Lược Thiên Ký

Chương 528: Thái Thạch lão tổ

Chương 528: Thái Thạch lão tổ

- Biểu ca, là huynh sao? Thật là huynh ư? Vì sao huynh lại ra được ? Là tiểu tặc kia cứu huynh ra sao?
Trong lúc đang nóng nảy liền nghe thấy một tiếng ngạc nhiên truyền tới, một hình thể Kim Ô nhỏ hơn nó hai vòng từ trong núi bay ra, hạ trên mặt đất lại hóa thành một nữ hài mặc kim sa đáng yêu động lòng người, trong mắt lộ vẻ sợ hãi cùng vui mừng, vội vàng chạy tới, giống như vô cùng mừng rỡ, lại có chút không dám tin, chính là biểu muội Ô Tang Nhi của gã.
- Tang Nhi, muội tới thật đúng lúc, ta có giấu một cỗ Bất Tử Huyền Quan trong động phủ của Căn bá, bên trong còn có hai viên Huyết Liên Tử, hiện tại ta phải nhanh chóng rời đi, phía sau còn có rất nhiều người truy bắt ta, muội không nên hỏi. Nghe ta nói, sau khi ta đi, muội lập tức mang tên khốn này này đặt vào trong Huyền Quan, cho hắn ăn một viên Huyết Liên Tử, viên còn lại đặt trên ngực hắn, đóng kín nắp quan tài…
Đại Kim Ô vội vàng nói, nhét Phương Hành vào trong ngực Ô Tang Nhi.
Nhìn Phương Hành toàn thân đầy máu khiến Ô Tang Nhi giật nảy mình, nói:
- Hắn sao lại chết thảm như thế?
Đại Kim Ô không biết nói gì, đáp:
- Còn chưa chết, nhưng nếu muội còn dài dòng thì sẽ chết thật đấy…
Giải thích xong, giương cánh muốn bay đi lại bị Căn bá dùng quải trượng ôm lấy móng vuốt của gã, nhanh chóng mắng:
- Đồ dê con mất dạy, ngươi nói rõ cho ta, vì sao muốn mạng già của ta? Hôm nay không nói rõ ta liền đánh chết ngươi…
Kim Ô sợ kéo ngã Căn bá đành phải ngừng bay, nhưng cũng chỉ trì hoãn trong một chút liền nghe phía trên không ngừng truyền tới tiếng lôi đình, từng đóa mây đen từ chân trời vọt tới. Vậy mà không phải tới từ một phía, bốn phương tám hướng đều có mây đen gào thét tiến tới, vây quanh phía trên Phù Tang sơn, phía sau mây đen truyền tới một tiếng hét lớn:
- Đào tù Hắc Uyên, muốn đi đâu?
- Xong rồi… Căn bá hại chết ta rồi…
Đại Kim Ô cảm thấy lạnh người, truy binh đã tới, đã không dễ dàng trốn thoát nữa.
Lúc này trên không hiện lên nửa vòng tròn bao trọn một vách núi, mà ở một phương hướng khác, không trung loáng thoáng có mây đen tiến tới, chắc hẳn cũng có người bọc đánh phía sau để tránh Kim Ô đào thoát. Mà ở bên trong mây đen đã lờ mờ lộ ra hình dáng tướng mạo truy binh đuổi tới, phần lớn đều là yêu tu mặc hắc giáp, phía sau khoác áo choàng hồng, mà những Yêu binh mặc khải giáp của Hắc Uyên đại ngục hoặc Yêu đình cũng chỉ có ba bốn đội, ở trong đông đảo truy binh chỉ chiếm không tới một phần.
- Ta nói vì sao lại đuổi gấp như thế, cũng vẫn là vì các ngươi quan tâm ta!
Đại Kim Ô thấy thế thì không vội đào tẩu mà oán hận kêu lên, đồng thời lưu tâm dò xét bốn phía, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị để chạy trốn.
Hiện tại cửa Hắc Uyên đại ngục đã mở ra, yêu ma quỷ quái đều trốn khắp nơi, bắt không được hết. Hắc Uyên đại ngục, thậm chí là Yêu đình quan tâm tới một số yêu ma quan trọng đào thoát hơn mới phải, làm sao có thể đặt tinh lực trên người nó. Nhưng Hắc Mộc Lĩnh vẫn lo lắng gã trốn, trước tiên phái nhân mã đuổi tới vùng Phù Tang sơn để theo dõi, quả nhiên phát hiện Đại Kim Ô vượt ngục.
- Hắc Uyên đại ngục có dị động, đám yêu ma thoát vây, Yêu đình đã ban bố pháp chỉ cho chúng yêu xuất lĩnh nhân mã tương trợ đuổi bắt, Hắc Mộc Lĩnh chúng ta chỉ là thuận theo pháp chỉ Yêu đình mà thôi. Ai chà, nói không chừng ngươi còn chính là chủ mưu giúp đám yêu thoát khốn ấy nhỉ?
