thể Phương Hành, ánh sáng trong suốt, hiện rõ từng đường nét.
Tại thời khắc này, Phương Hành hiểu rõ thân thể mình như nắm trong lòng bàn tay, cho tới khi không còn gì quan trọng.
Không thể không nói, lần thương tổn này quá nặng nề, bởi vì thân thể vừa mới nhận lấy sức mạnh vượt xa cực hạn cho nên bị thương rất nặng, chuyện này dẫn tới chỗ thiếu sót trong cơ thể Phương Hành bị lộ ra ngoài. Lúc này đối chiếu với Bất Tử Kinh liền hiểu rõ mỗi một tấc thiếu sót, thậm chí có thể nói, trong vô thức, khí huyết vận chuyển đã tham chiếu lên bên trong kinh văn…
Một lát sau, khí huyết hùng mạnh xen lẫn thành một loại sức mạnh vốn có, lại bức một số bọt máu ô uế ra ngoài thân thể.
Mà bên ngoài thân thể Phương Hành lúc này chợt chảy ra một thứ vô cùng đáng sợ!
- Tiểu thổ phỉ, ta vừa hồi tưởng kinh văn một lần, ngươi có thể cảm nhận được không?
Đại Kim Ô tụng xong kinh văn liền quay đầu nhìn lại, bỗng nhiên thấy dáng vẻ này của Phương Hành liền bị dọa tới lông đều dựng cả lên.
- Thương thế lại tăng lên hay sao?
Trong lúc nhất thời trong lòng tràn ngập sự hoảng loạn, tâm tình vô cùng phức tạp, mặt nhăn thành một đoàn, dù sao đây cũng là người dám một mình xâm nhập vào Hắc Uyên đại ngục cứu mình, chẳng lẽ lại vì bị trọng thương mà phải bỏ mạng sao?
- Nhất định phải nhanh chóng đưa hắn tới Cô Nhận sơn…
Nghĩ như vậy, Đại Kim Ô bỗng nhiên tăng tốc, như tia chớp lướt qua hư không tiến về phía Cô Nhận sơn.
- Thanh Khâu sơn hiệp trợ Yêu đình bắt yêu tù vượt ngục, tất cả yêu loạn biến lại thành bản tướng quỳ xuống đất bất động, nếu không giết không tha…
Mắt thấy đang thuận buồm xuôi gió phóng về phía Cô Nhận sơn, chợt nghe phía trước có người quát lớn, sau đó có thể thấy phía chân trời có gần ngàn Yêu binh Yêu tướng có đầy đủ võ trang đằng vân mà tới, trong nháy mắt phong tỏa vài trăm dặm quanh đây, Giám Chân kính treo cao. Mấy vị trưởng lão khí tức trên thân hùng hồn từ trên trời giáng xuống, thần thức mở rộng, trong thời gian uống cạn chung trà đã thiết lập xong một lớp bình phong.
- Con mẹ nó Thanh Khâu sơn này, Yêu đình là nhà bọn hắn sao? Lại để ý như thế!
Đại Kim Ô thấy tình cảnh này nhất thời hận tới nghiến răng.
Cổ Yêu bát mạch cũng không phải thiết lập đồng đều chung quanh Yêu đình mà là tọa lạc bất định, xa gần khác nhau. Vị trí Thanh Khâu sơn này vừa vặn vắt ngang giữa Cô Nhận sơn và Yêu đình. Khi nhận được tin Hắc Uyên đại ngục có biến, không ngờ Thanh Khâu sơn lại phản ứng nhanh như vậy, nhanh chóng bố trí nhân thủ vây quanh chu vi một vùng tộc địa của mình, tương trợ Yêu đình bắt đào phạm, lại vừa vặn ngăn cản đường đi của Đại Kim Ô.
Quay đầu nhìn thoáng qua Phương Hành trên lưng mình, chỉ thấy tinh thần hắn cực thấp, không chút âm thanh nào, trong lòng càng thêm gấp.
- Chỉ có thể về Phù Tang sơn trước, cỗ Bất Tử Huyền Quan kia còn giấu ở dưới Phù Tang sơn, bên trong còn có hai viên Huyết Liên Tử ta để lại để phòng trường hợp nguy cấp. Tiểu thổ phỉ này không biết tại sao thương thế lại trở nên nặng như thế, hơn nữa chỉ còn kế sách mang hắn về Phù Tang sơn bỏ vào trong Bất Tử Huyền Quan, lại cho ăn Huyết Liên Tử… Mẹ nó, tên nhóc khốn nạn nhà ngươi tốt nhất đừng có chết, Đại Kim gia cũng không muốn nợ ngươi một mạng đâu!
Nghĩ như vậy, Đại Kim Ô quyết tâm liều mạng, quay người thay đổi phương hướng, tiến thẳng về phía Phù Tang sơn.
Gã dù sao cũng sinh ra ở Yêu đình, biết từ nơi này đi về hướng Phù Tang sơn cũng không có gì trở ngại.
- Vèo…
Đại Kim Ô lo lắng cho Phương Hành, thân hình nhanh chóng tiến thẳng về phía Phù Tang sơn.
- Người vút không mà tới là ai? Đằng Châu đang giới nghiêm, không cho phép độn không, nhanh chóng dừng lại tiếp nhận kiểm tra?
Vút qua hơn ngàn dặm, Đại Kim Ô cật lực che dấu thân hình của mình. Nhưng dù sao gã cũng không phải Phương Hành có ma kiếm che đậy khí tức cùng thân hình, lại thêm lo lắng thương thế của Phương Hành nặng thêm, tốc độ đi đường càng thêm tăng lên. Sau khi bay ra hơn ngàn dặm, thình lình phía đối diện xuất hiện đội Yêu binh tuần tra trên không, Yêu tướng trong đó phát hiện bóng dáng Đại Kim Ô lập tức hét lớn.
- Tiểu thổ phỉ, ngươi vào Hắc Uyên đại ngục cứu Kim gia, Kim gia hôm nay cũng vì ngươi mà liều cái mạng này…
Đại Kim Ô thấy thế thì ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo, âm thầm đưa ra quyết định.
Không chỉ không ngừng, ngược lại còn không hề ẩn nấp, trực tiếp bay vào không trung, hai cánh đập mạnh, trong chốc lát thúc giục bản thân hóa thành một đường kim sắc thiểm điện, ầm ầm xé rách bầu trời đêm bay nhanh về phía Phù Tang sơn. Ở phía trước nó, một đội Yêu binh đã chạy tới ngăn cản, nhưng tốc độ của nó quá nhanh, lại như một tia sấm sét, dưới sự vây kín của hai đội Yêu binh vẫn tìm được chỗ trống xông ra ngoài.
- Nhanh chóng cảnh báo, có người xông trận, nhanh chóng trấn áp!
Yêu binh tuần tra kinh hãi, lập tức phát báo động, trong chốc lát, ba đội Yêu binh tuần tra bên cạnh ngàn dặm đều tụ về phía này. Một đội Yêu binh phía trước Đại Kim Ô ba mươi dặm, nhìn thấy một đường kim sắc thiểm điện liền vọt tới, tốc độ khó có thể đuổi kịp, lại trực tiếp lấy ra pháp khí bố trí thiên la địa võng ngăn cản trên không trung, muốn tạo một tấm lưới từ trên trời đết bắt Đại Kim Ô.
- Bây giờ Đại Kim gia ta cũng điên một lần, kẻ nào dám ngăn cản, giết không tha!
Vì thời gian đang gấp nên Đại Kim Ô cũng không để ý nhiều, lần đầu tiên trong mắt hiện ra một sự ngang ngược…