Bên trong mây đen có một nữ tử đi ra, cả người khoác ngân giáp, cầm đại đao trong tay, dưới hông cưỡi một con hắc ngưu cao ba trượng, nhìn qua khoảng ba mươi mấy tuổi, phong thái điệu đà, dáng vẻ kiều mị. Thời điểm nàng ta nhìn thấy Đại Kim Ô, trong ánh mắt liền hiện ra vẻ thống hận không chút che dấu, giọng nói tuy không lớn nhưng ngôn từ lại không hề khách khí, vừa thấy mặt liền muốn chụp một cái mũ xấu cho Đại Kim Ô.
Nàng chỉ thuận miệng nói lại khiến Đại Kim Ô giật nảy mình, tuy mình không phải chủ mưu nhưng chủ mưu lại ở ngay bên cạnh mình.
- Đàn bà thúi, ngươi nói dễ nghe thế làm gì. Lúc trước Đại Kim gia chẳng qua gặp phải một chút phiền toái nhỏ, kết quả để các ngươi làm thành chứng cứ nhốt ta vào trong Hắc Uyên đại ngục, không phải là do các ngươi ở sau lưng sai khiến sao? Mẹ kiếp, Đại Kim gia ta biết là bởi vì ta giết nam nhân của ngươi, nhưng cũng là vì hắn lúc trước hại chết lão tử ta, Đại Kim gia tìm hắn báo thù là chuyện thiên kinh địa nghĩa!
Đại Kim Ô cũng không phải kẻ dễ đối phó, dứt khoát chửi ầm lên.
- Còn dám nhắc tới hắn? Ngươi có bản lĩnh giết hắn, vậy hãy nếm thử đại đao trong tay lão nương.
Phụ nhân bạch giáp nghe vậy nhất thời lông mi dựng thẳng, quát lạnh một tiếng liền muốn vung đại đao vọt về phía Đại Kim Ô.
- Cửu Mục phu nhân chờ đã, cứ để ta tới làm thay!
Phía sau phụ nhân bạch giáp, mấy yêu tu hắc giáp vọt ra thi triển yêu pháp, muốn bố trí thiên la địa võng bắt yêu tu. Bọn họ không dám để phu nhân bạch giáp này tự mình động thủ, đều biết nàng và Đại Kim Ô có mối thù giết chồng, sợ nàng thừa dịp mọi người không chú ý mà giết Đại Kim Ô. Dù sao Hắc Mộc Lĩnh cũng đã có hiệp nghị với tộc Cửu Đầu Trùng, phải giữ mạng lại cho Đại Kim Ô.
- Đào phạm lớn mật, còn không bó tay chịu trói?
Trong nháy mắt, chừng ba tên yêu tu tu vi Kim Đan hậu kỳ xuất thủ tiến thẳng về phía Đại Kim Ô.
Ánh mắt Đại Kim Ô cũng lạnh lẽo, âm thầm nhìn về phía bên trái bọn họ, chuẩn bị từ nơi đó mạnh mẽ thoát vây.
Hiện tại hi vọng duy nhất chính là sau khi mình chạy thoát, dẫn dắt lực chú ý của những người này, tránh để bọn họ thấy Phương Hành.
Nhưng vào lúc này chợt nghe bên trong Phù Tang sơn truyền tới một tiếng rống, chỉ thấy hỏa vân kim sắc thiêu đốt một khoảng trời nhanh chóng lướt tới, nhuộm một khoảng trời đêm thành màu hồng. Ở giữa hỏa vân lại là một Kim Ô thân thể to lớn mang theo uy thế ngập trời bay tới, từ cự ly rất xa đã há miệng phun ra một chùm xích diễm dài mấy chục trượng, giống như một hỏa tiên, trong chốc lát bức lui ba lão giả áo đen.
- Ai dám xông vào Phù Tang sơn ta bắt người?
Người đến thoáng chốc đã chắn trước người Đại Kim Ô, lớn giọng rống to, bay trong hư không giằng co với chúng yêu Hắc Mộc Lĩnh.
- Thúc phụ…
Đại Kim Ô khẽ ngẩn người, nhận ra đây chính là thúc phụ Ô Cổ Mộc của gã.
- Nơi này có ta chống đỡ, con mau đi ra sau núi, dưới sự bảo vệ của ba vị trưởng lão xông khỏi vòng vây, Nguyên Anh ở phía trước, không nên quay lại!
Ô Cổ Mộc nhanh chóng truyền một luồng thần niệm cho Đại Kim Ô, ánh mắt không nhìn gã mà chỉ căm tức nhìn chúng yêu Hắc Mộc Lĩnh.
Đại Kim Ô nghe vậy ngược lại có chút ngẩn ngơ, tỏ ra do dự.
- Ô Cổ Mộc, tên này là đào phạm Hắc Uyên đại ngục, ta có pháp chỉ Yêu đình ở đây, ngươi muốn công khai chống lại sao?
Mà bầy yêu Hắc Mộc Lĩnh thấy thế thì đều giận tím mặt, Yêu binh tụ lại muốn cường công.
- Đào phạm Hắc Uyên đại ngục thì thế nào? Pháp chỉ Yêu đình thì sao? Ta có Yêu Tiên lệnh ở đây, không đổi được một mạng của cháu ta sao?
Ô Cổ Mộc không để tâm, dang rộng cánh lớn, một tấm lệnh bài tử kim sắc có hìng dáng cổ xưa bay lên giữa không trung, lại tỏa ra ánh sáng chói lọi, loáng thoáng dường như có một ý cảnh Tiên gia phong cách cổ xưa truyền ra, khiến lòng người sinh ra ý tôn thờ.
- Yêu Tiên lệnh… Yêu Tiên lệnh của bộ tộc Kim Ô…
Chúng yêu Hắc Mộc Lĩnh thấy thế thì ánh mắt đều run lên, giống như bị khiếp sợ, nhất thời không ai dám trả lời.
Yêu Tiên lệnh chính là do Yêu Tiên lão tổ bộ tộc Kim Ô truyền lại, vốn có thần tính, lại có giá trị yêu cầu một lần với Yêu đình. Bởi vậy theo đạo lý, lúc này Ô Cổ Mộc thật sự có tư cách bảo vệ chất nhi của mình, càng quan trọng hơn là, đối mặt với Yêu Tiên lệnh, bầy yêu cho dù ngang ngược thế nào cũng không dám mạnh mẽ tấn công vào Phù Tang sơn, sợ khiến nhiều người trong Yêu tộc tức giận.
- Yêu Tiên lệnh tất nhiên có tư cách giúp chất nhi của ngươi thoát tội, nhưng cũng không phải ngươi nói để lại liền có thể để lại. Yêu đình có phép tắc, tất cả đào phạm cần bị bắt về Hắc Uyên đại ngục trấn áp, ngươi muốn giúp nó thoát tội cũng phải đợi tới khi Yêu đình xử lý xong lần bạo loạn này, sau đó lại đợi mười vị trưởng lão thương nghị. Cho nên hiện tại vẫn nên để lão phu mang người về, tránh khiến tội nặng thêm một bậc!
Ngay lúc chúng yêu Hắc Mộc Lĩnh do dự, bỗng nhiên phía xa truyền tới một giọng nói trong trẻo. Trong bầu trời đêm phía xa sáng lên hào quang màu xanh nhạt, một ông lão mặc áo bào xanh, khuôn mặt nghiêm trang, rất có khí độ Tiên gia, trên đầu cắm một cây trâm gỗ, áo bào xanh không nhiễm chút bụi, mặt mỉm cười ngồi trên lưng một con bạch ngưu, chậm rãi đi tới.
- Đây là… Nguyên Anh lão tổ Thái Thạch gia?
Chúng yêu Hắc Mộc Lĩnh đầu tiên là giật mình, sau đó kinh hỉ, nhao nhao quỳ gối, miệng nói:
- Lão tổ.
Đặc biệt là nữ tử bạch giáp cũng trực tiếp quỳ xuống, miệng nói:
- Thỉnh an Nhị tổ.
Nàng vốn là huyết mạch dòng thứ Thái Thạch gia, cũng là một Nhân tộc thuần huyết. Chỉ là sau đó được Thái Thạch gia an bài gả làm vợ Cửu Mục chân nhân Hắc Mộc Lĩnh, mà Cửu Mục chân nhân chính là yêu tu bị Đại Kim Ô giết chết, nói thế nào thì lão giả ngồi trên bạch ngưu này cũng là trưởng bối của nàng.
Mà sắc mặt tộc trưởng Kim Ô Ô Cổ Mộc của Phù Tang sơn lại đại biến, bàn tay nắm yêu tiên cũng run rẩy.
Ngay cả Đại Kim Ô cũng kinh hãi tới mức tròng mắt sắp rớt xuống, thầm nghĩ:
- Suy đoán của tiểu thổ phỉ thật sự lợi hại hơn nhiều so với trong tưởng tượng của ta, không chỉ có quan hệ với Cửu Đầu Trùng tộc, thậm chí ngay cả Thái Thạch nhất tộc cũng có liên quan… Bây giờ nhìn quả nhiên không sai, chỉ vì một con tôm nhỏ như ta, ngay cả Nguyên Anh lão tổ Thái Thạch nhất tộc cũng tới, ông ta đã mấy trăm năm chưa từng lộ diện rồi…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất